Chương 1209: CẦU VƯỢT


Viên Mục Dã nhìn qua cửa sổ ra phía ngoài, cậu phát hiện phía sau tòa nhà văn phòng có một khu vực rất thoáng, một vài công nhân đang b8ận rộn bốc dỡ hàng, ngoài việc đó ra thì không hề nhìn thấy ai khác nữa.

Từ Lệ ngồi trước màn hình theo dõi nửa đùa nửa thật n3ói:
Tôi nghe nói các công ty dược phẩm đều dùng người sống để thử nghiệm thuốc? Có chuyện đó thật không thế?

Nhìn từ bề ngoài công ty này dường như không có vấn đề, nhưng Viên Mục Dã luôn cảm thấy có chỗ nào đó không ổn, tuy nhiên trong nhất thời lại không nói ra được, cho đến khi bọn họ bước ra khỏi phòng giám sát và đến sân công ty, Viên Mục Dã đột nhiên ngẩng đầu nhìn, cậu thấy ở cửa sổ văn phòng phía trên có mấy người đang nhìn chằm chằm vào họ.
Người dẫn đường cho bọn họ thấy thế lập tức cười giải thích:
Công việc của những người này bình thường quá nhàm chán, bọn họ thích đứng ở cửa sổ xem náo nhiệt lúc rảnh rỗi, các anh đừng để ý!

Người đưa họ và9o nghe thế mỉm cười đáp:
Chuyện đó bình thường mà, nếu không tác dụng phụ trên đơn thuốc đến từ đâu chứ? Tóm lại phải có người thử rồ6i mới biết được. Nhưng dùng cơ thể thử nghiệm thuốc không đáng sợ như vậy đâu, trong tình huống bình thường đều tiến hành trong một ph5ạm vi tương đối an toàn, hơn nữa các loại thuốc thử nghiệm đều được trả tiền và tự nguyện...

Từ Lệ giả vờ giật mình nói:
Thật sự có người kiếm tiền đó sao? Bình thường các anh tuyển người thí nghiệm thuốc ở chỗ nào?

Viên Mục Dã cười nói:
Tôi hiểu mà...

Mặc dù nói như vậy, nhưng mấy người Viên Mục Dã vẫn cảm nhận được rất rõ ràng ánh mắt của những người trên tầng đều không thân thiện, thậm chí rất thù địch.
Đối phương hiển nhiên không muốn trả lời vấn đề này nên đột nhiên chỉ vào màn hình và nói:
Anh xem này, có người chạy qua cổng công ty chúng tôi!

Từ Lệ nghe xong nhìn vào màn hình, không ngờ chuyện mà anh ta tùy tiên bịa ra lại thành sự thật, khi sự việc xảy ra, có một người dân trong thôn mặt đầy máu chạy qua cổng công ty dược phẩm và một nhân viên an ninh đang đuổi sát phía sau...
Những lời này nghe rất có lý, dường như không có gì là sai cả, hơn nữa Từ Lệ đã lấy được video nên ba người đương nhiên không còn lý do để ở lại, vì vậy bọn họ đành tạm thời rời khỏi chỗ này, sau khi quay về lập kế hoạch rồi sẽ tính tiếp...
Trên đường về, Từ Lệ nhíu mày nói:
Tôi cảm thấy công ty dược phẩm này có vẻ rất bí ẩn, có khi cả công ty đều có vấn đề!

Đoàn Phong đang lái xe gật đầu nói:
Nhất là mấy gã trên tầng, ánh mắt của bọn họ cứ như chúng ta giết cha ruột của họ ấy!

Từ Lệ và Đoàn Phong trò chuyện vài câu, bọn họ phát hiện Viên Mục Dã dường như không muốn tham gia thảo luận, thay vào đó, cậu liên tục âm trầm nhìn kính chiếu hậu mà không nói lời nào.

Sao thế?
Đoàn Phong nghi ngờ hỏi.
Viên Mục Dã chỉ vào một chiếc ô tô màu xám trong kính chiếu hậu và nói:
Chiếc xe này đã đi theo chúng ta qua bốn cái đèn giao thông rồi, chắc chắn là cố ý...


Công ty của các anh có bao nhiêu nhân viên? Tại sao tôi cảm thấy vắng thế?
Viên Mục Dã giả vờ tình cờ hỏi.
Đối phương suy nghĩ rồi đáp:
Hành chính, hậu cần cộng với phòng thí nghiệm... Chắc khoảng bốn, năm mươi người, đa số là nhân viên kỹ thuật, bọn họ dành cả ngày để nghiên cứu ở trong phòng thí nghiệm, bình thường rất ít khi xuống dưới nhà đi dạo, do vấn đề chất thải, xưởng chế thuốc phía sau đã bị chuyển đến thị trấn Nhạc Xu cách đây 30km, vì vậy công ty của chúng tôi ở đây trông vắng vẻ hơn các công ty khác.


Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.