Chương 156: Phúc lợi năm mới
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1348 chữ
- 2022-02-04 04:26:58
Nhưng lúc Lý Kha qua đời, miệng vết thương đã liền hẳn, cho nên Diệp Dĩ Nguy cũng không biết cụ thể là bà ta bị thứ gì cắn. 8
Vài ngày sau, cuối cùng đồng chí Trương Đại Quân đã vinh quang xuất viện, cánh tay của Diệp Dĩ Nguy cũng khỏi hoàn 3toàn, toàn thể thành viên của số 54 cuối cùng đã trở về trạng thái làm việc bình thường. Mặc dù trên bụng Đại Quân để lại v9ài vết sẹo, nhưng trong mắt anh ta, những vết sẹo ấy lại càng tăng thêm vài phần hương vị đàn ông.
Nếu mọi việc đã 6quay về quỹ đạo, vậy những người ở số 54 cũng phải bắt đầu làm việc bình thường. Vì thế mà vào ngày thứ hai sau năm mới, lã5o Lâm đã sắp xếp cho mọi người một công việc không quá phức tạp, hơn nữa anh ta còn khăng khăng nói rằng đây là phúc lợi năm mới cho mọi người.
Nhưng thời gian hơn một tháng trôi qua, vẫn chẳng tìm được cái khỉ gì cả. Cuối cùng La Diệp Tử mới buộc lòng phải tin rằng, có lẽ trong vùng núi rộng lớn kia thật sự tồn tại lực lượng bí ẩn nào đó, có thể làm những cái người đi lạc trong đó bị nhốt ở bên trong, mãi mãi không ra được.
Về phần vì sao bọn họ tìm được tới số 54 thì lão Lâm chẳng chịu nói, nhưng ông giặc này luôn có quan hệ rộng khắp, hơn nữa việc này được lan truyền đến mức vô cùng kỳ diệu ở trong giới phượt thủ, tất nhiên có thể xếp vào phạm vi điều tra của số 54.
Mới đầu mọi người nghe Đoàn Phong nói xong đều hơi thất vọng. Trương Khai nói với giọng tức tối:
Đi vào núi sâu rừng già mà cũng coi là phúc lợi à? Học cách ăn giun chắc?!
Ban đầu mọi người không tin lắm, ai cũng cảm thấy chắc chắn là tiến sĩ Lâm lại đang lừa dối bọn họ. Nhưng nghe Đoàn Phong giới thiệu xong tình huống, họ lại thấy đây đúng thật là một việc tốt có thể vừa làm vừa chơi.
Thì ra mấy năm nay, ở vùng núi sát bên huyện Thương của tỉnh lân cận liên tiếp xảy ra mấy vụ mất tích, hầu hết trong số họ đều là khách du lịch tự túc. Khu vực đó núi cao rừng rậm, dãy núi trải dài theo hướng Đông Bắc - Tây Nam, với tổng chiều dài hơn 100 km, trong đó phần lớn đều là khu không có người và một ít khu bảo tồn thiên nhiên.
Chính phủ địa phương không khuyến khích khách du lịch đi sâu vào vùng núi, nhưng gần đây ở đâu cũng có người thích mạo hiểm. Chỗ anh càng không cho vào lại càng có thể khơi gợi sự tò mò của một số người nào đó, cứ nhất quyết phải vào núi xem mới chịu.
Đoàn Phong gõ đầu cậu ta bằng tệp hồ sơ trong tay:
Gấp cái gì hả? Không phải tôi còn chưa nói hết à?!
Hóa ra đêm qua hai người Đoàn Phong và tiến sĩ Lâm đã nghiên cứu thử, họ đều cảm thấy nếu bọn họ cũng gióng trống khua chiêng lên núi tìm người như những người trước, chắc chắn sẽ không tìm được. Suy cho cùng, những người cứu hộ kia cũng không phải đồ bỏ, nếu chỉ là khác du lịch lạc đường bình thường, cho dù lúc ấy không tìm thấy, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ có người phát hiện xác của người gặp nạn.
Nhưng mà trên hồ sơ lại nói trong mấy năm nay, họ không tìm được một ai trong những khách du lịch lần lượt bị mất tích, điều này thì hơi khác thường. Mặc dù nơi đó vẫn có tiếng xấu là
Bermuda của huyện Thương
, nhưng không phải mấy năm nay không có phượt thủ khác đến, hơn nữa cũng không phải người nào đi cũng sẽ bị mất tích!
Mấy ngày qua đi, La Diệp Tử đến huyện Thương báo cảnh sát, nói rõ việc nhà văn Lâm Cấn và ba người bạn tốt của anh ta lên núi rồi mất tích. Mặc dù cơ quan cảnh sát địa phương rất đau đầu, nhưng họ vẫn lập tức tổ chức nhân viên lên núi tìm người. Nhưng giống như hầu hết những người mất tích trước đây, bọn họ như thể biến mất trong ngọn núi rộng lớn, không tìm thấy bất kỳ dấu vết nào.
Sau đó có một ít phượt thủ thâm niên đăng bài ở trên mạng nói rằng, vùng núi sát bên huyện Thương rất có thể giống như Tam giác quỷ Bermuda, một khi có người đi vào mảnh đất thần bí đó sẽ mất tích cả người lẫn xe.
Bởi vì người mất tích cuối cùng Lâm Cấn có thân phận đặc biệt, mà trước mắt anh ta còn đang nổi như cồn ở trên mạng. Bây giờ anh ta đột ngột mất tích, khó có thể ước tính được sự tổn thất về mọi mặt. Cho nên sau một khoảng thời gian, công ty văn hóa ký hợp đồng với anh ta vẫn thuê một đội nhân viên cứu hộ hoang dã chuyên nghiệp lên núi tìm người.
Dựa theo kế hoạch đặt ra từ trước, mấy người bọn họ lái xe tới huyện Thương. Sau đó Lâm Cấn còn báo tin bình an cho La Diệp Tử, nói với cô ấy rằng sáng ngày hôm sau mình sẽ lên núi. Bởi vì tín hiệu trên núi không tốt, cho nên muộn nhất là ngày kia mới có thể liên lạc lại được.
Đây không phải là lần đầu tiên Lâm Cấn đi ra ngoài săn tư liệu, cho nên lúc ấy La Diệp Tử cũng không nghĩ nhiều, chỉ dặn dò anh ta phải chú ý an toàn lúc ở chỗ hoang dã, trở về rồi lập tức báo tin bình an cho mình.
Kết quả nó lại trở thành cuộc điện thoại cuối cùng của La Diệp Tử và Lâm Cấn.
Bởi vì vị trí địa lý của huyện Thương khá xa xôi, lại bốn bề toàn là núi, cho nên kinh tế cũng khá lạc hậu, không phát triển thông tin lắm. Chờ đến khi người thân và bạn bè của người mất tích nhận ra có thể họ đã đi lạc, thì thông thường đều đã mất tích mấy ngày rồi.
Trong các sự cố khách du lịch mất tích trước đây, huyện cũng đã cố gắng cử người lên núi tìm kiếm, nhưng kết quả cuối cùng đều không được gì. Đừng nói là tìm thấy người, ngay cả xe cũng không tìm được một chiếc nào.
Vào khoảng thời gian trước, để tìm cảm hứng sáng tác, nhà văn mạng nổi tiếng Lâm Cấn đã đưa vài người bạn thân của mình đến huyện Thương, chuẩn bị lên núi săn tư liệu. Bản thân nhà văn mạng này là một người yêu vận động ngoài trời, cho nên cũng coi như là có một số kinh nghiệm sinh tồn nơi hoang dã. Hơn nữa trước khi xuất phát, anh ta còn nói tỉ mỉ chuyến đi lần này cho biên tập của mình biết, cũng là người liên lạc lúc khẩn cấp của anh ta, cô La Diệp Tử.
Những người đã đến đó và còn an toàn trở về đều nói, vùng núi của huyện Thương cũng không đáng sợ như lời đồn, càng chưa từng có ai phát hiện xác chết của những người bị mất tích trước kia. Cho nên Đoàn Phong và tiến sĩ Lâm mới quyết định lần này sẽ đến huyện Thương với thân phận phượt thủ, đi lại theo tuyến đường trước đó của Lâm Cấn.
Đại Quân nghi ngờ nói:
Lại là phượt thủ mất tích, không giống tình huống của huyện Địa Bảo đấy chứ?!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.