Chương 403: Người bình thường
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1225 chữ
- 2022-02-06 08:16:43
Trong nháy mắt Thạch Lỗi đã thu lại nụ cười trên mặt, giọng gã trầm xuống:
Muốn biết rất đơn giản, bây giờ tôi có thể nói cho cậu biết8, nhưng cậu phải suy nghĩ thật kĩ, người biết chuyện này chỉ có hai kết quả… Hoặc là chết, hoặc là gia nhập cùng với chúng tôi!
<3br>Viên Mục Dã bật cười:
Vậy thì thôi đi, tôi bây giờ không muốn chết và cũng chẳng muốn gia nhập với các người!
Vậy đừng l9ắm lời nữa, mau nói chuyện về kẻ bất tử cho chúng tôi biết, chúng tôi nghe xong còn về bàn giao! Còn nữa, chuyện hôm nay không được ph6ép nói cho người khác biết, hiểu không?
Gã mắt vàng không nhịn được xen lời vào.
Trước đó Viên Mục Dã đã đồng ý với Tần Uyển 5là sẽ giữ bí mật này dùm bọn họ, nhưng lúc ấy vì cứu Đoàn Phong mà cậu phải đáp ứng yêu cầu của Thạch Lỗi… Bây giờ hai kẻ đó lại đến đòi nợ, cậu đành phải kể hết chuyện của Đoàn Phong ra.
Vì kể cả Viên Mục Dã không nói, thân phận của Đoàn Phong cũng rất khó tiếp tục giấu giếm, vậy thì thà rằng mọi người đều nói hết ra đừng che giấu lẫn nhau nữa, đồng thời Viên Mục Dã cũng muốn khẳng định với đối phương rằng đừng tập trung mục tiêu vào
Người bất tử
.
Thạch Lỗi suy nghĩ rồi nói:
Tôi cứ nghĩ rằng trên đời này người có siêu năng lực như cậu và tôi đã là cá biệt, không ngờ lại thật sự tồn tại người bất tử!
Viên Mục Dã thấy mắt Thạch Lỗi đảo quanh thì biết gã có hứng thú với chuyện này, cậu bèn cảnh cáo:
Trường sinh bất tử trông có vẻ rất tuyệt vời, nhưng cảm giác thật sự thì chỉ bọn họ mới biết! Tin tôi đi, người bất tử không hề sống nhẹ nhàng hơn so với anh và tôi đâu! Mà cái gọi là cải tạo gen đó không thể nghịch chuyển, một khi hoàn thành cải tạo thì có hối hận cũng đã muộn…
Viên Mục Dã thấy Thạch Lỗi không nói gì, bèn tiếp tục:
Dùng đầu óc của anh suy nghĩ cẩn thận một chút đi, nếu như trên thế giới thật sự có một đội quân bất tử, vậy người nào có thể điều khiển bọn họ? Tôi nghĩ kẻ đó sẽ không đi tạo phúc cho nhân loại mà ngược lại, kẻ đó chắc chắn sẽ nô dịch và trấn áp đồng loại của mình! Đến lúc đó thế giới này sẽ biến thành dáng vẻ gì, không cần tôi nói chắc anh cũng biết… Tôi không biết thế lực phía sau các anh thế nào nhưng các anh hãy tự hỏi bản thân xem, anh thật sự hy vọng thế giới này sẽ biến thành như tôi nói sao?
Thạch Lỗi nghe xong vẫn không nói gì, gã mắt vàng lại chẳng quan tâm:
Vậy thì thế nào? Dù sao tôi và các người cũng không phải là đồng loại!
Viên Mục Dã nghiêm nghị nhìn gã rồi bảo:
Đúng vậy, đối với loài người thì anh thật sự khác biệt, đến tận bây giờ tôi vẫn không rõ rốt cuộc anh là thứ gì… Nhưng trên thế giới này, ba người chúng ta ai mà chẳng là khác biệt chứ? Nếu ba chúng ta chỉ là người bình thường, vậy hôm nay cũng chẳng có tư cách ngồi cùng một chỗ nói chuyện trên trời dưới đất được. Như vậy thì đã sao? Tôi vẫn muốn trở thành một người bình thường, kể cả không làm được thì tôi vẫn muốn mình sống như một người bình thường! Đừng nói với tôi hai người không hề có ý nghĩ đó, người giống như chúng ta cả đời chỉ muốn sống cuộc sống như người bình thường, bởi vì không được lựa chọn cho nên đành phải sống như bây giờ thôi.
Lần này đến cả gã mắt vàng cũng im lặng, đúng thế, nếu như được lựa chọn thì ai mà muốn làm quái vật chứ? Bất kể là Thạch Lỗi hay gã mắt vàng, chắc chắn bọn họ đã phải chịu đựng những ánh mắt khác thường khi còn bé… Bị cô lập, bị sợ hãi, thậm chí còn bị người khác ghét bỏ!
Viên Mục Dã hiểu rất rõ cảm giác này, nếu như có thể lựa chọn, cậu thật sự hy vọng mình là người bình thường có thể hài hòa sống trong đám người, yên ổn sống hết cuộc đời này… Nhưng Viên Mục Dã không có lựa chọn đó.
May mà mặc dù Viên Mục Dã không có quyền lựa chọn nhưng cậu cũng không để mình đi lệch hướng, nếu không hôm nay Viên Mục Dã nhất định sẽ là một kẻ tính cách vặn vẹo cực đoan, căm hận thế giới, đồng thời cũng căm hận tất cả mọi người…
Thạch Lỗi nhún vai:
Ai nói tôi muốn cải tạo mình? Nếu như tôi có được sức mạnh này, tôi có thể cải tạo người khác và sáng tạo ra một đội quân bất tử bách chiến bách thắng! Còn có thể…
Sau đó thì sao, anh còn muốn thống trị thế giới à?
Viên Mục Dã lạnh lùng hỏi.
Thạch Lỗi bị cắt ngang thì hơi tỉnh táo lại, gã cũng thấy suy nghĩ vừa rồi của mình khá điên cuồng… Thật ra trong lòng mỗi người đều có dục vọng, nhưng đa số đều kiềm chế bản thân không cho nó phát triển! Chỉ khi có điều kiện thích hợp, mà người đó không kiềm chế thì sớm muộn cũng sẽ có ngày chuyện đáng sợ sẽ xảy ra!
Đương nhiên, Viên Mục Dã không mơ mộng đến mức đi thay đổi cách xử sự của Thạch Lỗi và gã mắt vàng, bởi vì những hành động của bọn họ còn đáng sợ hơn những gì Viên Mục Dã nhìn thấy! Những tính mạng đã chết vì bọn họ cho đến bây giờ vẫn chưa có kết luận… Trong đó có cả Lý Tử Y và Tống Lan - vợ của anh Đại Quân.
Viên Mục Dã biết với thực lực của mình bây giờ thì không thể tìm tòi thế lực phía sau là cái gì? Nhưng cậu hy vọng mấy người Thạch Lỗi làm việc vẫn có điểm mấu chốt, ít nhất đừng điên cuồng như Trường Cốc Nguyên.
Cuộc nói chuyện hôm đó khiến quan hệ giữa ba người có một chút thay đổi vi diệu, tuy rằng không thể trở thành bạn nhưng dường như cũng không còn là kẻ địch nữa.
Khi Viên Mục Dã tiễn bọn họ rời đi, cậu thuận miệng hỏi một câu:
Tình huống của Lương Tĩnh bây giờ… như thế nào?
Thạch Lỗi quay đầu liếc Viên Mục Dã một cái rồi nói:
Đừng xen vào việc của người khác! Cô ta sống tốt hơn cậu nhiều…
Viên Mục Dã hiểu rất rõ đám người Thạch Lỗi chắc chắn sẽ không để lộ thêm tin tức liên quan đến Lương Tĩnh, cậu đành bất đắc dĩ cười và bảo:
Tôi làm gì có khả năng xen vào việc của người khác chứ!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.