Chương 1317: Đã chuẩn bị xong


Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng Viên Mục Dã vẫn quyết định không nói cho Thạch Lỗi và Đoàn Phong biết chuyện mình chuẩn bị xuống 8lòng đất với Trác Thiếu Quân. Có lẽ để bọn họ cảm thấy mình chỉ
mất tích tạm thời
là một lựa chọn khá tốt.

Như vậy,3 một là có thể bớt đi sự ngăn cản của bọn họ đối với chuyện này, hai là nhỡ đâu mình thật sự không về được, họ cũng có thể bớ9t được mối nguy hiểm khi đi tìm kiếm mình. Hơn nữa, điều quan trọng nhất là, Viên Mục Dã thật sự không muốn phải chịu nỗi buồ6n khi chia tay với bạn thân.

Sau khi hạ quyết tâm, lòng Viên Mục Dã bình lặng lại, cậu không còn vẻ sa sút tinh thần 5như vừa rồi nữa, cậu muốn tranh thủ mấy ngày này để tụ tập với mọi người, còn cố tình dặn dò Thạch Lỗi phải làm tròn lễ nghĩa của chủ nhà, tiếp đãi mọi người cho thật chu đáo.
Đoàn Phong trợn ngược mắt nói ngay:
Đó là do cậu suy nghĩ nhiều. Quan hệ giữa chúng tôi và Viên còn cần phải khách sáo như vậy à!?


Vậy anh nói xem hai ngày nay rốt cuộc cậu ta bị làm sao thế?!
Thạch Lỗi nói với vẻ mặt mất kiên nhẫn.
Có thể là Thạch Lỗi hơi cao giọng, nên Viên Mục Dã đang chụp ảnh chợt nhìn về phía hai người:
Này! Hai anh đang thậm thụt gì đấy? Mau tới nếm thử đồ ăn vặt ở đây đi, mang nét đặc trưng của địa phương đấy, hiếm khi anh Lỗi móc hầu bao, không ăn thì phí của trời!

Trong mắt mọi người, tình trạng khó khăn hiện tại đã được giải quyết, tâm trạng của Viên Mục Dã trở nên tốt hơn cũng rất bình thường. Nhưng hai người Đoàn Phong và Thạch Lỗi lại lờ mờ cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy. Nhất là Thạch Lỗi, gã luôn cảm thấy hình như Viên Mục Dã có cái gì đó không ổn.

Ê! Anh có cảm thấy hai ngày nay cảm xúc của Viên Mục Dã hơi tăng vọt quá mức không?
Thạch Lỗi thì thầm với Đoàn Phong.
Nghe vậy, Đoàn Phong nhìn sang Viên Mục Dã đang chụp ảnh giúp Đại Quân và Trương Khai:
Chắc hẳn thằng nhóc này có chuyện gì giấu chúng ta. Hôm trước cậu ta còn mặt nhăn mày nhíu vì chuyện của Trác Thiếu Quân, sao ngủ một giấc dậy lại trở về trạng thái bình thường như chẳng có việc gì vậy?

Thạch Lỗi thở dài, hỏi:
Anh cảm thấy sẽ là chuyện gì?

Đoàn Phong lắc đầu:
Khó mà nói... Theo lý thuyết, chuyện hiện giờ có thể khiến cậu ấy phiền lòng đơn giản chỉ có hai việc, một là tên yêu tinh dây leo trong cơ thể, hai là chuyện của Trác Thiếu Quân. Nhưng chuyện trước không có cách giải quyết cụ thể, còn chuyện sau thì mặc dù đã có cách giải quyết, nhưng lại không thỏa lòng thỏa dạ lắm. Cho nên, tôi thật sự không nghĩ ra lý do cậu ấy vui vẻ như bây giờ là gì.

Thạch Lỗi ngẫm nghĩ rồi bảo:
Liệu có thể nào là do lâu quá không được gặp mấy anh không? Cho nên, chỉ đơn giản là muốn tiếp đãi các anh chu đáo?

Thạch Lỗi vừa nghe thế là lập tức giận sôi máu, mắng:
Chó má! Có lần nào cậu không đào mỏ tôi không? Viên Mục Dã, cậu đừng quên tiền của tôi cũng là tiền của cậu đấy!


Viên Mục Dã cười và bước đến lôi hai người đi:
Mau lên. Các anh có thể tự giác như các du khách bình thường được không!?


Cuối cùng Thạch Lỗi bị bắt làm thợ chụp hình chuyên dụng cho số 54 bọn họ, giúp chụp rất nhiều ảnh tập thể. Hôm đó người nào cũng rất vui vẻ, vì trước kia tuy bọn họ thường xuyên ở bên nhau, nhưng cơ hội được thả lỏng tâm trạng để ra ngoài chơi với nhau thế này lại ít đến đáng thương.

Thạch Lỗi thấy Viên Mục Dã thật sự rất vui vẻ nên cũng tạm thời buông lỏng sự nghi ngờ trong lòng. Dù sao thì vui vẻ cũng chẳng phải chuyện xấu. Ai ngờ lúc tất cả mọi người ở đây lên kế hoạch ngày mai đi đâu chơi, Viên Mục Dã lại đột ngột nhận được một cuộc điện thoại bí ẩn.

Rõ là Đoàn Phong và Thạch Lỗi tinh mắt. Bọn họ thấy điện thoại của Viên Mục Dã đổ chuông, mặc dù bề ngoài thì ai cũng chuyện trò vui vẻ, nhưng lỗ tai lại dỏng lên về phía Viên Mục Dã, muốn nghe rõ nội dung cuộc điện thoại này.

Họ thấy Viên Mục Dã khẽ nhíu mày, nói:
Nhanh vậy à? Được... Tôi biết rồi. Hiểu... Vậy tôi chờ cậu.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.