Chương 487: Trang bị mô phỏng sinh vật
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1200 chữ
- 2022-02-07 10:17:02
Đương nhiên tôi biết điểm này, nhưng không có anh bọn chúng không thể tìm được thứ chúng cần, cho nên hắn tạm thời sẽ kh8ông để anh đi... Anh chỉ cần tìm cơ hội giúp tôi đoạt lại những tài liệu nghiên cứu của cha tôi là được rồi.
Lệ Thần nó3i nghiêm túc.
Viên Mục Dã bất đắc dĩ cười:
Sao ai cũng đánh giá tôi cao vậy nhỉ? Tôi làm gì có bản lĩnh lấy đượ9c những dữ liệu kia? Hơn nữa, cho đến bây giờ Thạch Lỗi cũng chưa từng nói đến chuyện dữ liệu cho tôi biết...
Đang mải nghĩ thì cửa phòng bị mở ra, Thạch Lỗi và A Triết đi vào, bọn họ thấy Viên Mục Dã ngây người đứng giữa phòng khách thì đều tò mò nhìn cậu... Viên Mục Dã âm thầm cười khổ trong lòng, xem ra trước khi chuyện này kết thúc, mình còn phải tiếp tục diễn với bọn họ.
Đương nhiên, Viên Mục Dã sẽ không diễn theo kịch bản mà bọn họ đưa ra nữa, nếu bọn họ đã muốn thông qua chuyện này để thăm dò mình, vậy không bằng cậu tương kế tựu kế khiến bọn họ phải ăn ngay nói thật, không giữ lại chút bí mật nào!
Viên Mục Dã còn muốn hỏi thêm, nhưng lúc này Lệ Thần đột nhiên nhìn về phía cửa và nói:
Có người đến, tôi phải đi trước đây, sau này sẽ nghĩ cách đến gặp anh sau!
Không đợi Viên Mục Dã phản ứng, Lệ Thần đột ngột biến mất trước mắt cậu, động tác nhanh đến mức khiến cậu không kịp nhìn rõ là thứ trang bị gì có thể khiến một người tàng hình nhanh như vậy... Có điều theo phân tích của Viên Mục Dã, thiết bị đó nhất định không quá to, có lẽ là một món đồ nhỏ nào đó trên người Lệ Thần.
Viên Mục Dã ngẫm nghĩ rồi bảo:
Tôi chỉ có thể nói cho các anh biết vấn đề xuất hiện ở phòng điều khiển tổng, tạm thời anh để bọn họ rời khỏi vị trí...
Thạch Lỗi đột nhiên sầm mặt nói với Viên Mục Dã:
Cậu đàn em thân yêu của tôi ơi, thế này chẳng phải là cậu muốn ám chỉ tôi giết hết những người có mặt trong phòng điều khiển tổng lúc đó à?
Viên Mục Dã không hiểu rõ:
Nếu đã vậy, vì sao trước khi cậu giết Tùy Quang Nam không hỏi xem hắn giấu dữ liệu ở đâu?
Lệ Thần hừ lạnh:
Thật ra trước khi giết hắn, tôi đã từng đi tìm hắn để hỏi vì sao lại phản bội thầy của mình? Kết quả hắn lại nói ngược lại, hắn nói cha tôi đã cướp thành quả nghiên cứu của hắn, rằng trang bị tàng hình vốn là sáng kiến của hắn.
Cuối cùng Thạch Lỗi ho khan, nói:
Hắn có nói ai là nội gián không?
Viên Mục Dã suy nghĩ rồi đáp:
Tôi có thể nói cho anh biết đó là ai, nhưng anh nhất định phải cam đoan không được giết chết người đó...
L6ệ Thần nói:
Những dữ liệu nghiên cứu đó chắc chắn nằm trong tay Thạch Lỗi, bởi vì trước đó tôi đã đến tìm ở căn hộ của 5Tùy Quang Nam và cả sở nghiên cứu của cha tôi nhưng đều không tìm được gì hết.
Viên Mục Dã nhớ đến hình ảnh trước khi Tùy Quang Nam chết, những ngăn tủ trong căn phòng đều bị mở ra, đồ đạc vứt khắp nơi, hóa ra là thằng nhãi này đang tìm những dữ liệu kia.
Nghĩ vậy, Viên Mục Dã trầm mặt nói với Thạch Lỗi:
Vừa nãy Tùy Quang Bắc giả xuất hiện, hắn tự xưng mình là Lệ Thần, hơn nữa sở dĩ hắn có thể đi vào cũng là do có người trong tập đoàn các anh hỗ trợ.
Có lẽ Thạch Lỗi và A Triết không ngờ Viên Mục Dã lại trung thực như vậy, nói thẳng chuyện Lệ Thần giả đến tìm mình, khiến bọn họ không biết nên nói gì tiếp theo.
Chuyện này có thật không?
Viên Mục Dã chất vấn.
Lệ Thần nghe thế thì kích động:
Dĩ nhiên không phải, ý tưởng này ban đầu đúng là do hắn đưa ra, nhưng toàn bộ lý thuyết và nghiên cứu đều do cha tôi hoàn thành, nếu không phải do lúc đầu hắn là người đưa ra ý tưởng, thì với năng lực của hắn sao có thể vào tổ của cha tôi được? Thế nhưng, theo nghiên cứu ngày càng sâu, Tùy Quang Nam ngày càng muốn tư lợi cho bản thân, cả ngày nghĩ đến việc sau khi nghiên cứu chế tạo thành công thì quảng bá nó như thế nào. Vì thế cha tôi đã nghiêm khắc dạy dỗ hắn, cũng thể hiện rõ lập trường của mình, loại trang bị mô phỏng sinh vật này nhất định phải dùng vào mục đích ngay thẳng mới được... Kết quả Tùy Quang Nam lại muốn dùng nó vào việc xấu, nên mới dẫn đến chuyện sau này.
Viên Mục Dã cũng trầm giọng xuống:
Vậy hay là anh giết hết từng thành viên trong tập đoàn đi, ai biết được trong đó có gian tế hay không?
Thạch Lỗi cười to:
Đùa với cậu thôi, tôi biết cậu làm việc đều có giới hạn của bản thân, yên tâm, trước mặt cậu tôi sẽ cố gắng không chạm đến ranh giới cuối cùng của cậu... Đúng rồi, tên Lệ Thần đó tìm cậu muốn nói chuyện gì?
Lần này ngay cả Viên Mục Dã cũng buồn cười, cậu không thể ngờ mình lại có thể nghe thấy từ khai trừ từ miệng Thạch Lỗi, thế nên cậu nghiêm nghị lắc đầu:
Tôi không tin lời anh...
Vậy cậu muốn thế nào? Chúng tôi cũng không thể cứ để nội gián tiếp tục ở lại trong tập đoàn đúng không?
A Triết không nhịn được nói.
Thạch Lỗi nghe xong thầm thở phào, bởi vì đây mới là Viên Mục Dã mà bọn họ quen biết, là Viên Mục Dã không muốn nhìn thấy bọn họ giết người lung tung...
Không đâu, đến lúc đó tôi chỉ khai trừ hắn thôi!
Thạch Lỗi trả lời nghiêm túc.
Viên Mục Dã đành kể lại câu chuyện máu chó mà Lệ Thần giả nói, cậu vừa kể vừa quan sát biểu cảm của hai người kia, phát hiện mặt bọn họ có biểu cảm kỳ quái, giống như cảm thấy mình đang tự đào hố chôn mình vậy.
Sau khi nói xong, Viên Mục Dã cầm bình nước trên bàn uống mấy ngụm, cậu phát hiện ra đã lâu rồi mình không nói nhiều như thế, hơn nữa cậu không thể không khâm phục trí nhớ của mình, có thể đem chuyện tên Lệ Thần giả kia bịa ra kể lại không sai một chữ, có lẽ tự gã kể lại cũng chưa chắc đã được như vậy.
Viên Mục Dã thấy hai người kia không có phản ứng gì, bèn dò hỏi:
Hắn là Lệ Thần thật hay giả?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.