Chương 1051: Vệ tĩnh
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1271 chữ
- 2022-02-09 03:21:23
Viên Mục Dã cười đáp:
Anh đợi chút, tôi rửa mặt cái đã.
Trở lại buồng vệ sinh, Viên Mục Dã vội vàng cúi đầu xem 8xét cánh tay phải, phát hiện dấu ấn màu đỏ trên đó đã biến mất tăm từ đời nào, cậu thở phào nhẹ nhõm, sau đó mở vòi nước 3ra rửa mặt, muốn để mình thoạt nhìn có tinh thần hơn một chút.
Viên Mục Dã nhận lấy xem, thấy đó là thông tin cơ bản của một gia đình bốn người. Ông chủ gia đình tên Đặng Vĩnh Huy, cũng là mục tiêu chính của vụ ám sát lần này, ba người còn lại lần lượt là vợ ông ta Liễu Mân, con gái lớn Đặng Khiết Nhi, con trai út Đặng Tử Thiên.
Trong hồ sơ biểu hiện cả gia đình đúng thật toàn người bình thường. Với bản lĩnh của Vệ Tĩnh, muốn giết cả gia đình này dễ như chơi, tuyệt đối không thể nào thất bại được, cho nên đoàn người bọn họ mất liên lạc chắc chắn là có nguyên nhân khác.
Viên Mục Dã gật đầu:
Tôi biết… Có điều tôi hy vọng chúng ta vẫn nên cho Vệ Tĩnh một cơ hội, dẫu gì mọi người đều từng là đồng nghiệp.
Ai ngờ A Triết nghe xong lại mắng thẳng vào mũi cậu:
Có phải cậu đần không? Nếu Vệ Tĩnh nhận được nhiệm vụ giết chết chúng ta, cô ta tuyệt đối sẽ không nương tay đâu. Tính cách của cậu thật sự không thích hợp với giới của chúng tôi.
A Triết giải thích:
Với bản lĩnh của Vệ Tĩnh, dù mất liên lạc hay là bỏ trốn, khả năng sống sót đều không lớn. Nói cách khác, nếu cô ta mất liên lạc, lúc này có thể đã bị người đồng hành hoặc kẻ địch giết. Nếu là bỏ trốn… chúng ta sẽ đi giết cô ta.
Viên Mục Dã khẽ giật mình:
Chúng ta đi giết cô ta ư? Không thể cho cô ta một cơ hội giải thích à?
Thạch Lỗi liếc Viên Mục Dã rồi hỏi:
Cậu còn nhớ Vệ Tĩnh chứ?
Viên Mục Dã nhớ lại:
Hình như không có ấn tượng gì mấy…
Thạch Lỗi cũng không giấu giếm gì nhiều trong vấn đề này. Gã nói cho Viên Mục Dã biết, nhiệm vụ lần này của Vệ Tĩnh là đi giết người diệt khẩu thay một chính trị gia nước Y. Mục tiêu là người thư ký thời còn trẻ của tay chính trị gia này, bởi vì đã biết quá nhiều, nhưng lại cứ một mực đòi đưa cả nhà di dân đến nước M. Tay chính trị gia sợ thư ký sẽ tiết lộ bí mật năm xưa của mình nên đã trả số tiền lớn để thuê sát thủ giết người.
Vệ Tĩnh đã đưa một tổ năm người đi chặn gia đình của thư ký. Đối phương chỉ là người bình thường, đáng lẽ là chuyện rất chắc ăn, kết quả đến giờ cả đội sáu người đều chưa trở về…
Trên nguyên tắc là phải giữ liên lạc bất cứ lúc nào và bất cứ nơi đâu mới đúng. Nếu thật sự gặp phải chuyện gì cũng không thể để lâu quá 24 giờ, nếu không được coi là mất liên lạc hoặc bỏ trốn…
Thạch Lỗi trầm giọng.
Nghe xong, Viên Mục Dã lại hỏi:
Cho nên hiện giờ bên trên cũng không rõ là rốt cuộc tổ của Vệ Tĩnh mất liên lạc hay là bỏ trốn ư!?
Xem hồ sơ của cả gia đình này, Viên Mục Dã không khỏi thầm nghĩ bụng, chỉ vì những cái bí mật đó mà phải giết tất cả người trong một gia đình vốn dĩ đang hạnh phúc mỹ mãn ư? Điều này quá tàn nhẫn… Quan trọng nhất là người nhà Đặng Vĩnh Huy vô tội, bọn họ vốn chẳng biết gì mà cũng bị giết chết theo.
Thạch Lỗi thấy Viên Mục Dã nhìn đăm đăm vào tài liệu của người nhà họ Đặng mà không nói lời nào, bèn cười bảo:
Tôi đã nói với cấp trên rồi, lần này chúng ta chỉ đi tìm Vệ Tĩnh, về phần nhiệm vụ của cô ta có hoàn thành hay không thì chẳng liên quan gì đến chúng ta.
Th6ạch Lỗi trầm giọng nói:
Tổ của Vệ Tĩnh đã ba ngày không liên hệ với trụ sở chính. Vừa rồi cấp trên gọi tôi đến nói rõ tì5nh hình, hy vọng tôi có thể dẫn đội đi tìm người trở về.
Không phải tổ của Vệ Tĩnh đi diệt…
A Triết nói một nửa rồi hình như nhớ ra gì đó nên nghẹn nửa câu sau lại.
Ăn sáng xong, Thạch Lỗi bị một cuộc điện thoại gọi9 đi, khi trở về, sắc mặt gã lại trở nên nghiêm trọng lạ thường.
A Triết khẽ hỏi:
Xảy ra chuyện gì à?
Nếu đánh thật, Viên Mục Dã cũng không phải là đối thủ của cô ta, hơn nữa đừng thấy cô ta là phụ nữ, nhưng lại chuyên thích tiếp mấy việc bẩn thỉu có giá cao, đây cũng là lý do vừa rồi A Triết nói được một nửa rồi nghẹn lại.
Bình thường đám Thạch Lỗi nhận nhiệm vụ ám sát đều có mục tiêu cố định, trừ người này ra sẽ không giết những người khác một cách tùy tiện. Nhưng cái gọi là việc bẩn thỉu lại khác, không những mục tiêu thường không chỉ có một người, hơn nữa trên cơ bản đều là hình thức tàn sát để bịt miệng. Đây là điều Viên Mục Dã tuyệt đối không chấp nhận được, cho nên đám Thạch Lỗi rất ít nhắc tới những việc này ở trước mặt cậu.
Thạch Lỗi gật đầu:
Đại loại là vậy! Cấp trên hy vọng chúng ta đi tìm người về, bất kể sống chết…
Như thế nào gọi là bất kể sống chết?
Viên Mục Dã nhíu mày.
Không thể… Quy tắc của chúng ta là một khi để lộ bí mật thì chỉ có một con đường chết.
Thạch Lỗi nói bằng vẻ mặt không cảm xúc.
Mặc dù trong thâm tâm, Viên Mục Dã không đồng ý với điều này, nhưng ngoài miệng lại không nói gì thêm. Có điều nếu hiện giờ Thạch Lỗi định đi tìm người, Viên Mục Dã buộc phải hỏi xem nhiệm vụ trước đó của Vệ Tĩnh rốt cuộc là gì.
Viên Mục Dã trầm giọng hỏi:
Có hồ sơ về gia đình đó không?
Thạch Lỗi lấy điện thoại ra mở hồ sơ của đối phương cho Viên Mục Dã xem:
Đều ở trong này…
Giờ đây, lý do Thạch Lỗi nói với Viên Mục Dã là bởi vì nhiệm vụ lần này của bọn họ không phải đi giết người mà là đi cứu người. Về phần nhiệm vụ cụ thể của tốp Vệ Tĩnh có hoàn thành hay không.... không đến lượt họ lo.
Viên Mục Dã nhíu mày, nói:
Trong tình huống bình thường, tổ hành động không liên hệ với trụ sở chính mấy ngày được tính là mất liên lạc?
Chính là đám chị em Tesa đấy, một người có thể đánh ngã ba tên đàn ông đó!
A Triết nhắc cậu.
Nghe gã nói vậy, Viên Mục Dã nhớ ra ngay đối phương là ai. Quả thật chỗ bọn họ có một cô nàng võ nghệ khá giỏi, nhưng hơi tàn nhẫn, đàn ông bình thường không chọi lại… Hồi Viên Mục Dã vừa mới chữa xong xương sống bị thương đã từng huấn luyện với Vệ Tĩnh.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.