Chương 766: Giải phẫu tại chỗ
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1066 chữ
- 2022-02-08 03:36:49
Có lẽ con thỏ mắt đen kia cũng bị vở kịch của hai người làm cho ngơ ngác, thầm nghĩ hai con hàng này sao không chạy theo mình rơi xuống vực8 mà còn quay ra đánh nhau chứ?
Bởi vì không yên tâm về Đoàn Phong nên Viên Mục Dã lặng lẽ quay lại từ một hướng khác, yên lặng nấp3 sau một lùm cây. Và cậu thấy Đoàn Phong vẫn giữ nguyên tư thế như lúc cậu chạy đi, từ xa nhìn giống hệt một tử thi đang nằm rạp trên đất.9..
Đoàn Phong bĩu môi:
Nếu không phải nó chỉ là một con thỏ thì tôi đã không ra tay nhẹ như thế mà cho nó luôn một đấm lên đầu rồi.
Viên Mục Dã vội vàng can:
Đừng chứ? Anh đập nó một phát chết mất thì chúng ta uổng công vô ích à.
Lúc này Đoàn Phong cũng đi đến, anh ta nhìn con thỏ đã chết, sau đó nhận lấy con dao từ tay Viên Mục Dã, ngồi xuống rạch bụng nó ra...
Viên Mục Dã thấy buồn nôn:
Không phải anh định kiếm thêm đồ ăn cho đội chúng ta thật đấy chứ?
Đoàn Phong tức giận:
Cậu nói xem nếu nó không chịu được thì phản kháng làm gì, bây giờ thì hay rồi, chết luôn rồi?
Viên Mục Dã thấy con thỏ đã chết đương nhiên sẽ không dùng áo của mình bọc nó lại nữa, nên mở cái áo ra, định kiểm tra xem con thỏ bị thương ở chỗ nào...
Đoàn Phong cười bảo:
Cậu dám ăn thì tôi dám làm...
Viên Mục Dã vội vàng nói:
Tôi không dám đâu.
Ngay lúc Viên Mục Dã còn đang âm thầm tán dương kỹ năng diễn xuất của Đoàn Phong, thì con thỏ trắng chạy đến vách núi vừa nãy đ6ã xuất hiện, nó giả vờ như nhởn nhơ ăn cỏ nhưng thực ra là đang dần dần đến gần Đoàn Phong.
Tim Viên Mục Dã lập tức vọt lên cổ, cậ5u đang rất căng thẳng, bởi vì cho đến giờ chưa có ai phát hiện ra loài quái vật kia tấn công con người như thế nào, nhỡ đâu còn tàn nhẫn hơn bọn họ tưởng tượng thì sao... Đoàn Phong rất có thể sẽ phải chịu thiệt.
Đoàn Phong bật cười:
Quá kinh dị, tôi chỉ muốn nhìn xem kết cấu bên trong của thứ này như thế nào...
Viên Mục Dã tò mò:
Không phải khi lão Lâm giải phẫu anh đã xem rồi à?
Sau khi bắt được con thỏ, Đoàn Phong hừ một tiếng, nói:
Làm thỏ ba môi không thích à, mà còn muốn chia thành bốn! Muốn ăn thịt của tao à? Mơ đẹp đấy!
Viên Mục Dã thấy Đoàn Phong nghiêm túc dạy dỗ con thỏ thì buồn cười, nói:
Không phải anh đang chờ nó nói xin lỗi với anh đấy chứ!
Nhưng đúng lúc Viên Mục Dã định xông ra thì bên Đoàn Phong cũng đang tranh đấu hết sức căng thẳng, cái miệng bé xinh của con thỏ trắng đột nhiên tách ra thành bốn mảnh, một cái miệng rộng đầy răng nanh bên trong đang chuẩn bị cắn vào Đoàn Phong.
Đúng lúc này Đoàn Phong bất ngờ xông lên, một tay đã ép được con thỏ trắng xuống đất, đối phương không ngờ Đoàn Phong giả chết, lập tức vùng vẫy hết sức lực để thoát khỏi tay Đoàn Phong, Viên Mục Dã ở gần đó vội lao ra tiếp sức.
Không ngờ Viên Mục Dã vừa mới mở cái áo ra, con thỏ đã chết kia đột nhiên cong người nhảy ra xa vài mét, chuẩn bị chạy mất dạng. Đoàn Phong thấy thế nhanh chóng rút dao phóng theo, kết quả là vô cùng chuẩn xác găm lên người con thỏ, khiến nó bị găm thẳng xuống đất.
Viên Mục Dã che mắt, nói:
Lần này thì chết hẳn...
Đoàn Phong cũng lúng túng:
Ai bảo nó chạy...
Viên Mục Dã chán nản rút con dao ra, đầu của con thỏ này đã nứt thành bốn mảnh, một ít dịch nhờn đang chảy từ bên trong ra, trước khi Trương Hiểu Thiến chết cũng nôn ra một đống những thứ buồn nôn này, có lẽ loại dịch nhờn này chính là huyết dịch của quái vật biến hình.
Đừng nhìn bề ngoài kích thước của con thỏ này không lớn, nhưng sức lực lại khỏe vô cùng, cả Viên Mục Dã và Đoàn Phong cùng hợp lực đè xuống mà cũng suýt nữa thì tuột mất... Cuối cùng Viên Mục Dã phải cởi áo, trùm cả người nó lại mới bắt được nó.
Để phòng ngừa con thỏ bị ngạt thở, Viên Mục Dã để đầu nó thò ra ngoài, dù sao thứ này cũng không phải có thân Kim Cương Bất Hoại, ra tay nặng quá lại ngỏm mất.
Không ngờ trong lúc hai người còn đang bàn bạc xem tiếp theo nên làm gì thì thấy con thỏ kia đạp chân một cái, tắt thở... Viên Mục Dã và Đoàn Phong nhất thời choáng váng, vẫn biết sinh vật này dễ chết, nhưng không ngờ lại chết nhanh như thế.
Viên Mục Dã chán nản nói:
Chúng ta ra tay nặng quá à? Dù sao hiện giờ nó cũng đang trong hình dáng một con thỏ thôi, cho nên không chịu nổi sức của chúng ta.
Đoàn Phong nói:
Sao có thể giống nhau chứ, lần trước là giải phẫu sinh vật này trong hình dáng con người, cho dù nó không có nhân dạng thì kết cấu thân thể về cơ bản cũng không khác nhiều so với con người... nhưng lần này là con thỏ, hiện giờ chúng ta không có điều kiện bảo quản tốt thi thể, cho nên nếu bây giờ không xem thì sợ là sau này không còn cơ hội nữa.
Đoàn Phong dùng dao mổ con thỏ ra, toàn bộ nội tạng bên trong nhanh chóng phơi bày trước mắt hai người, nhát dao trước đấy của Đoàn Phong vừa vặn đâm vào trái tim nhỏ bé của nó, chuẩn xác một dao mất mạng...
Quay về đừng nói với lão Lâm là tôi đã đâm chết nó, nếu không anh ta lại lải nhải rất lâu đấy, nghe đến bực cả mình...
Đoàn Phong không quên dặn dò Viên Mục Dã.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.