Chương 725: Đi rồi quay lại
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1022 chữ
- 2022-02-08 03:32:38
Cứ như vậy, cuối cùng đoàn người bọn họ cũng hoảng hốt rút lui vào trong rừng rậm. Tán cây ở đây thấp bé, không tiện cho những con rắn 8Lan-cang biến dị bay thành đàn vào, nhiều con rắn Lan-cang lũ lượt va vào giữa nhánh cây và lá cây, rơi thẳng xuống đất.
Kết q3uả mấy thứ này rơi xuống đất rồi cũng không vội bay lên mà là khép luôn cánh lại, biến trở lại thành cục đá có thể bò loạn xạ khắp nơi9 dưới đất, sau đó thong thả tiếp tục bò theo mọi người.
Nhìn những thứ đó bám theo mãi không bỏ, Viên Mục Dã thầm hiểu mặc dù 6bọn họ trốn vào trong rừng rậm cũng chỉ có thể ngăn trở tạm thời, nếu còn tiếp tục lùi xuống nữa, rất có thể họ sẽ dẫn những thứ này đ5ến thẳng khu vực đông dân cư, đến lúc đó hậu quả sẽ càng nghiêm trọng hơn.
Cuối cùng thật sự không còn cách nào khác, ba người họ đành phải tựa lưng vào nhau, như vậy ít nhất có thể đỡ bị hai mặt đều gặp kẻ địch, đồng thời cũng không cần lo lắng người bên cạnh không rảnh để bận tâm sự tấn công phía sau lưng.
Cứ như vậy, ba người cầm cự thêm hơn một tiếng, nhưng rắn Lan-cang xung quanh họ cũng càng ngày càng tụ tập nhiều hơn, nhìn từ phía xa giống như họ sắp bị hàng đống cục đá chôn ở bên trong.
Ai ngờ khi ba người họ sắp sức cùng lực kiệt, đột nhiên có một cây đuốc đang cháy bay lại đây, dừng ngay trên đống
hòn đá
kia. Lũ rắn Lan-cang biến dị lập tức tản ra, e sợ tránh né…
Ngay sau đó có nhiều cây đuốc từ hướng kia ném tới hơn, đánh tan hết
hòn đá
vây quanh ba người Viên Mục Dã. Viên Mục Dã quay đầu, thấy Hách Triết lúc này chạy đi đã quay trở lại, cũng không biết họ lấy từ đâu ra nhiều đuốc như vậy, hết người này đến người khác đang ném mạnh về phía ba người bọn họ!
Thừa dịp lũ rắn Lan-cang bị đuổi tản ra, ba người Viên Mục Dã vội chạy tới cạnh Hách Triết…
Sao các anh lại trở lại!
Đoàn Phong thắc mắc.
Lúc này khúc củi trong tay Viên Mục Dã đã tắt, đám rắn Lan-cang dưới đất thấy thế bèn lũ lượt vây quanh ba người họ. Rơi vào đường cùng, Viên Mục Dã đành phải lấy khúc củi kia làm vũ khí, đánh bay lũ rắn Lan-cang tới gần họ như đánh bóng chày.
Nhưng nó giống như trận đánh luân phiên liên miên, đánh bay hết đám này lại có đám khác bò tới, mà lũ rắn Lan-cang mình giống cục đá có vỏ ngoài vô cùng cứng rắn, mặc dù bị khúc gỗ đánh trúng cũng không hề bị thương.
Đầu To bắt được con nào là giết chết con đó, nhưng hắn chỉ có một đôi tay, khi đối mặt cả đội quân rắn Lan-cang thì thật sự có lòng mà sức không đủ… Đôi khi thậm chí còn có mười mấy con rắn Lan-cang đồng thời bò lên người hắn, hắn bóp chết cả đám xong lại có đám khác bò lên.
Vì thế Viên Mục Dã quyết tâm, la lên với Hách Triết ở cách đó không xa:
Anh Hách, bây giờ anh nhanh chóng dẫn người về thôn đi. Mấy thứ này sợ lửa, các anh nhất định phải nghĩ cách dựng lên một bức tường có thể đốt cháy bất cứ lúc nào ở ngoài thôn!
Hách Triết hơi lo lắng nói:
Vậy các cậu phải làm sao!?
Yên tâm, sau khi các anh đi rồi, chúng tôi sẽ tự có cách thoát thân…
Viên Mục Dã nói như vậy chỉ để bọn họ nhanh rời khỏi, nếu thật sự có cách gì thoát thân thì họ cũng không đến mức bị kẹt ở đây mãi.
Hách Triết thầm biết rõ, một khi để những thứ này vào thôn chính là tai họa ngập đầu đối với bọn họ, cho nên hắn chỉ gật đầu và nói:
Được, vậy các cậu nhất định phải cẩn thận đấy!
Viên Mục Dã nhìn Hách Triết và những người khác đi rồi, trong lòng mới thở phào nhẹ nhõm, bởi dù còn lại ba người bọn họ không thể thoát thân, nhưng họ vẫn có thể tự bảo vệ bản thân. Đầu To thì không cần phải nói rồi, giờ người hắn toàn vảy xanh, dẫu những thứ đó muốn cắn cũng không cắn nổi. Mà Đoàn Phong lại có thể xác bất tử, cho nên sốt rét cũng chẳng nguy hiểm gì với anh ta.
Người yếu ớt nhất trong ba người phải kể đến Viên Mục Dã, nhưng bản thân cậu đã là người mang virus siêu cấp, là vua của các loại độc… Mặc dù hiện giờ cậu cũng không biết mình mà bị lây bệnh sốt rét thì sẽ có tình trạng gì, nhưng chắc chắn không đến mức hai ba ngày đã chết thẳng cẳng.
Hách Triết vừa ném đuốc do đồng đội đưa qua vừa nghiêm túc đáp:
Yên tâm đi, tôi đã bảo A Cẩu về thôn báo tin rồi. Cậu ấy có thể chỉ dẫn người dân dựng được tường lửa phòng ngự! Vừa rồi tôi đột nhiên nghĩ tới một cách, chắc là có thể được, cho nên mới quay lại tìm các cậu!
Viên Mục Dã vội hỏi:
Cách gì?!
Hách Triết ném một cây đuốc đi rồi nói:
Trên núi Tật Lôi có một rừng cây dầu, nhiều năm nay thôn chúng tôi dùng loại dầu gỗ này làm đèn dầu. Nếu chúng ta dụ mấy thứ kia vào rừng dầu, sau đó phóng hỏa đốt rừng, có lẽ có thể thiêu chết toàn bộ bọn chúng ở bên trong.
Viên Mục Dã nghe thế thì hơi lo lắng:
Như vậy liệu có gây cháy rừng trên diện tích lớn không?
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.