Chương 84: TÌM HƯỚNG ĐI KHÁC
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 916 chữ
- 2022-02-04 04:24:58
Trương Khai ở bên cạnh nghe thế vội vàng hỏi:
Hệ thống radar gì thế?
Viên Mục Dã cười đáp:
Đừng nghe đội trưởng Đoàn nói đù8a, nếu tôi có khả năng đó thì đã tìm được toàn bộ người lây nhiễm trên núi rồi.
Từ khi mấy người Đoàn Phong lên núi, ngoại trừ Viên Mục Dã bị ngất một lần, những người còn lại chưa ai được ngủ ngon. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì không ai có thể chịu nổi, thế là Đoàn Phong đưa ra kỳ hạn cuối, nếu như đến lúc đó mà vẫn chưa tìm được… Mấy người bọn họ cũng chỉ đành nghĩ biện pháp xuống núi.
Không ngờ đúng lúc này điện thoại vệ tinh trên người Đoàn Phong lại đột nhiên đổ chuông. Hóa ra là Ngũ Chí Hồng ở dưới núi đã tra được tin tức về nhóm phượt thủ của hai người Lam, Lý, so sánh với những người trong video trước đó, có thể xác định có tất cả bảy phượt thủ đã lên núi.
Vừa rồi lúc tôi đến gần người lây nhiễm thì cơ thể xuất hiện một số phản ứn5g lạ…
Viên Mục Dã thật thà nói.
Mọi người vừa nghe xong, ngoại trừ Đoàn Phong ra thì còn lại đều giật mình nhìn Viên Mục Dã.
Viên Mục Dã vẫn khá lạc quan với điều này:
Thật ra nhìn tình hình bây giờ thì virus trong cơ thể tôi không phải không có ích, ít nhất tôi có thể cảm giác được người lây nhiễm ở gần đây, coi như lợi dụng đồ bỏ đi vậy.
Hoắc Nhiễm khẩn trương hỏi Đoàn Phong:
Đội trưởng, máy xử lý máu của chúng ta có thể tách được virus trong người anh Viên ra không?
Viên Mục Dã gật đầu:
Cũng có khả năng này…
Như vậy nói cách khác thì trong cơ thể anh Viên đã có virus…
Hoắc Nhiễm lẩm bẩm.
Tiếp đó, mấy người bọn họ cười nói vui vẻ rồi đi thêm về phía trước một đoạn. Trời lúc này cũng đã dần sáng lên, bất tri bất giác mọi người đã giày vò cả một đêm.
Nhưng hiện thực không giống với trong dự đoán, từ đầu đến cuối họ vẫn không tìm được những người còn lại, cứ như những người này đã biến mất trong ngọn núi lớn này vậy.
Sau khi đạt được con số chính xác, mấy người Viên Mục Dã lại dấy lên hy vọng, bởi vì cứ như thế thì bọn họ sẽ không cần lo lắng ngoại trừ sáu người này vẫn còn những du khách khác.
Lúc này Đoàn Phong lấy bản đồ ra một lần nữa, tiếp đó anh ta đánh dấu toàn bộ những khu vực đã lục soát, tình huống trước mắt là, bọn họ đã tìm toàn bộ khu vực vài cây số quanh thôn Tiến Lên, thế nhưng lại không hề phát hiện bóng dáng sáu người kia.
Trương Khai càng nghe càng chẳng hiểu gì:
K3hông đúng, hai người đang làm trò bí hiểm gì vậy!
Đoàn Phong là người rất kín tiếng, có một số việc nếu Viên Mục Dã không tự9 mình nói thì anh ta sẽ không chủ động nói ra. Nhưng cũng may Viên Mục Dã là một người rất thẳng thắn, chỉ cần không phải là chuyện q6uá riêng tư thì chẳng có gì là không thể nói cả.
Là phản ứng… Lạ thế nào?
Trương Đại Quân truy hỏi.
Viên Mục Dã suy nghĩ rồi đáp:
Tôi cũng không rõ cụ thể là chuyện gì xảy ra, chỉ là mỗi khi có người lây nhiễm ở gần, thì tôi có thể nghe được hoặc nói đúng ra là cảm giác được tiếng tim đập của đối phương.
Dường như Đoàn Phong cũng không biết phải trả lời vấn đề này thế nào, anh ta suy nghĩ một chút rồi trả lời:
Chuyện này chỉ có tổng giám đốc Lâm mới có thể trả lời cậu. Nhưng máy xử lý máu của chúng ta cũng không phải là dụng cụ tách máu bình thường, nó chính là sản phẩm nghiên cứu khoa học của nhóm nhân viên dưới quyền tiến sĩ Lâm, chắc là… Sẽ dễ xử lý thôi.
Hoắc Nhiễm thở phào:
Vậy thì tốt…
Lợi hại thế cơ à! Bảo sao đội trưởng Đoàn bảo anh có hệ thống radar!
Trương Khai há hốc mồm ngạc nhiên.
Tằng Nam Nam vẫn luôn yên lặng đột nhiên xen lời vào:
Có thể là virus trong cơ thể anh cảm thấy sự tồn tại của đồng loại…
Trong số sáu người này chắc có năm nhân viên cứu hộ, chỉ có một người là phượt thủ đã mất tích trước đó. Nếu như bọn họ muốn tránh né để không bị người lây nhiễm tấn công… Vậy bọn họ sẽ đi về hướng nào?
Đoàn Phong lầm bầm.
Viên Mục Dã nhìn bản đồ trong tay Đoàn Phong rồi nêu ra ý kiến của mình:
Chúng ta giả thiết là sáu người này không hề bị nhiễm virus, nếu như tôi là bọn họ thì việc đầu tiên sẽ là xuống núi cầu cứu. Nhưng cả trên đường đi, rồi đến tận thôn Tiến Lên mà chúng ta cũng không thấy một người bình thường nào… Điều này chứng tỏ là bọn họ không đi con đường xuống núi của chúng ta, mà chắc chắn đã đi theo một đường tắt khác.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.