Chương 1212: CON CỜ CHẾT
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 767 chữ
- 2022-02-09 03:24:58
Cái chết của Từ Lệ đả kích Viên Mục Dã rất lớn, trong mắt cậu, Từ Lệ là một người tốt nhưng người tốt cho dù không thể sống lâu cũng không nên chết8 theo cách này...
Mà kết luận điều tra cuối cùng của vụ án tai nạn xe này là do tài xế xe tải Ngô Vân Khánh lái xe liên tục trong thời gia3n dài và ngủ gật trên đoạn đường xảy ra tai nạn dẫn đến thảm án sau đó. Nhưng khi Viên Mục Dã đọc hồ sơ vụ án, lại phát hiện điều kiện gia đình củ9a Ngô Vân Khánh rất tồi tệ, có một đứa con trai bị bệnh nhiều năm phải chăm sóc, nên anh ta mới kiếm tiền liều mạng như vậy.
Đọc đến đoạn 6này, Viên Mục Dã quay sang nói với Đoàn Phong:
Đi, chúng ta đến nhà người lái xe tải kia xem sao...
Đối phương nghe xong thì khá sửng sốt, sau đó vội vàng đáp lễ rồi khách sáo mời hai người họ vào trong nhà, lúc vào nhà Viên Mục Dã không quen liếc mắt nhìn Đoàn Phong, thầm nghĩ anh đúng là biết cách tạo danh phận cho mình...
Điều kiện gia đình Ngô Vân Khánh đúng như những gì được viết trong tư liệu, có thể dùng từ nghèo rớt mồng tơi để hình dung, Triệu Yến Yến nói với Viên Mục Dã rằng mình không được đi học, tất cả chi tiêu trong nhà đều trông cậy vào Ngô Vân Khánh, bây giờ anh ta chết rồi, mình thực sự không biết cuộc sống sau này sẽ như thế nào.
Viên Mục Dã nghe xong thoáng nhìn qua căn phòng ngủ với cánh cửa đang khép hờ rồi nói:
Trong nhà ngoài chị ra còn ai không?
Viên Mục Dã lần theo địa chỉ đến gõ cửa nhà Ngô Vân Khánh, một người phụ nữ trung niên khoảng bốn mươi tuổi đi ra, từ khăn trùm màu trắng trên đầu thì hẳn chị ta là vợ của Ngô Vân Khánh, Triệu Yến Yến.
Các anh tìm ai?
Giọng Triệu Yến Yến khàn khàn nói.
Viên Mục Dã vừa định nói chuyện thì Đoàn Phong đã nói trước:
Chào chị, chúng tôi là nhân viên của đội giải quyết hậu quả tai nạn xe hơi, chúng tôi muốn đến tìm hiểu tình hình cụ thể của gia đình chị hiện giờ và nếu có bất kỳ khó khăn gì thì chúng tôi có thể giúp đỡ.
Đoàn Phong nhíu mày nói:
Cậu cảm th5ấy người lái xe tải kia có vấn đề à?
Viên Mục Dã gật đầu nói:
Đánh chết tôi cũng không tin vụ tai nạn này đơn giản như thế, có lẽ điều tra từ người lái xe này sẽ có điểm đột phá.
Nhà Ngô Vân Khánh nằm ở một thị trấn nghèo nàn ở ngoại ô thành phố, có thể nhìn thấy chữ
Dỡ bỏ
treo ở khắp nơi, không khó đoán ra nơi này không bao lâu nữa sẽ bị giải tỏa, từ nơi này sẽ có nhiều nhà giàu mới nổi với gia sản cả chục triệu tệ xuất hiện...
Còn có con trai tôi, Tiểu Bảo, năm nay mười lăm tuổi! Nhưng đứa bé này số khổ, từ nhỏ đã bị bệnh thận, bao nhiêu năm nay tôi và Vân Khánh đã làm rất nhiều việc cũng là để chữa bệnh cho Tiểu Bảo, nếu không vì Tiểu Bảo, cha nó cũng không đến mức... không mệt mỏi đến mức lái xe trong tình trạng đó.
Hai mắt Triệu Yến Yến đỏ ngầu.
Viên Mục Dã nhìn hai mẹ con họ thực sự đáng thương nên quan tâm hỏi:
Bây giờ bệnh tình của cháu thế nào?
Trong mắt Triệu Yến Yến lóe lên tia hy vọng:
Hai tháng trước Tiểu Bảo đã làm phẫu thuật ghép thận, bác sĩ nói, bây giờ chỉ cần điều dưỡng thật tốt, uống thuốc đúng giờ thì cuộc sống sau này sẽ không có vấn đề gì.
Viên Mục Dã quay lại nhìn Đoàn Phong, xem ra suy đoán lúc trước của bọn họ là đúng, rốt cuộc một gia đình nghèo khó như vậy làm sao có thể bỏ ra ngay một số tiền lớn như thế để thay thận được chứ?
Đoàn Phong cười nói:
Tôi thấy nơi này sắp bị giải tỏa rồi, chắc đến sang năm là phải chuyển đi nhỉ? Đến lúc đó nhận được khoản tiền bồi thường hai mẹ con chị sẽ sống tốt hơn một chút!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.