Chương 847: Chi viện


Để tránh né những người dân sống trong thung lũng đuổi theo, đứa trẻ lông lá dẫn nhóm Viên Mục Dã đi con đường khác, nơi8 mà ngày thường chỉ có nó đi thám hiểm, còn những người khác hoàn toàn không dám đi.

Còn về phần tại sao tất cả3 mọi người đều không dám đi, con số nhảy nhanh trên máy đo độ phóng xạ đã cho Viên Mục Dã và Đoàn Phong câu trả lời. Bứ9c xạ hạt nhân ở khu vực này vượt quá tiêu chuẩn một cách nghiêm trọng, ngay cả những người mặc đồ chống phóng xạ như Vi6ên Mục Dã cũng không dám ở quá lâu chứ đừng nói đến những người không có đồ bảo hộ gì cả.
Ai ngờ Viên Mục Dã còn chưa nói xong đã thấy một gã dân bản địa có dáng người vạm vỡ lấy dao cắt cổ Hoàng Mỹ Phân, máu phun ra trong tích tắc. Thấy thế, đứa trẻ lông lá thét lên the thé, đứt gan đứt ruột, vùng vẫy cật lực muốn thoát khỏi trói buộc của Đoàn Phong và chạy đến bên cạnh mẹ mình.
Đoàn Phong cũng không ngờ bọn họ vừa đến đã giết người nên lập tức nổi giận, nổ súng bắn chết tên đã cắt cổ Hoàng Mỹ Phân. Viên Mục Dã thừa cơ nhanh chóng cản đứa trẻ lông lá lại, lỡ đâu nó lại rơi vào tay những kẻ này thì xong đời.
Đoàn Phong lên đạn rồi nói:
Đi ư? Đã rất lâu ông đây không đại khai sát giới rồi… Giữ bọn người kia sống trên đời cũng là tai họa, không bằng tiễn bọn chúng đầu thai sớm, kiếp sau còn có thể làm người bình thường.

Lúc này, thằng nhóc lông lá thấy mẹ mình nằm trong tay bọn người kia thì lập tức trở nên vô cùng kích động. Nếu không phải Viên Mục Dã kéo, nó đã xông thẳng lên rồi. Viên Mục Dã thấy tiếp tục như vậy không phải cách nên giao thằng nhóc cho Đoàn Phong:
Anh dẫn thằng bé đi trước, tôi ở lại nghĩ cách!

Viên Mục Dã biết rõ bọn người kia chỉ tạm thời không dám xông lên, còn đạn của phe mình cũng có hạn, một khi dùng hết, chắc chắn bọn người kia sẽ xông lên ăn tươi nuốt sống họ.
Nghĩ đến đây, Viên Mục Dã đẩy Đoàn Phong lùi về phía bờ biển, nghĩ bụng nếu thật sự không được thì hai người sẽ nhảy xuống biển bơi về thuyền của Doyle. Dù sao hai người họ đều bơi giỏi, mang theo nhóc lông lá cũng không thành vấn đề… Ai ngờ những kẻ kia vừa thấy phe Viên Mục Dã lùi ra phía bờ biển liền lũ lượt lấy ống trúc ra, thổi về phía nhóm Viên Mục Dã.
Tưởng tượng đến việc 5thằng nhóc phải thường xuyên đi con đường nguy hiểm này để kiếm ăn khiến Viên Mục Dã cảm thấy khó chịu. Vì thế cậu không khỏi nện bước nhanh hơn, muốn mau chóng rời khỏi khu vực này.
Có thằng nhóc dẫn đường, Viên Mục Dã và Đoàn Phong tránh né những nguy hiểm ẩn giấu trong rừng cây rất dễ dàng. Đối với họ mà nói, giờ chỉ cần có thể thoát khỏi những người dân bản địa đuổi bắt phía sau là mọi việc sẽ ổn thôi.
Rõ ràng Đoàn Phong không đa sầu đa cảm như Viên Mục Dã. Gần như là phản xạ có điều kiện, anh ta nổ súng bắn chết mấy dân bản địa nhắm bắn về phía họ. Tuy làm như vậy tạo nên sự đe dọa nhất định trong khoảng thời gian ngắn, nhưng kéo theo đó là sự bao vây càng điên cuồng hơn.
Những người ở đây bị ngăn cách với đời, vượt qua những năm tháng dài đằng đẵng trên hòn đảo nhỏ bị mọi người lãng quên, từ lâu đã hình thành hình thức sinh tồn đoàn kết xã hội cao độ. Đối mặt với kẻ xâm lấn từ ngoài tới như Viên Mục Dã, bọn họ sẽ không bao giờ nương tay.
Đương nhiên, đây là trong trường hợp đối phương không tiếp tục gọi chi viện nữa. Nhưng mà vào lúc như thế này, thần may mắn thường rất ít khi đứng về phía nhóm Viên Mục Dã… Bởi vì trong lúc Viên Mục Dã còn đang do dự có muốn đại khai sát giới hay không, từ bốn phương tám hướng lại có càng nhiều dân bản địa đuổi đến đây hơn.
Viên Mục Dã tự biết nửa đời trước mình gặp phải rất nhiều thời khắc nguy hiểm, cũng không phải không có tình huống nguy hiểm hơn lần này, nhưng chỉ mỗi lần này làm lòng cậu nảy sinh sự tuyệt vọng, sợ hãi mình và Đoàn Phong sẽ chết ở đây, không cứu được đám Trương Khai đang bị nhốt trong hang ở dưới nước.
Không lâu sau, ba người ra khỏi rừng rậm và đến một bãi biển hoang vắng, lúc này thiết bị liên lạc bắt đầu có tín hiệu ngắt quãng. Ai ngờ khi Viên Mục Dã chuẩn bị gọi Tiến sĩ Doyle đang chờ ở trên thuyền thì một đám dân bản địa giương nanh múa vuốt đột ngột xuất hiện, hơn nữa còn áp giải Hoàng Mỹ Phân không có bất cứ năng lực phản kháng nào.
Viên Mục Dã không ngờ hóa ra bọn người kia cũng không ngu ngốc như bề ngoài, còn biết chạy đến bờ biển để bao vây chặn đường. Xem ra với tình huống trước mắt, mình không đi được rồi. Cậu bèn khẽ nói với Đoàn Phong:
Anh đi nhanh đi… Hai chúng ta không thể cùng rơi vào trong tay bọn họ được.

Đối phương thấy
cục màu đen
trong tay Đoàn Phong bắn chết một đồng bọn của mình, tất cả đều có vẻ mặt căm tức muốn cùng nhau xông lên. Viên Mục Dã thấy thế bèn giơ súng bắn vào đùi tên xông lên đầu tiên.
Có lẽ là biết được sự ghê gớm của
cục màu đen
trên tay Viên Mục Dã và Đoàn Phong, cuối cùng những kẻ đó không dám tiếp tục vọt lên trước nữa. Nhưng một người trong đó lại đột nhiên thổi kèn vào lúc này, rõ ràng là đang gọi chi viện…
Trước đó Đoàn Phong đã chịu tội vì thứ này nên cũng không khách sáo mà nổ súng bắn chết hai gã dân bản địa tới gần họ nhất, xem như tạm thời ngăn cản những người này tiếp tục
thổi kim
. Nhưng lúc này chi viện được tiếng kèn gọi cũng đã tới rồi, còn chặn hẳn đường lui của họ. Xem ra giờ có muốn xuống biển cũng không thể nữa.
Bọn người kia ỷ đông người nên bao vây ba người Viên Mục Dã bên trong. Trông đội hình của những người dân bản xứ này là biết bình thường bọn chúng săn bắt cũng hay làm như vậy. Viên Mục Dã đếm sơ số lượng của đối phương, ít nhất có đến ba bốn mươi người, cho dù không trượt phát nào thì nhiều nhất cũng chỉ có thể bắn ngã một nửa… Về nửa còn lại, Viên Mục Dã và Đoàn Phong cũng chỉ có thể vật lộn với đối phương.
Đoàn Phong mau chóng bắn hết đạn. Bằng xúc giác, Viên Mục Dã đoán rằng đạn trong súng của mình cũng không còn thừa là mấy. Ngay khi hai người buộc phải rút dao quân dụng bên hông ra chuẩn bị vật lộn với đối phương, vòng vây của dân bản địa chợt xuất hiện một lỗ hổng…

Rõ ràng lỗ hổng này không phải do bọn họ tự động nhường ra, mà có mười mấy dân bản địa ngã xuống đất sau một tràng đạn. Viên Mục Dã ngẩng đầu thì thấy cách đó không xa có một nhóm người được trang bị đầy đủ chạy về phía họ.

Đoàn Phong mừng rỡ:
Công nhận lão kia được đấy, cuối cùng đã tìm được hàng cứng dám lên đảo.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.