Chương 558: CON SÓI CÔ ĐỘC


Lúc đó mọi người còn nghĩ nam thần không thích phụ nữ ư? Vậy mà người ta tốt nghiệp không lâu đã kết hôn, lại còn là ngư8ời lập gia đình sớm nhất trong số họ!

Từ Lệ đương nhiên không dễ dàng bỏ qua, anh ta lại hỏi có cô gái nào theo3 đuổi Tạ Chí Hồng không, dù sao điều kiện của gã tốt như thế, chắc chắn phải có rất nhiều cô gái chủ động theo đuổi.
Điều này rất nhanh đã được chứng minh, chỉ là số lượng có thể dùng từ
Vô số
để hình dung, vì vậy trong nhất thờ6i bọn họ cũng không nhớ rõ đã có những nữ sinh nào theo đuổi Tạ Chí Hồng…

Lúc này Từ Lệ bỗng nhớ đến Viên Mục D5ã đã từng nói phía sau tai phải cô gái vô danh có một cái bớt đỏ hình trái tim, thế là anh ta thuận miệng hỏi bọn họ có nhìn thấy cô gái nào có cái bớt không? Nhưng tất cả đều lắc đầu bảo mình chưa từng nhìn thấy.
Xem ra Tạ Chí Hồng cũng không hài lòng với cuộc sống gia đình hiện giờ, nếu không gã cũng chẳng đi đến quán bar giải sầu mỗi ngày… Nhưng nếu nói gã đi đến đó cùng một đám bạn chơi bời thì còn nghe được, đằng này lần nào gã cũng chỉ đến một mình.
Vào buổi tối, Viên Mục Dã một mình đi đến quán bar có tên
Dark Night
, nơi mà Tạ Chí Hồng thường tới. Sau khi cậu đẩy cửa bước vào, bầu không khí bên trong hơi vắng lặng, có vài đám khách tốp năm tốp ba ngồi trong quán, thỉnh thoảng lại có vài tiếng thì thầm to nhỏ kèm theo tiếng cười vang lên, bọn họ trao đổi những bí mật mà người khác không thể nghe thấy.
Viên Mục Dã rất ít khi đi đến quán bar, trước đây cậu đi một hai lần cũng do nhu cầu công việc, những nơi như thế này không hề có sức hút đối với Viên Mục Dã, cậu thích tìm một nơi yên tĩnh để thả lỏng bản thân hơn là những chỗ như thế này.
Thật ra điều này cũng bình thường, vì vị trí đó khá bí ẩn, nếu không phải người tinh ý sẽ rất khó chú ý… Từ Lệ lại điều tra một vòng, nhưng bọn họ chỉ có thể chứng kiến một người ưu tú được tạo nên như thế nào.
Viên Mục Dã nghe tình huống điều tra hai ngày qua của Từ Lệ thì cảm thấy bọn họ vẫn chưa tìm được người thật sự quen thuộc Tạ Chí Hồng.
Từ Lệ liên tục kêu oan:
Tạ Chí Hồng này cái gì cũng tốt, nhưng khả năng xã giao lại quá kém, trong vài năm học đại học đến một người bạn cũng chẳng có, mặc dù gã thân thiện với tất cả mọi người, nhưng lại chẳng có ai thân thiết cả.

Viên Mục Dã quay đầu lại nhìn và thấy Tạ Chí Hồng đang mỉm cười đứng bên cạnh mình…

Cậu Tạ? Trùng hợp quá!
Viên Mục Dã cố ý tỏ ra ngạc nhiên đồng thời hơi có vẻ cảnh giác.
Đối phương cười nói:
Tôi thường xuyên đến quán rượu này… Nếu như tôi nhớ không nhầm, anh họ Viên hả?

Viên Mục Dã đi đến trước quầy bar rồi nhìn thoáng qua menu rượu, sau đó cậu gọi nhân viên cho một ly
Đêm tối đặc biệt
, Viên Mục Dã ngồi một mình vừa xem điện thoại vừa uống rượu. Trong lúc này cậu chưa từng chủ động nhìn về phía vị trí của Tạ Chí Hồng, nhưng Viên Mục Dã có thể cảm giác được có một đôi mắt đang quan sát mình không hề nể nang gì.
Viên Mục Dã biết đây là cảm giác của con mồi bị để mắt đến, xem ra Tạ Chí Hồng đã nhận ra cậu…
Không biết từ lúc nào, ly rượu của Viên Mục Dã đã thấy đáy, cậu đưa ly cho cậu trai đứng ở quầy rượu. Không ngờ đúng lúc này Viên Mục Dã lại nghe thấy một giọng nói vang lên sau lưng:
Cho anh này thêm một ly!

Mặc dù ánh sáng trong quán rượu khá tối, nhưng Viên Mục Dã vẫn liếc mắt là thấy Tạ Chí Hồng đang ngồi trong góc. Tính cách gã này cũng có vẻ cố chấp, gần như ngày nào gã cũng 9 giờ tiến vào, 10 giờ rời đi, vì vậy hôm nay Viên Mục Dã cũng căn giờ rồi mới đến đây.
Viên Mục Dã biết loại người như Tạ Chí Hồng có tính cảnh giác rất cao, hơn nữa cậu và Từ Lệ lại từng dùng thân phận cảnh sát để gặp đối phương, vì vậy lần này Viên Mục Dã chắc chắn không thể chủ động tiến đến rồi làm như tình cờ gặp gỡ được, cậu phải tự mình gây sự chú ý và để đối phương chủ động tiến đến chào hỏi.
Đương nhiên, với phong cách hành động trước đây của Tạ Chí Hồng, loại chuyện này gần như không thể nào xảy ra, nhưng Viên Mục Dã tin chắc Tạ Chí Hồng ngày nào cũng đi đến quán bar không phải để giải sầu mà là vì tìm kiếm mục tiêu tiếp theo…
Viên Mục Dã nghe vậy mà ngẩn người, cậu cảm thấy điểm này có vẻ giống bản thân mình, nhưng cậu lúc đó không kết giao bạn bè được là do xuất thân nên bị xa lánh, nhưng Tạ Chí Hồng đâu tồn tại vấn đề này!
Viên Mục Dã suy nghĩ một chút, cậu cảm thấy vẫn nên tiếp xúc với Tạ Chí Hồng mới được, nhưng không thể để Từ Lệ dùng thân phận cảnh sát để tiếp xúc. Viên Mục Dã hỏi tin tức về thân phận Tạ Chí Hồng từ chỗ Từ Lệ rồi nhờ Tằng Nam Nam điều tra qua lịch trình gần đây của gã này.
Chỉ cần có tin tức cá nhân, việc điều tra hành tung của một người đối với Tằng Nam Nam chỉ là một bữa ăn sáng, cô ấy nhanh chóng điều tra ra trong thời gian này Tạ Chí Hồng sau khi tan làm thường đi đến một quán rượu ngồi một lúc, sau đó lại giả vờ như vừa tan làm về nhà ngủ.
Viên Mục Dã chủ động bắt tay gã rồi nói:
Đừng khách sáo như vậy, gọi tôi Viên Mục Dã là được, hôm nay là lần đầu tiên tôi đến quán bar này…


Cậu trai đứng quầy rượu lúc này rót đầy ly cho Viên Mục Dã, sau đó đẩy nó đến trước mặt cậu, Tạ Chí Hồng thấy vậy bèn cười nói:
Ly này tôi mời.


Viên Mục Dã cũng không khách sáo, cậu thản nhiên nâng chén lên uống một ngụm rồi hỏi:
Cậu Tạ đang đợi bạn à?


Tạ Chí Hồng lắc đầu:
Tôi thích một mình đến đây thả lỏng, còn anh thì sao?



Vừa đúng lúc tôi đi qua đây, đột nhiên muốn vào ngồi một chút…
Viên Mục Dã đáp.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.