Chương 627: Nắp cống



Tìm được rồi à?
Viên Mục Dã hào hứng hỏi.

Lệ Thần cười một cách thần bí:
Anh xem cái mùi trên người tôi này, 8đoán xem tôi đã đi theo tên kia đến chỗ nào?


Nhưng cậu đâu có chui xuống cống thoát nước?
Viên Mục Dã phản bác.
Lệ Thần tỏ vẻ tốt xấu gì thì cơ thể này của mình cũng từng là phần tử trí thức được nhận nền giáo dục cao cấp, sao có thể làm ra chuyện thấp kém như sống nhờ dưới cống thoát nước được chứ?
Viên Mục Dã gật gù:
Chắc vậy… Nhưng theo lý mà nói, một người khỏe mạnh như vậy, làm đại một việc gì đó cũng đâu đến mức đói bụng?

Ai ngờ Lệ Thần lại bảo:
Không chừng gã cũng giống tôi, là người không có thân phận thì sao? Trước đây lúc chưa được anh nhận về, không phải tôi cũng trốn chui trốn lủi, ăn chực uống chờ khắp nơi đấy sao?


Không phải là cậu mất dấu đấy chứ?
Viên Mục Dã nói đúng điểm chết người.
Lệ Thần cười xấu hổ:
Ừm, là không đuổi kịp… Có điều chắc chắn gã đã chạy trốn qua cống thoát nước.

Tất nhiên Viên Mục Dã không rảnh để rối rắm chuyện hắn làm mất dấu, mà là nghi ngờ hỏi:
Rốt cuộc tên đó là ai? Sống dưới ống dẫn nước, tới và đi không một dấu vết, không cướp tiền mà chỉ cướp đồ dùng hàng ngày…

Lệ Thần cũng suy nghĩ một cách rất nghiêm túc, hắn nói:
Tôi cảm thấy những thứ gã cướp đều là những đồ cần thiết, chắc là cho chính gã dùng.


Hả? Mùi tr9ên người cậu là mùi dưới cống thoát nước à?
Viên Mục Dã hơi giật mình.

Anh nghĩ sao? Có điều cũng may chỉ là 6ống dẫn nước mưa thôi chứ không phải đường ống dẫn nước thải…
Lệ Thần nói với giọng hơi bất đắc dĩ.
Viên Mục Dã nén cười:
Cậu phần tử trí thức ơi, có phải cậu nên đi tắm rửa và thay quần áo không? Nếu không cái mùi này có lẽ không phù hợp lắm với khí chất của phần tử trí thức như cậu đâu!

Sáng sớm hôm sau, Viên Mục Dã gọi điện thoại cho Từ Lệ và nói với anh ta về chuyện cống thoát nước. Nghe xong, Từ Lệ hơi kinh ngạc, anh ta cũng không ngờ chuyện này lại do một kẻ lang thang làm.
Viên Mục Dã lắc đầu:
Đừng úp úp mở mở nữa, làm sao tôi đoán ra đ3ược? Nói mau đi!

Lệ Thần cười gian:
Tôi đi theo tên kia một mạch đến... cống thoát nước.

Viên Mục D5ã gật gù:
Vậy là đã giải thích được việc tại sao tên cướp kia đến và đi không một dấu vết, bởi vì cho dù tốc độ của gã nhanh cỡ nào cũng không thể biến mất vào trong không khí. Camera giám sát không quay được gã là bởi gã đã chui thẳng xuống dưới nắp cống. Nhưng ai mà lại ở dưới cống thoát nước chứ? Đúng rồi, gã không phát hiện ra cậu chứ?

Lệ Thần lắc đầu:
Sao có thể? Có điều đích thực là tên kia không bình thường cho lắm…

Viên Mục Dã bèn cười nói:
Người có thể ở dưới đường ống nước ngầm mà lại là người bình thường ư? Cậu nhanh nói xem gã trông như thế nào?

Kết quả Lệ Thần nhún vai đáp:
Không nhìn thấy… Tôi không dám đến gần quá, hơn nữa hình như gã biết rất rõ đường đi nước bước bên dưới. Sau khi đi xuống, tốc độ còn nhanh hơn trên mặt đất nữa.

Người chết là công nhân của xưởng may, sau khi tan ca đêm, chuẩn bị về ký túc xá nghỉ ngơi thì gặp chuyện ngay khi vừa rời khỏi khu vực xưởng may. Lúc bị phát hiện, cả người anh ta đầy máu, ngã dưới đất, bên cạnh còn có mấy tờ tiền rơi rải rác.
Trích xuất camera thì thấy, người công nhân này mới vừa ra khỏi phân xưởng không bao lâu đã bị một bóng người bám theo, có điều bởi vì lúc ấy công nhân tan làm khá nhiều, cho nên đối phương cũng không ra tay ngay mà đợi đến khi anh ta rẽ vào một khu vực hẻo lánh.
Ngay khi Từ Lệ đang rầu, không biết kế tiếp nên làm gì, anh ta đột nhiên nhận được cuộc gọi báo án từ một nhà máy sản xuất quần áo ở vùng ngoại thành, họ nói chỗ bọn họ đã xảy ra một vụ cướp bóc, cùng kiểu với vụ án xảy ra mấy ngày hôm trước trong nội thành.
Có điều lúc này đây tình huống nghiêm trọng hơn một chút, đó là người bị cướp bị thương nặng không cứu được, lúc đưa đến bệnh viện đã tắt thở… Tình hình lập tức leo thang. Từ Lệ đón Viên Mục Dã và Lệ Thần chạy qua đó ngay trong đêm.
Viên Mục Dã nhìn thứ trong tay tên cướp:
Tôi đoán trong túi chắc là đựng tiền và đồ ăn, kẻ cướp chỉ muốn cướp đồ ăn, nhưng người công nhân lại cho rằng đối phương muốn giật tiền…

Từ Lệ lắc đầu:
Cái gã này cũng ác độc thật. Tôi nghe đồng đội ở bệnh viện nói, người công nhân kia bị cắt đứt cổ họng mà chết.

Nhưng khi hai người giằng co kéo rách chiếc túi, tên cướp cầm một phần đồ vật trong đó đi, lại làm lơ với đống tiền mặt rơi lả tả dưới đất.
Từ Lệ tạm dừng video, nói:
Có tiền cũng không cần, tên cướp này kỳ lạ thật đấy!

Mấy ngày sau, cảnh sát đi điều tra thăm viếng rất nhiều người lang thanh ăn ngủ đầu đường, nhưng lại không có ai nói đã từng gặp một người như vậy… Cuối cùng đội Từ Lệ thật sự hết cách nên đành phải phối hợp với các ban ngành của thành phố để khóa kỹ tất cả nắp cống nước ngầm trong nội thành từ bên trên.
Tuy cách này hơi ngố, nhưng lại có hiệu quả một cách kỳ tích. Mấy ngày liên tiếp, trong nội thành đều không xảy ra vụ án nào nữa, nhưng làm như vậy lại không phải kế lâu dài, cũng không thể khóa mãi tất cả nắp cống ngầm trong nội thành được!
Sau đó Viên Mục Dã và Từ Lệ xem đi xem lại video giám sát, phát hiện lúc ấy trong tay người công nhân đó xách một cái túi, bên trong đựng một ít đồ, sau khi xuất hiện, tên cướp nhắm thẳng vào chiếc túi.
Nhưng người công nhân đó cũng không buông tay khi bị cướp mà nắm thật chặt chiếc túi đó. Tất nhiên tên cướp cũng không lễ độ gì với anh ta mà vung tay lên, người công nhân liền ngã xuống đất.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.