Chương 599: Sinh vật hoàn hảo
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1138 chữ
- 2022-02-07 10:54:30
Ai ngờ vừa đẩy nhẹ là cửa sắt đã mở, nhưng lúc này bên trong cửa cũng không còn đèn đuốc sáng trưng như vừa rồi, thay vào đó là hoàn toàn 8tối đen, giống như cảnh tượng trước đó chưa từng xảy ra.
Mặc dù thấy rất lạ nhưng Viên Mục Dã cảm thấy mình vẫn nên chào hỏi trướ3c khi vào, vì vậy cậu đứng ở cửa lễ phép hỏi:
Xin hỏi bên trong có ai không?
Không gian ở đây là cố định, chắc chắn không có khả năng từ trường bị xé rách, cho nên lời giải thích duy nhất là bản thân Viên Mục Dã xảy ra vấn đề, cũng chính là thuốc ức chế kiểu mới kia chẳng những ức chế năm giác quan của cậu mà còn ức chế khả năng đọc hiểu từ trường tư duy của cậu nữa.
Sau khi hiểu ra điều này, trái tim Viên Mục Dã hoàn toàn lạnh lẽo. Đây chỉ là tác dụng của một mũi tiêm, nếu tiếp tục tiêm trong thời gian dài thì chẳng phải cậu sẽ không khác gì người bình thường sao? Thế thì cậu ở lại số 54 còn có ý nghĩa gì nữa đâu?!
Những sinh vật vi phạm quy luật tự nhiên này khiến Viên Mục Dã phải giật mình toát mồ hôi lạnh, không biết tên bệnh tâm thần nào ẩn náu trong góc tối dưới lòng đất để tạo ra những thứ khủng khiếp này…
Trong khi Viên Mục Dã đang kiểm tra từng cái bình, cậu chợt liếc thấy một người đang ngồi trên ghế quay lưng về phía mình khiến cậu giật nảy! Nhưng cậu nhanh chóng nhận ra rằng người ngồi trên chiếc ghế đó ắt hẳn là một người đã chết.
Nhưng trong phòng lặng ngắt như tờ, không có bất 9cứ kẻ nào lên tiếng đáp lại cậu. Viên Mục Dã bèn cất bước đi vào, đồng thời rút con dao quân dụng giắt bên hông ra để đề phòng bất cứ tìn6h huống nào…
Sau khi bước vào, Viên Mục Dã nhận thấy khu vực được chiếu sáng bởi đèn mỏ giống hệt với khung cảnh mà cậu vừa nhìn 5thấy, điểm khác biệt duy nhất là một lớp bụi dày đã tích tụ trên chai, lọ và đồ dùng thí nghiệm. Xem ra không biết đã bao nhiêu năm không có ai bước vào đây rồi.
Quả nhiên, khi Viên Mục Dã chậm rãi đi đến trước mặt người nọ, đối phương đã là một xác chết không biết bao nhiêu năm rồi. Vì căn phòng này khá kín cho nên xác chết cũng không bị phân hủy chỉ còn xương trắng mà trở thành một cái xác khô.
Đến đây Viên Mục Dã mới nhận ra rằng cảnh tượng cậu nhìn thấy trước đó thật ra là từ trường tư duy của ông anh này trước khi chết. Điều khiến cậu không thể nghĩ ra là tại sao mình chỉ thấy cảnh ông ta đi vào phòng, mà lại không nhìn thấy cảnh tại vì sao ông ta chết?
Theo ghi chép trong cuốn sổ, gã Frankenstein này đã ẩn náu trong phòng thí nghiệm dưới lòng đất mười mấy năm, luôn mong muốn tạo ra một sinh vật hoàn hảo có thể hoàn toàn thoát khỏi thuyết tiến hóa.
Đáng tiếc là không thí nghiệm nào của ông ta thành công, cuối cùng chúng chỉ có thể trở thành các mẫu vật sinh học ngâm trong formalin. Ông ta thật sự không cam lòng, vì thế ông ta đã hợp nhất gen của mình với một phôi thai sinh học, cuối cùng thành công trong việc nghiên cứu chế tạo ra thứ mà ông ta gọi là một sinh vật hoàn hảo.
Đọc đến đây, Viên Mục Dã cảm thấy hơi nghi ngờ, chẳng lẽ những con chuột đột biến chính là sinh vật hoàn hảo của thằng cha ma quỷ này ư? Đáng tiếc thời gian của Viên Mục Dã có hạn, cậu không thể dành toàn bộ thời giờ ở đây, vì thế cậu ôm cuốn sổ ghi chép vào lòng, sau đó đi ra khỏi phòng thí nghiệm để tiếp tục tìm kiếm Đoàn Phong và Trương Khai.
Lúc ấy Viên Mục Dã thật sự không có thời gian xem kỹ, nếu không cậu nhất định sẽ biết sự việc còn khuya mới đơn giản như cậu tưởng…
Lúc này, mấy bình thủy tinh chứa đầy chất lỏng đã thu hút sự chú ý của Viên Mục Dã, cậu tiện tay lau sạch bụi bên trên và nhận thấy chúng chứa đầy những sinh vật kỳ quái...
Sở dĩ nói sinh vật bên trong kỳ lạ là bởi vì chúng không phải chuột có hai đầu thì là thằn lằn có sáu đuôi, thậm chí còn có một em bé kỳ dị mọc đầy lông trên người.
Sau khi ra khỏi phòng thí nghiệm, Viên Mục Dã liên tục liên hệ với bọn Đoàn Phong bằng bộ đàm. Theo lý mà nói, loại bộ đàm công suất lớn mà họ sử dụng có thể xuyên qua vách tường và đường hầm dưới lòng đất một cách dễ dàng, trừ khi giữa những lối đi có thiết bị gì đó cản tín hiệu.
Ai ngờ đi tới trước, Viên Mục Dã cảm thấy sau lưng có chỗ nào đó không được bình thường… Mặc dù hiện giờ năm giác quan của cậu đã bị trơ, nhưng cũng không có nghĩa là chẳng nghe thấy gì. Những âm thanh bì bõm vừa rồi đã biến mất từ lâu, thay vào đó là tiếng bước chân nặng nề của một con người.
Nhưng trước mắt không phải lúc để nghĩ về điều đó, vì vậy Viên Mục Dã lập tức điều chỉnh trạng thái của mình và kiểm tra một số đồ vật bên cạnh xác chết. Đầu tiên cậu thấy một số bản vẽ đã ố vàng, bên trên vẽ xương của một số sinh vật lạ, còn có một ít số liệu thí nghiệm mà Viên Mục Dã không hiểu.
Cho đến khi cậu lật một cuốn sổ dày cộp ghi lại chi tiết một số việc làm trong cuộc đời của tên
Frankenstein
điên rồ này, Viên Mục Dã xem sơ qua, muốn tìm hiểu xem lũ chuột đột biến tấn công người đến từ đâu.
Lúc đầu, Viên Mục Dã còn tưởng rằng đó là nhóm Đoàn Phong hoặc những người khác bị mắc kẹt, nhưng khi cậu tìm theo tiếng động thì lại chẳng tìm thấy gì. Viên Mục Dã hơi khó hiểu hét lên với xung quanh:
Có ai không? Tôi đến đây để cứu các anh đây! Nếu nghe thấy thì hãy nghĩ cách đáp lại tôi một tiếng đi!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.