Chương 673: Đi ngàn dặm tặng đầu người


Viên Mục Dã đột nhiên suy nghĩ cẩn thận xem tại sao Liêu Hà Dung lại muốn phân tán tất cả mọi người đến các khu vực trong căn cứ, chỉ e 8là anh ta muốn để mọi người làm mồi nhử con quái vật bạch tuộc VB-0924, còn bản thân anh ta mặc quần áo chế tạo đặc biệt để che giấu nh3iệt độ cơ thể, tiện cho anh ta không bị VB-0924 coi thành con mồi mà tấn công khi đi lại trong căn cứ!!

Hoá ra từ đầu tới cuối 9vốn chẳng có người sống sót nào cần nghĩ cách cứu hộ cả. Toàn bộ chuyện này là một âm mưu do Liêu Hà Dung tỉ mỉ lên kế hoạch, hòng sử d6ụng người của số 54 và những thành viên khác của đội cứu hộ để
Ngàn dặm tặng đầu người


Sau khi suy nghĩ cẩn thận điều này, V5iên Mục Dã hận đến ngứa răng. Nếu còn để cậu gặp lại Liêu Hà Dung, nhất định cậu sẽ bóp chết anh ta ngay tại trận! Nhưng hiện giờ việc cấp bách là nên tự cứu mình như thế nào. Cậu chẳng thèm quan tâm số liệu thí nghiệm có quan trọng hay không, tóm lại bất cứ ai trong số 54 đều không thể có chuyện gì!
Để tranh thủ thời gian cho nhóm Đoàn Phong, Viên Mục Dã chạy vội về phía phòng thí nghiệm có tiêu bản của VB-0924. Cậu nhớ mình đã từng nhìn thấy mấy cái đèn cồn thí nghiệm ở đó.
Điều duy nhất Viên Mục Dã có thể làm bây giờ là sử dụng nhiệt độ để thu hút tất cả VB-0924 trong căn cứ lại đây, câu giờ để nhóm Đoàn Phong chạy trốn. Vì thế cậu không hề nghĩ ngợi mà đập nát toàn bộ đèn cồn, sau đó ném hết những gì có thể cháy trong phòng thí nghiệm xuống đất rồi châm lửa, trong đó bao gồm cả những số liệu thí nghiệm mà Viên Mục Dã đọc không hiểu.
Về đặc điểm nhạy cảm với nhiệt độ của VB-0924, Tề Mân Giang vẫn đánh giá rất chính xác, bởi vì cùng lúc Viên Mục Dã châm lửa số cồn dưới đất, những con VB-0924 tản mát ở khắp các lỗ thông gió trong căn cứ lập tức đã bị thu hút, từ từ tập trung về vị trí của Viên Mục Dã.
Nhưng câu hỏi đặt ra là Viên Mục Dã nên thông báo cho nhóm Đoàn Phong nhanh chóng chạy lên như thế nào? Chẳng may bọn họ lại vòng về tìm mình thì làm sao? Lúc này Viên Mục Dã chợt nhớ tới hình như lúc đầu xuống dưới có nhìn thấy loa ở lối đi bên ngoài thang máy, vì thế cậu múa tay như điên để tìm kiếm, cuối cùng đã tìm thấy nút bấm có thể kết nối với loa.
Lúc này, Đoàn Phong và những người khác đã bị những cánh cửa điện tử lúc đóng lúc mở xua tới chỗ thang máy cạnh giếng. Đoàn Phong đếm số người, phát hiện thiếu mất Viên Mục Dã và Liêu Hà Dung! Thật ra Đoàn Phong mới tách khỏi Viên Mục Dã không lâu thì đã bị tên nhãi Liêu Hà Dung cắt đuôi nhờ lợi dụng sự quen thuộc địa hình.
Nghĩ đến việc mình bị Liêu Hà Dung tính kế, Đoàn Phong tức giận đến mức chửi mẹ nó. Hiện giờ, mặc dù anh ta vẫn chưa biết nội tình sâu xa trong đó nhưng cũng cảm thấy hoàn cảnh của Viên Mục Dã ắt hẳn rất nguy hiểm. Vì thế anh ta bảo Đại Quân dẫn mọi người đi thang máy lên trên trước, mình thì chuẩn bị quay trở lại tìm Viên Mục Dã.
Nhưng vấn đề bây giờ là, mặc dù Viên Mục Dã biết vị trí của nhóm Đoàn Phong nhưng không thể báo cho họ biết chân tướng sự việc, mà con quái vật bạch tuộc đã bò ra khỏi giếng khoan. Nếu cậu chạy đi thông báo cho từng người một thì cơ bản là không kịp.
Viên Mục Dã sốt hết cả ruột. Cậu liên tục vắt óc suy nghĩ nên cứu nhóm Đoàn Phong trong thời gian ngắn bằng cách nào… Lúc này cậu chợt nghĩ ra ắt hẳn là Liêu Hà Dung cũng dùng hai thứ giống như mình đang cầm để điều khiển những cánh cửa điện tử trong căn cứ đóng mở, có điều nhất thời Viên Mục Dã cũng không biết nên điều khiển như thế nào.
May thay, Viên Mục Dã thử vài lần là biết đường đi nước bước trong đó, vì thế cậu nhanh chóng mở hết những cánh cửa điện tử gần chỗ những người bị nhốt, dẫn đường cho bọn họ đi về phía thang máy xuống giếng. Cùng lúc đó, bóng dáng VB-0924 đã xuất hiện trong rất nhiều camera giám sát, tốc độ của thứ này quá nhanh, gần như chỉ vài phút là nó có thể đuổi kịp nhóm Đoàn Phong.
Ai ngờ đúng vào lúc này, giọng Viên Mục Dã vang lên từ chiếc loa trên đầu bọn họ:
Đội trưởng Đoàn, tôi là Viên Mục Dã. Anh nghe tôi nói, bây giờ hãy dẫn mọi người lên trên ngay lập tức. Dưới này có một loài quái vật bạch tuộc đến từ sâu trong lòng đất, chúng có khả năng công kích cực mạnh, một khi đụng độ trực diện thì chỉ có một con đường chết. Mau đưa mọi người lên trên đi!


Sắc mặt Đoàn Phong thay đổi:
Vậy còn cậu? Cậu đang ở đâu?


Viên Mục Dã sốt ruột nói:
Vị trí hiện giờ của tôi cách cửa thang máy xa quá. Trước hết anh không phải lo cho tôi, tôi có cách tự bảo vệ mình. Anh mau dẫn người đi lên đi, sau đó tôi sẽ tự nghĩ cách đi ra ngoài!



Nhảm nhí! Cậu có thể có cách gì?
Đoàn Phong vạch trần lời nói dối của Viên Mục Dã ngay tắp lự.

Nhưng để bọn họ nhanh chóng lên trên, Viên Mục Dã buộc lòng phải nói:
Giờ tôi đang ở phòng thí nghiệm của căn cứ, ở đây có thiết bị đối phó với loài sinh vật này. Tôi có thể ra ngoài. Anh tuyệt đối đừng quay lại, bởi vì những thiết bị chúng ta mang xuống lúc trước không hề có lực sát thương với thứ này, cho nên điều anh có thể làm bây giờ là nhanh chóng đưa mọi người lên trên, ở trên đó chờ tôi!


Đoàn Phong nhận ra sự nôn nóng trong giọng nói của Viên Mục Dã, cũng biết cậu không nói thật. Nhưng tình hình khẩn cấp, mặc dù là Đoàn Phong cũng không thể mạo hiểm bằng mạng sống của những người còn lại. Vì thế anh ta chỉ im lặng vài giây rồi nói với mọi người:
Tất cả vào thang máy, đi lên trước hẵng nói!

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.