Chương 1130: Vũ khí bí mật


Từ Ánh Huy ở ngoài liên tục dùng thân thể để phá cửa, nhưng cánh cửa bình thường rất dễ đẩy ra này bây giờ cứ như bị hàn cứng lại vậy, anh ta làm 8mọi cách mà vẫn không thể đẩy ra... Trong tình huống như thế này, người bình thường sẽ báo cảnh sát trước tiên, nhưng Từ Ánh Huy lại gọi cho Bạch3 Văn Duyệt.

Sau khi nghe cô ta nói vài câu trong điện thoại, Từ Ánh Huy vội vàng chạy đến ngăn kéo bàn trà trong phòng khách và lấy ra mộ9t vật màu đen giống khối Rubik, sau đó bất ngờ ném nó xuống đất...

Sau khi vật đó rơi xuống đất, nó bỗng phát ra một thứ ánh sáng màu xan6h lam, ngay sau đó căn phòng bỗng chìm trong bóng tối, Viên Mục Dã ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ và phát hiện cả khu nhà đã bị mất điện vì thứ n5ày.
Viên Mục Dã không ngờ mạch điện trục trặc lại là do thứ này, xem ra nó là vũ khí bí mật mà Bạch Văn Duyệt đưa cho Từ Ánh Huy để cứu mạng lúc nguy cấp... Lúc này, Từ Ánh Huy thấy cánh cửa phòng ngủ trước đó đẩy mãi không được bỗng mở ra, anh ta vội vàng chạy vào bên trong.
Mà người đàn ông vô cùng mạnh mẽ trước đó thì bây giờ nằm co quắp dưới đất, cơ thể gã liên tục co giật, Từ Ánh Huy thấy vậy vội vàng chạy đến bế đứa bé ra khỏi nôi, sau đó xoay người chạy về phía cửa phòng...
Không ngờ đúng lúc này, người đàn ông nằm trên đất cũng dùng hết sức lực cuối cùng để ra tay, Từ Ánh Huy vừa chạy ra khỏi phòng thì đã nghe thấy tiếng động từ phía sau, anh ta quay đầu lại nhìn theo phản xạ và thấy một luồng khí lao về phía mình, sau đó bụng của Từ Ánh Huy thủng một lỗ lớn, cánh cửa phía sau cũng kêu rầm một tiếng bay ra ngoài.
Viên Mục Dã cũng cảm thấy kinh ngạc, sau khi khôi phục tinh thần, cậu không thể tưởng tượng được luồng khí trong suốt đó lại có sức mạnh lớn đến thế, tiếc rằng Từ Ánh Huy đã chết ngay khi bị đánh trúng, vì vậy Viên Mục Dã không biết chuyện gì xảy ra tiếp đó.
Sau khi hai người ra khỏi nhà Từ Ánh Huy, bọn họ đi thẳng đến nhà Bạch Văn Duyệt, lúc Viên Mục Dã xác nhận ở đó không có từ trường tư duy của bất kỳ ai thì cả hai mới thở phào một hơi... Bởi vì điều này chứng tỏ vết máu trên mặt đất chỉ là do ai đó bị thương mà thôi.
Sáng sớm hôm sau, lão Lâm và Đầu To chạy đến, Viên Mục Dã và Thạch Lỗi lúc này vẫn chưa có bất kỳ tin tức gì của mấy người Đoàn Phong. Lão Lâm nghe miêu tả của Viên Mục Dã xong thì nhíu mày hỏi:
Cậu nhìn thấy tên kia dùng tay không phát ra luồng khí à?

Viên Mục Dã lắc đầu:
Không, bởi vì lúc đó Từ Ánh Huy quay lưng về phía phòng ngủ, vì vậy tôi chỉ thấy một luồng khí trong suốt lao về phía anh ta, còn về việc đối phương dùng tay không hay trang bị gì đó... Anh ta cũng không nhìn rõ.


Lão Lâm nghe xong buồn bã nói:
Trước đây, việc dùng sóng tấn công chỉ tồn tại trong truyện khoa học viễn tưởng, thật không ngờ có người lại nghiên cứu ra được. Nhưng nhìn cách làm việc điên rồ của đối phương... Tôi e rằng bọn họ không có ý tốt.


Thạch Lỗi nghe vậy hừ lạnh:
Chẳng qua cũng vì một chữ lợi thôi, sự tranh chấp giữa con người lần nào mà không phải như vậy? Chỉ có điều bọn họ thường tìm một lý do đường hoàng mà thôi...



Vấn đề là đối thủ lần này quá mạnh, không biết tình huống của mấy người Đoàn Phong bây giờ thế nào...
Lão Lâm thở dài.

Viên Mục Dã suy nghĩ rồi nói:
Nếu nhóm đội trưởng Đoàn đã thoát khỏi tình trạng nguy hiểm thì bọn họ chắc chắn sẽ liên lạc với chúng ta, nhưng cho đến giờ vẫn không thấy có tin tức gì... Điều này chứng tỏ tình cảnh của họ cũng không lạc quan.


Thạch Lỗi nghe xong bèn phân tích:
Tôi cảm thấy đối phương không chỉ có một người, bởi vì lúc đó Từ Ánh Huy đã gọi cho Bạch Văn Duyệt nhờ giúp đỡ, trong tình huống bình thường cô ta nhất định sẽ lập tức chạy đến nhà họ Từ để cứu người, nhưng bây giờ trong nhà Bạch Văn Duyệt có dấu vết đánh nhau rất rõ ràng, điều này chứng tỏ khi Bạch Văn Duyệt nhận điện thoại của Từ Ánh Huy, đã có người nào đó xông vào nhà của cô ta.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.