Chương 1230: LỖ VĂN NGỌC


Sau khi nghe Lỗ Phong nói nhiều như vậy, Viên Mục Dã và Đoàn Phong không hề nhận thấy hắn bị ép buộc, đơn giản là hắn bị lòng tham dụ dỗ8 lên một con đường không có lối về mà thôi...

Đoàn Phong cười lạnh:
Ông nói nhiều với chúng tôi như vậy là để chứng minh chuyệ3n gì? Những gì ông làm đều là bất đắc dĩ sao? Trên đời này có nhiều người còn thảm hơn ông nhiều nhưng đâu thấy họ đi làm những chuyện 9thất đức như vậy? Đừng tìm mấy lý do vớ vẩn để bao biện cho lòng tham của mình nữa được không?


Nhưng Lỗ Phong nghe vậy lại đột6 nhiên kích động:
Tôi không hề tìm lý do cho mình, nếu tôi được sinh ra trong một gia đình hoàn hảo, cho dù nhà nghèo nhưng chỉ cần ch5a mẹ đều yêu thương tôi, làm sao tôi lại trở thành một người như ngày hôm nay được? Cha mẹ nuôi của tôi... Không, nói chính xác phải là chú thím của tôi, hai kẻ khốn kiếp ấy chẳng có gì tốt đẹp cả, nếu muốn lấy nhà của cha mẹ tôi thì phải đối xử tốt với tôi chứ? Nhưng bọn họ đã làm gì? Tất cả đều là một lũ xấu xa!

Thấy Lỗ Phong có vẻ không khống chế được cảm xúc, Viên Mục Dã bèn trầm giọng hỏi:
Ông đã làm gì cha mẹ nuôi của mình?

Lỗ Phong cười khẩy:
Tôi có thể làm gì họ chứ? Cho dù họ không phải cha mẹ ruột của tôi thì cũng là chú thím mà? Tôi đương nhiên phải cho họ ăn sung mặc sướng rồi...

Viên Mục Dã hoàn toàn không tin Lỗ Phong, một kẻ tàn nhẫn với cả người lạ thì sao có thể tha cho kẻ có thù với mình chứ? Không ngờ đúng lúc này, một cô gái xanh xao bước vào và ngơ ngác nhìn ba người trong phòng.
Khi nhìn thấy cô gái, Lỗ Phong lập tức biến thành một người cha hiền lành, hắn trách móc:
Tiểu Ngọc? Muộn thế này rồi mà sao con chưa ngủ?


Cha, hai người này là... Bạn của cha à?
Lỗ Văn Ngọc tò mò nhìn Viên Mục Dã và Đoàn Phong.
Thấy người đến là Lỗ Văn Ngọc, Viên Mục Dã mỉm cười chào hỏi:
Chào cô, chúng tôi được một người bạn giới thiệu đến đây, tôi muốn nhờ Lỗ đại sư tư vấn một số việc, xin lỗi vì muộn thế này rồi mà còn quấy rầy.

Thấy Viên Mục Dã vừa đẹp trai lại lịch sự, cô gái trẻ đỏ mặt nói:
Thế à, vậy mọi người trò chuyện đi, tôi đi pha ấm trà!


Không đợi Viên Mục Dã trả lời, Lỗ Văn Ngọc xoay người chạy ra ngoài. Viên Mục Dã thấy vậy quay ra bảo với Lỗ Phong:
Đừng lãng phí thời gian của nhau nữa, tôi có thể giữ lại chút thể diện của một người cha trước mặt con gái ông, nhưng điều kiện tiên quyết là ông phải phối hợp với chúng tôi...


Nghe thấy tiếng con gái đã đi xa, Lỗ Phong nhỏ giọng nói:
Tiểu Ngọc không biết gì đâu, các người đừng làm khó con bé.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.