Chương 1132: Vật chất màu đen


Nhưng do trước đó A Triết bị thương quá nặng, cho nên trong lúc nhất thời gã không thể nhớ được tại sao mình lại biến thành như thế này, trí n8hớ gần nhất của A Triết là Thạch Lỗi nói rằng muốn ra ngoài làm chuyện gì đó, hai ngày sau sẽ trở về...

Sau đó, lão Lâm giúp A Triết 3làm một số kiểm tra đơn giản, anh ta tin rằng tình huống hiện tại của A Triết là sự kích ứng sau khi bị thương quá nặng, vì vậy cơ thể đã tự 9che chắn một số ký ức, nhưng loại kích ứng này chỉ là tạm thời, chỉ cần kích thích từ bên ngoài thì sẽ rất dễ dàng nhớ lại.

Bây giờ V6iên Mục Dã chỉ muốn nhanh chóng tìm được tung tích của mấy người Đoàn Phong, dù sao đến cả A Triết cũng bị thương nặng như vậy, tình cảnh của5 bọn họ làm sao có thể tốt hơn được? A Triết còn sống không phải vì gã gặp may, mà là vì gã không phải người bình thường... Mặc dù trong số những người của số 54 có Đoàn Phong là bất tử, nhưng bất tử không có nghĩa là không bị thương và mất đi khả năng phòng ngự.
Bởi vì A Triết đi quá vội vã nên gã không kịp tiến lên xem xét tình huống của người đàn ông xa lạ kia. Theo suy đoán của A Triết, luồng khí mạnh mẽ lúc nãy là do người đàn ông lạ mặt đang nằm trên mặt đất tạo ra, nhưng không hiểu tại sao người này cũng ngất xỉu ngay tại chỗ...
Thật ra với phong cách làm việc của A Triết, gã chắc chắn sẽ tiến lên giết người rồi mới tính tiếp, nhưng lúc đó A Triết cảm thấy vô cùng hoảng hốt, dường như có chuyện gì đó khủng khiếp sắp xảy ra, vì vậy gã phải đưa đứa bé rời khỏi nơi đó càng nhanh càng tốt.
Nhưng trong nhất thời A Triết cũng không biết tại sao mình lại có cảm giác đó, cứ như ý trời vậy, hoặc là do A Triết rất nhạy cảm với nguy hiểm, tóm lại gã không dám chậm trễ dù chỉ một giây nên vội vàng bế đứa bé chạy xuống cầu thang...
Lúc đầu A Triết còn muốn tụ tập với mấy người Đoàn Phong trước rồi lại tính tiếp, nhưng gã nhanh chóng phát hiện điện thoại không thể liên lạc được, A Triết hiểu rằng tình hình có vẻ không ổn... Có thể bên chỗ Bạch Văn Duyệt cũng đã xảy ra chuyện.
Lúc này, A Triết mới nhận ra trong tay mình đâu phải một đứa bé mà là một củ khoai nóng bỏng tay, gã ném nó đi cũng không được mà giữ lại cũng chẳng xong... Cuối cùng, A Triết đành đưa đứa bé ra ngoài và định tìm một chỗ an toàn để lẩn trốn, gã muốn đợi Thạch Lỗi và Viên Mục Dã về rồi lại tính tiếp.
Nhưng A Triết không ngờ đứa bé trong tay gã cứ như một thiết bị định vị vậy, dù gã đã lái xe ra ngoại ô nhưng vẫn bị một chiếc ô tô màu đen đuổi theo...
Nhưng khi A Triết dùng tốc độ nhanh nhất chạy lên tầng bảy, gã nhìn thấy cửa nhà Từ Ánh Huy bị một luồng khí trong suốt đẩy ra rồi đập mạnh vào tường... A Triết vẫn luôn tự tin vào kỹ năng của mình, nhưng khi nhìn thấy sức mạnh của luồng khí này, gã vẫn cảm thấy hơi chấn động.
Lúc này, A Triết nghe thấy tiếng khóc của đứa bé bên trong nhà nên vội vàng chạy vào, kết quả là gã thấy Từ Ánh Huy với một lỗ thủng ở bụng và máu liên tục chảy ra từ miệng với mũi, còn đứa bé của Bạch Văn Duyệt đang ngồi khóc bên cạnh Từ Ánh Huy, đồng thời ở cửa phòng ngủ cách đó không xa có một người đàn ông lạ mặt đang nằm sấp...
Lúc này, A Triết bước đến kiểm tra tình huống của Từ Ánh Huy, gã phát hiện anh ta đã không thể cứu chữa được nữa... Vì vậy A Triết không có thời gian để suy nghĩ, gã vội vàng bế đứa bé trên mặt đất lên và rời khỏi nơi đó.
Để A Triết có thể nhanh chóng lấy lại những ký ức đã mất, Thạch Lỗi định giúp A Triết thôi miên và để gã tiến vào tiềm thức của chính mình để nhớ lại xem đã có chuyện gì xảy ra khi đó...
Cuộc thôi miên diễn ra suôn sẻ, dưới sự hướng dẫn của Thạch Lỗi, A Triết nhanh chóng nhớ lại chuyện xảy ra đêm hôm đó, khi đó A Triết không ở dưới nhà Bạch Văn Duyệt, bởi vì gã nói với mấy người Đoàn Phong là mình muốn đến canh giữ bên dưới nhà Từ Ánh Huy...
Vào lúc chuyện xảy ra, A Triết đang ngồi chơi game trong xe dưới nhà Từ Ánh Huy, gã bỗng cảm thấy một âm thanh
ù ù
vang lên trong đầu, sau đó cả khu nhà bị mất điện... Đây là lần đầu tiên A Triết cảm nhận được sự quấy nhiễu điện tử mạnh đến thế, vì vậy gã lập tức đoán rằng đã có chuyện xảy ra tại nhà của Từ Ánh Huy!
Dưới tình thế cấp bách, A Triết đành phải bỏ chiếc xe để đi bằng con đường nhỏ, lúc này đứa bé trong lòng gã dường như cũng biết có kẻ xấu truy đuổi phía sau, nó không hề khóc hay làm ồn, thậm chí còn không phát ra một chút âm thanh nào.

Cho dù là như vậy, cuối cùng A Triết và đứa bé vẫn bị đối phương đuổi kịp, khi nhìn thấy chỉ có một người đuổi theo, A Triết thở phào một cái, gã đặt đứa bé dưới gốc cây bên cạnh, sau đó vận động vài khớp xương quan trọng trên người để sẵn sàng cho một trận chiến căng thẳng...

Nhưng A Triết lúc đó hơi khinh địch, đối phương không hề cho gã cơ hội được chiến đấu trong khoảng cách gần. Người đó trực tiếp phất tay hất tung A Triết ra xa mười mấy mét, cơ thể đập mạnh vào một cái cây to thì mới dừng lại, lực va chạm lớn đến mức khiến A Triết cảm thấy nội tạng mình như lệch khỏi vị trí.

A Triết lồm cồm bò dậy, gã lảo đảo định chạy tới bên cạnh đứa bé vì nghĩ rằng chỉ cần mình khống chế nó, đối phương sẽ không dám hành động hấp tấp, không ngờ còn chưa kịp chạy thì A Triết đã cảm thấy chân mình đau nhói, gã cúi đầu nhìn và phát hiện chân trái đã gãy từ lúc nào.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.