Chương 1062: Thân phận vẫn còn điểm đáng ngờ


Nói cách khác, đối phương vẫn đánh giá thấp năng lực của Thạch Lỗi, cậu ta nghĩ rằng khống chế được Viên Mục Dã và A Triết tức là nắm đượ8c điểm yếu của Thạch Lỗi, nhưng người thanh niên này lại quên mất Thạch Lỗi là sát thủ trời sinh, để gã tiến sát đến bên cạnh mình thì c3ó khác nào tự dâng tính mạng của mình ra đâu.

Sau khi người thanh niên ngã lăn ra đất bất tỉnh, Viên Mục Dã bỗng cảm thấy sau lư9ng mình nhẹ đi, chắc Ares thấy chủ nhân ngất đi nên chạy về chỗ cậu ta... Viên Mục Dã vội vàng bò dậy, sau đó lập tức đẩy chiếc xô chứa 6axit phía dưới A Triết ra chỗ khác.
Lúc này, Viên Mục Dã thấy dấu tay máu mà mình đã bôi lên người Ares trước đó đang lơ lửng bên cạnh người thanh niên trẻ, nó vòng đi vòng lại liên tục... Trông có vẻ vô cùng lo lắng.
Thạch Lỗi vội vàng dùng điều khiển để hạ A Triết xuống, còn Viên Mục Dã tìm kiếm thứ gì có thể đựng nước ở xung quanh, kết quả là một chiếc thùng rác bằng inox xuất hiện trước mặt cậu, Viên Mục Dã lập tức dùng chiếc thùng inox múc đầy axit từ chiếc thùng mà cậu vừa đẩy sang bên cạnh, sau đó hất về phía bàn tay máu...
Viên Mục Dã lập tức hoàn hồn, cậu nhanh chóng thả tay áo bên phải xuống rồi lắc đầu, đáp:
Không bị dính nhiều, rửa một chút là ổn.

Thạch Lỗi bước tới cầm tay phải của Viên Mục Dã lên nhìn một chút và phát hiện đúng là không có vấn đề gì, Thạch Lỗi thở phào nói:
May mà không sao, nếu không tình huống thế này sẽ rất phiền phức...

Có lẽ nó được tạo ra với mục đích ban đầu là trở thành một vũ khí có tính sát thương cực cao đối với con người, nhưng nó cũng là một vật sống với suy nghĩ riêng của mình, con người đã sáng tạo ra nó vì dục vọng của bản thân nhưng bây giờ lại vì sự an toàn của mình mà giết nó.
Điều khiến Viên Mục Dã cảm thấy buồn cười là, mặc dù cậu rất căm ghét những kẻ đã tạo ra Ares, nhưng Viên Mục Dã lại bắt buộc phải trở thành hung thủ giết chết nó... Mà lý do đơn giản khiến cậu làm điều đó là vì tính mạng con người là trên hết.
Không ngờ Thạch Lỗi nhìn một lát xong lại
a
lên một tiếng rồi nói:
Tôi đã gặp Trương Hiểu Bân năm mười bốn tuổi, khuôn mặt cơ bản đã định hình, nhưng tại sao dáng vẻ của gã này hơi khác với Trương Hiểu Bân trong ấn tượng của tôi nhỉ?

Liệu người này có phải Trương Hiểu Bân hay không, chỉ có Thạch Lỗi mới có thể trả lời, nếu cả Thạch Lỗi cũng không thể xác định thì chứng tỏ thân phận của người này vẫn còn rất đáng ngờ.
Viên Mục Dã hơi giật mình, cậu vội vàng đi vòng qua Thạch Lỗi để trở về căn phòng bí mật và thấy A Triết đang cầm con dao quân dụng, cả người đầy máu... Viên Mục Dã đến gần xem xét, hóa ra A Triết đang phân xác Ares rồi bỏ từng mảnh vào trong dung dịch axit để hòa tan.
Viên Mục Dã không có thời gian tự hỏi tại sao A Triết lại xử lý thi thể của Ares bằng cách đó, cậu vội vàng ngồi xuống kiểm tra thi thể Trương Hiểu Bân, vậy mà khi Viên Mục Dã gỡ mặt nạ của đối phương thì thấy mắt của người này trợn ngược, chết không nhắm mắt...
Viên Mục Dã kinh ngạc nhìn tay phải của mình đến mức không nói được câu nào. Lúc này, Thạch Lỗi cũng chạy đến kiểm tra tình hình của Viên Mục Dã, gã thấy cậu đang đứng trong phòng vệ sinh tầng ba với vẻ mặt thảng thốt...
Thạch Lỗi vội vàng hỏi:
Sao thế? Bị thương nặng lắm à?

Viên Mục Dã không muốn để đối phương phát hiện manh mối, vì vậy cậu nhanh chóng rút tay về và hỏi:
Trương Hiểu Bân sao rồi?

Thạch Lỗi thản nhiên đáp:
Chết rồi...

Một tiếng
xoẹt
vang lên, một con vật dài khoảng hai mét, thân hình vừa giống mèo vừa giống hổ đã hiện ra trước mặt ba người, axit đã làm cháy da con vật, khiến nó để lộ máu thịt trên cơ thể, từ đó mới khiến họ nhìn được hình dáng thật sự của Ares... Mặc dù phương pháp này thật sự tàn nhẫn, nhưng họ cũng chẳng còn cách nào khác.
Cơn đau đột ngột khiến Ares liên tục lăn lộn trên mặt đất, nhưng dù như thế thì nó vẫn không muốn rời khỏi chủ nhân, lúc này, chiếc thùng inox trong tay Viên Mục Dã cũng đã mục nát vì sự ăn mòn của axit, chỗ axit còn lại lập tức dính vào tay phải của cậu...
Loại axit dính trên tay Viên Mục Dã có tính ăn mòn cực mạnh, mặc dù cậu đã rửa sạch bằng nước lạnh, nhưng lớp da bên tay phải vẫn nhanh chóng bong ra và để lộ phần cơ thịt bên dưới...
Nhưng ngay khi Viên Mục Dã nghĩ rằng tay phải của mình chắc chắn tàn phế rồi, cậu bỗng cảm thấy tay phải đột nhiên nóng lên, ngay sau đó vết đỏ kia lại xuất hiện lần nữa, nó nhanh chóng chữa trị phần da bị tổn thương của Viên Mục Dã bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Thật ra lúc này ba người Viên Mục Dã vẫn chưa hoàn toàn thoát khỏi nguy hiểm, bởi vì Ares vẫ5n còn ở đây, con quái vật vô hình này chính là một quả bom hẹn giờ, không ai biết làm thế nào để khởi động nó, hơn nữa Viên Mục Dã cũng không thể để một nhân tố không thể kiểm soát tùy tiện chạy ra ngoài, đến lúc đó không ai có thể lường trước được sẽ có hậu quả khủng khiếp nào...
Nhưng câu hỏi đặt ra là Ares là sinh vật gì? Nó to đến mức nào? Làm sao mới có thể giết được nó? Bọn họ đều không biết tất cả những câu hỏi này, nếu vô tình làm đối phương tức giận, vậy thì kết cục của nhóm người Vệ Tĩnh cũng chính là kết cục cuối cùng của họ.
Một cơn đau khủng khiếp khiến Viên Mục Dã liên tục vung vẩy tay phải, Thạch Lỗi thấy vậy vội vàng đẩy cậu vào phòng vệ sinh ở tầng ba để rửa sạch bằng nước... Viên Mục Dã chỉ dính một chút mà đã đau thành như vậy, có thể tưởng tượng Ares lúc này đau đến mức nào?
Viên Mục Dã không để ý đến cơn đau đớn khủng khiếp trên tay mà quay ra bảo Thạch Lỗi:
Hãy cho Ares ra đi thanh thản đi, bất kể thế nào thì nó cũng không nên bị dính vào sự thù hận của loài người...

Lúc này, Thạch Lỗi cũng đi đến và nói với giọng vô tội:
Tôi cũng định giữ tính mạng của cậu ta đấy, tiếc rằng vì muốn cậu ta không phát ra âm thanh nên ra tay hơi nặng...

Viên Mục Dã nghe xong bèn nhìn cổ họng hơi sưng lên của thi thể, nguyên nhân cái chết chắc là vì ngạt thở do cổ họng bị đánh nát... Viên Mục Dã thở dài, hỏi:
Người này là Trương Hiểu Bân à?

Thạch Lỗi gật đầu:
Được, tôi sẽ giải quyết nó, cậu mau dùng nước rửa đi!
Thạch Lỗi nói xong thì lên đạn khẩu súng lục, sau đó quay về căn phòng bí mật.
Không lâu sau, có vài tiếng súng vang lên, Viên Mục Dã nghe xong cũng cảm thấy khó chịu, tuy Ares là một sinh vật cực kỳ nguy hiểm, nhưng tâm tư của nó rất đơn thuần, chỉ biết bảo vệ chủ nhân của nó... Thật sự thì Ares không nên rơi vào kết cục này.
Lúc này, A Triết ném mảnh thi thể cuối cùng vào thùng, sau đó gã cũng cúi đầu nhìn thoáng qua và nói:
Nếu tên điên này không phải Trương Hiểu Bân thì có thể là ai chứ? Người khác có thể bày ra một trận chiến lớn như vậy để tìm anh trả thù sao?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.