Đệ bát yếu: Ngoại Dược liễu Mệnh


Số từ: 1259
Thê Vân Sơn Tố Phác tán nhân Ngộ Nguyên Tử Lưu Nhất Minh sáng tác
Môn nhân Trương Dương Toàn duyệt lại
Hậu học Hoài Thanh thị in lại
Dịch: Trương Vô Kỵ
[Ngộ chân] nói:
Hưu thi xảo ngụy vi công lực, nhận thủ tha gia bất tử phương - Ngừng bày cái xảo ngụy ra làm công lực, mà hãy nhận ra được phương thuốc bất tử của Tha Gia
.
Duyên Đốc Tử viết:
Tiên Thiên Chi Khí tự hư vô trung lai - Tiên Thiên Chi Khí từ trong hư vô tới
.
Nói Tha Gia, nói Hư Vô, thì biết là không phải vật của tự mình sinh ra. Nói đến chỗ này, chư thiên và người đều phải kinh nghi vậy.
Trời dựa vào Âm Dương Ngũ Hành mà hóa sinh vạn vật, Khí là để thành hình, người được chính khí trời cho, mà là vạn vật chi linh. Có Khí này là có cái Lí này. Khí là Mệnh, Lí là Tính, vậy Tính Mệnh tức là do trời trao cho. Bắt đầu thì trời trao cho, kết thúc thì trời đoạt lấy, đây là cái thế tất phải có. Nếu dựa vào vật Hậu Thiên ảo thân mà tranh quyền với trời, tóm lại chỉ ở trong bàn tay của tạo hóa, sao có thể thoát khỏi tạo hóa?
Nếu không có đạo Kim Dịch Hoàn Đan, mà vọng tưởng bảo toàn Tính Mệnh, thì tuyệt không có lí này. Đạo Kim Dịch Hoàn Đan, là Tiên Thiên Chi Đạo. Tiên Thiên Chi Đạo thì bao la trời đất, vận động Âm Dương, là cơ mật nằm ngoài trời đất, nên có thể hết sinh tử mà tránh luân hồi, xuất phàm trần mà nhập Thánh Cơ. Nhưng cơ mật này cách xa ngàn dặm, mà lại gần trong tấc gang, đáng tiếc là thế nhân không chịu nghiêm túc chăm chỉ, nên nó ngày càng xa cách, tuyệt không quay lại, thật là tự đưa Tính Mệnh đi.
Nếu có chí sĩ, nghiên cứu đến cùng thực lí, đột nhiên hiểu rõ chỗ hồ nghi, rõ ràng buông bỏ, thẳng lên Bỉ Ngạn, thì Kim Đan đỏ rực một ngày là thành, chẳng phải đợi ba năm chín năm làm gì. Nhưng Đan thành rất dễ, mà tu luyện rất khó, giả sử không có đạo hư thực tương ứng, đạo Âm Dương biến hóa, đạo dùng thuật kéo dài Mệnh, thì Kim Đan không kết. Đạo dùng thuật kéo dài Mệnh, là đạo đoạt quyền của thiên địa tạo hóa, trộm cái Cơ của Âm Dương tiêu tức, chuyển sinh sát, lay Đẩu Bính, Tiên Thiên mà trời không trái.
[Âm phù kinh] nói:
Kì đạo cơ dã, thiên hạ mạc năng tri, mạc năng kiến - Cái cách trộm cơ quan này, thiên hạ chẳng ai hay, chẳng ai thấy
.
[Ngộ chân] nói:
Thủy vu hữu tác nhân nan kiến, cập chí vô vi chúng thủy tri. Đãn kiến vô vi vi yếu diệu, khởi tri hữu tác thị căn cơ - Bắt đầu ở có động tác thì người khó thấy, đến lúc vô vi họ mới hay. Chỉ thấy vô vi là yếu diệu, há hay có động tác là căn cơ
.
Vì người ta từ sau khi Tiên Thiên thất tán, Chân Dương đã hao tổn, hình hài tuy là đàn ông, mà bên trong đều là Âm, nếu chấp vào tự mình mà tu, chẳng qua là Thế Thóa Tân Tinh Khí Huyết Dịch , chẳng qua là Nhãn Nhĩ Tị Thiệt Thân Ý, chẳng qua là thất tình lục dục, ngũ uẩn bát thức, Tam Bành bách huyệt, là dùng Âm giúp Âm, thì Mệnh do đâu mà tiếp, Đan do đâu mà kết?
Nên [Tham đồng] nói:
Tẫn kê tự noãn, kì sồ bất toàn - Gà mái tự đẻ trứng, thì không ấp thành gà con được
, là chứng cớ vậy.
Cái Đan Kinh gọi là Ngoại Dược, là vì Ngã Gia Chân Dương thất tán ra ngoài, không thuộc về ta, ở tại Tha Gia, nên lấy từ Ngoại để đặt tên. Kẻ mê không biết, hiểu lầm chữ Tha , chữ Ngoại , hoặc lầm thành Ngự Nữ Khuê Đan, hoặc nhầm thành Ngũ Kim Bát Thạch, hoặc nhầm thành thiên địa nhật nguyệt, hoặc nhầm thành mây trời cây cỏ, cho đến bao nhiêu là vật hữu hình.
Thật không biết rằng Đại Dược chân chính, phi sắc phi không, phi hữu phi vô, là cái Khí ban đầu lúc Hồng Mông chưa tách, là cái cốt lõi ban đầu khi trời đất chưa phân, thuận thì sinh người sinh vật, nghịch thì thành Tiên thành Phật. Thánh nhân dùng phép truy nhiếp, trong một giờ kết thành một hạt Thử Châu, tên gọi Dương Đan, cũng gọi là Hoàn Đan, cũng gọi là Kim Đan, cũng gọi là Chân Diên, dùng Chân Diên này điểm hóa Âm Hống của ta, như mèo bắt chuột, chớp mắt làm khô Hống , kết thành Thánh Thai, vì thế có tên là Ngoại Dược. Thử bày tỏ tỉ mỉ xem:
-
Dược xuất tây nam thị Khôn vị, dục tầm Khôn vị khởi li nhân - Dược ra tại vị trí Khôn ở Tây Nam, muốn tìm vị trí Khôn há lại rời người
là Ngoại Dược;
-
Sơ tam nhật, Chấn xuất Canh, Khúc Giang ngạn thượng nguyệt hoa oánh - Ngày mùng ba, Chấn ở phương Canh, trên bờ Khúc Giang ánh trăng óng ánh
là Ngoại Dược;
-
Kim Đỉnh dục lưu Chu lí Hống, Ngọc Trì tiên hạ Thủy trung Ngân - Trong Kim Đỉnh muốn giữ Hống trong Chu, đầu tiên trong Ngọc Trì phải hạ Ngân trong Thủy
là Ngoại Dược;
-
Thủ tương Khảm vị tâm trung thật, điểm hóa Li cung phúc nội Âm - Lấy một hào Dương trong quẻ Khảm, điểm hóa hào Âm giữa quẻ Li
là Ngoại Dược;
-
Yển Nguyệt Lô trung Ngọc Nhụy sinh, Chu Sa Đỉnh nội Thủy Ngân bình - Ngọc Nhụy sinh trong Yển Nguyệt Lô, Thủy Ngân bình trong Chu Sa Đỉnh
là Ngoại Dược;
-
Khảm Li chi khí hòa hợp, Hoàng Nha tự sinh - Khí của Khảm Li hòa hợp thì Hoàng Nha tự sinh
, là Ngoại Dược.
Nhưng Dược vốn ở bên ngoài, làm sao mà hướng được vào trong mà sinh? Dược thuộc về chỗ khác, làm sao được là của ta? Kinh nói:
Ngũ Hành thuận sinh, pháp giới hỏa khanh; Ngũ Hành điên đảo, đại địa thất bảo - Ngũ Hành mà thuận sinh thì pháp giới là vực lửa, Ngũ Hành mà điên đảo thì khắp mặt đất là Thất Bảo
.
Mộc vốn sinh Hỏa, nay Hỏa phản sinh Mộc; Kim vốn sinh Thủy, nay Thủy phản sinh Kim; trong Kim Mộc Thủy Hỏa ẩn tàng Mậu Kỉ Nhị Thổ, hòa Tứ Tượng mà phối Ngũ Hành, vận dụng Nhất Khí, phục thành Thái Cực. Hỏa Công đủ ngày, luyện thành một hạt Chí Dương Đan, lấy mà nuốt, thì trường sinh bất tử, cùng trời đất đồng xuân, cùng nhật nguyệt tranh sáng, mà nói
Nhất lạp Kim Đan thôn nhập phúc, thủy tri ngã mệnh bất do thiên giả - Một hạt Kim Đan nuốt vào bụng, mới hay sống chết chẳng do trời
là vậy.
Ôi! Vạn lạng hoàng kim mua không được, trước Thập Tự Nhai tiễn kẻ chí nhân. Kim Đan Đại Đạo, vạn kiếp nhất truyền, chí tôn chí quý, kẻ được nó lập tức lên đất thánh, không đợi đầu thai kiếp sau, trước mắt lấy được thần thông của Phật, người thích gì mà không tích đức tu đạo vậy?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Tu Chân Cửu Yếu.