Chương 325: Đường tình nhấp nhô


Điều làm Tạ Vi Dân có ấn tượng sâu sắc nhất là khi anh ta và cô rời khỏi nhà, cô lại nói với anh ta bằng vẻ mặt chế giễu:
Con n8ên cảm ơn cô mang con rời khỏi cái nhà này. Cả đời này, cha mẹ và các anh các chị của con đều chỉ có thể bị nhốt trong cái xó x3ỉnh này không đi ra ngoài được đâu! Bởi vì ánh mắt bọn họ thiển cận, còn hám lợi. Năm đó, nếu không phải vì tiền lễ hỏi mấy chụ9c nghìn tệ, họ có thể bắt cô cưới một người đàn ông lớn hơn cô mười mấy tuổi ư?


Cũng bắt đầu từ lúc ấy, Tạ Vi Dân mới 6biết được hóa ra năm xưa, trước khi lấy người dượng hiện giờ, cô đã từng kết hôn. Đáng tiếc là người đàn ông kia gặp tai nạn xe5 và chết sau khi cưới không lâu, cho nên sau này cô mới lấy người dượng hiện giờ.
Mấy lần yêu đương trước của Tạ Vi Dân đều không có kết quả mà chết non vì sự ngăn cản ngang ngược của người cô Tạ Xuân Quyên. Cho nên anh ta cứ kéo dài mãi tới hơn ba mươi tuổi mà vẫn chưa có cơ hội xây dựng gia đình riêng của mình.
Mấy năm nay Tạ Vi Dân cũng đã nhìn thấu, anh ta cảm thấy chỉ cần một ngày Tạ Xuân Quyên chưa chết, ngày đó anh ta sẽ chưa thể kết hôn. Nếu không, chắc chắn bà ta sẽ tra tấn mình xong còn muốn tra tấn tiếp vợ con của mình.
Dượng lại càng khỏi phải nói, hở ra là lấy xuất thân của Tạ Vi Dân để dè bỉu anh ta, nói cái gì mà bây giờ mày đã là trẻ con trên thành phố, phải bỏ thói quen xấu của dân quê. Nếu không mày mãi mãi không thể trở thành một người thành phố thật sự! Nhớ kĩ, bởi vì trong xương cốt của mày chảy dòng máu dân quê, cho nên phải cố gắng học tập hơn người khác, nếu không mãi mãi sẽ làm người ta xem thường mày!
Viên Mục Dã nghe đến đó mà ớn lạnh trong lòng. Một đứa trẻ chỉ có mười tuổi mà mỗi ngày đều phải chịu những lời lẽ độc ác đó. Cô của Tạ Vi Dân nào đâu muốn nuôi con trai, rõ ràng là nuôi một bia ngắm để báo thù anh trai và chị dâu. Đứa trẻ lớn lên trong hoàn cảnh như vậy, tâm lý không vặn vẹo mới là kỳ tích đấy?
Mặc dù người dượng hiện giờ cũng lớn hơn cô nhiều, nhưng ông ta lại là hiệu trưởng một trường cấp hai trong thành phố. Nhà có tiền có thế không nói, còn xem thường cha mẹ ruột của Tạ Vi Dân giống như cô, cho rằng bọn họ lại có thể làm chuyện bán con trai vì tiền, thật sự là thấy tiền sáng mắt. Loại người này vốn không xứng làm cha mẹ…
Tạ Vi Dân vốn tưởng rằng mình có cha mẹ mới, cuộc sống sau này nhất định sẽ tốt hơn nhiều so với ở nhà. Tuy nhiên anh ta không ngờ là mặc dù cô nhận nuôi anh ta, nhưng lúc nào cũng xem thường nguồn gốc của anh ta, chỉ cần anh ta phạm một sai lầm nhỏ, cô sẽ nhìn anh ta như nhìn rác rưởi.
Mười mấy năm sau, dượng qua đời vì một căn bệnh cấp tính, cô được thừa hưởng tất cả di sản của dượng. Nhưng ham muốn kiểm soát Tạ Vi Dân của bà ta càng mạnh hơn…
Tuy nhiên lúc ấy Tạ Vi Dân đã trưởng thành. Sau khi thấy dượng chết, anh ta dần dần nghĩ thông suốt một việc, đó là chỉ có chết mới có thể hoàn toàn thoát khỏi trói buộc của người khác đối với mình, nhưng mà người chết tuyệt đối không thể là mình được.
Sau đó Tạ Vi Dân từ từ lớn lên. Anh ta dần hiểu lý do thật sự gia đình cô nhận nuôi mình, để làm mình có thể sống thoải mái một chút, anh ta đành liều mạng sống như kiểu
con nhà người ta
.
Mặc dù vậy, khi người ngoài khen ngợi Tạ Vi Dân trước mặt cô và dượng, nét khinh bỉ trong ánh mắt hai vợ chồng họ vẫn rõ mồn một. Cũng bắt đầu từ lúc ấy, Tạ Vi Dân hiểu ra một đạo lý, đó là bất kể mình trở nên xuất sắc cỡ nào, thành kiến cố hữu của cô và dượng với anh ta sẽ mãi mãi không thay đổi.
Lúc ấy cô của Tạ Vi Dân cũng chỉ mới hơn bốn mươi, có rất nhiều người đều khuyên bà ta tìm một người bạn già để sống cùng. Nhưng Tạ Xuân Quyên lại nói mình phải bồi dưỡng Tạ Vi Dân thành tài, sẽ không tìm đàn ông nữa. Người khác không rõ nội tình, nhưng Tạ Vi Dân lại biết bà ta muốn tiếp tục tra tấn mình, không chết không ngừng mà thôi…
Có thể là bởi vì từ nhỏ Tạ Vi Dân luôn sống dưới bóng ma của cô và dượng, cho nên tính cách của anh ta càng ngày càng nghe theo cô, mọi việc đều không dám dễ dàng làm trái ý bà ta.
Đặc biệt là trong chuyện tìm bạn gái. Tạ Xuân Quyên luôn hếch mũi lên trời, mắt mọc trên đỉnh đầu. Bà ta cực kỳ ghét con gái xuất thân nông thôn, mặc dù cô gái ấy rất xinh đẹp, bằng cấp cũng rất cao.
Đôi khi Tạ Vi Dân không nghĩ ra, bản thân cô cũng có xuất thân nông thôn, tại sao lại ghét dân quê như vậy? Chẳng lẽ thật sự chỉ bởi vì bị anh trai và chị dâu đối xử thậm tệ hay sao?
Mãi đến nửa năm trước anh ta gặp Tiểu Mai, cũng chính là một trong hai cô gái thuê nhà mà nhóm Viên Mục Dã gặp lúc trước. Cô ấy và Tạ Vi Dân sinh lòng thương nhau. Tạ Vi Dân cũng cảm thấy cô gái Tiểu Mai này không chỉ đẹp mà tính cách cũng thấu hiểu lòng người, đúng là người con gái mình nên cưới về nhà.

Ai ngờ Tạ Xuân Quyên biết được lại cực lực phản đối, nói nhà Tiểu Mai ở nông thôn, xuất thân không tốt thì thôi, còn có tính cách lăng loàn, mấy lần tìm cớ tới nhà dụ dỗ Tạ Vi Dân! Phụ nữ như vậy sao có thể vào cửa nhà họ Tạ bọn họ chứ?

Mặc dù Tạ Vi Dân không hiểu tại sao Tạ Xuân Quyên không thích Tiểu Mai, nhưng bà ta không thích thì không thích, cớ gì nói chuyện khắc nghiệt thế hả? Đó là lần đầu tiên Tạ Vi Dân nói những lời khó nghe làm tổn thương người khác!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.