Chương 852: Một vực sâu khác


Nếu tiếp tục như vậy, sớm muộn gì A Triết cũng sẽ bị kia thứ kia đụng tới. Lần trước thứ này chịu thiệt trong tay của nhóm Đoàn Phong, vừa 8rồi lại bị đâm mấy kim, nếu lúc này mà rơi vào tay nó, có lẽ tất cả đều sẽ bị ngũ mã phân thây ngay như người đội viên vừa nãy.

Dư3ới tình thế cấp bách, Viên Mục Dã liếc thấy bình khí Thạch Lỗi cướp được từ tên xui xẻo bị đá ra ngoài. Cậu bèn bơi nhanh tới bên cạnh Thạ9ch Lỗi, đẩy bình khí về phía xúc tu.

Ngay khi vòi bạch tuộc sắp sửa đụng tới A Triết, nó lại bị bình khí do Viên Mục Dã đẩy tới đụ6ng vào, tất nhiên xúc tu cuốn lấy bình khí, sau đó chầm chậm lùi ra ngoài…
Nói thật, Viên Mục Dã cũng không thể chắc chắn thứ kia 5có thể vươn xúc tu vào nữa hay không. Khi đó thật sự sẽ tới lúc xét đến địa vị của bản thân trong lòng Thạch Lỗi rồi đây… May mắn là ông trời cũng không cho bọn họ cơ hội kiểm nghiệm tính người ấy. Cái xúc tu bạch tuộc có thể dễ dàng xé xác người trong một giây kia cuối cùng không vươn vào hang nữa.
Một lát sau, Viên Mục Dã cảm thấy dường như bên ngoài đã khôi phục bình lặng, vì thế cậu chậm rãi đi đến cửa hang và nhìn ra bên ngoài, phát hiện con quái vật bạch tuộc chắc lại trốn vào góc nào đó tiêu hóa đồ ăn rồi.
Tuy hiện giờ đi ra thật sự hơi mạo hiểm, nhưng bình khí trên người bọn họ sắp sửa cạn rồi, nếu còn không đi, đến lúc đó căn bản là không cần quái vật bạch tuộc vào túm người, bọn họ đã biến thành xác chết trôi ra ngoài rồi.
May mắn thay, lúc này Thạch Lỗi bơi trở lại, gã thấy trên người Viên Mục Dã không có bình khí thì hơi đổi sắc mặt, sau đó ném một thứ trong tay về phía sau lưng Viên Mục Dã, sau đó túm Viên Mục Dã bơi nhanh lên trước…
Lúc ấy Viên Mục Dã vốn không biết Thạch Lỗi ném thứ gì ra, cho đến khi sóng xung kích cực lớn phía sau đẩy hai người về phía trước hơn mười mét, cậu mới nhận ra thứ Thạch Lỗi vừa ném là một quả lựu đạn!
Ném lựu đạn trong đường nước ngầm kín thế này ư?! Thạch Lỗi quả nhiên là đại ca trong giới tìm đường chết…
Do dự trong chốc lát, Viên Mục Dã bơi ra ngoài đầu tiên, Thạch Lỗi và A Triết thấy thế bèn bám sát theo sau. Ba người ra khỏi hang rồi nhanh chóng bơi trở về, không dám trì hoãn thêm một giây đồng hồ nào… Ai ngờ khi bọn họ cho rằng thứ kia sẽ không đuổi theo, họ lại cảm thấy tốc độ dòng nước xung quanh đột nhiên nhanh hơn.
Khi cả ba người họ nhận biết được chuyện gì đang xảy ra, Viên Mục Dã cảm thấy mình bị một lực mạnh túm lùi về sau… Cậu quay đầu lại và nhìn thấy một cái xúc tu đang hút chặt lấy bình khí đằng sau lưng mình.
Không còn cách nào khác, Viên Mục Dã đành nhanh chóng cởi bỏ bình khí trên người, cuối cùng tạm thời thoát khỏi thế bị hút lùi về sau, nhưng mà không có bình khí, muốn sống sót rời khỏi đây chẳng khác gì chuyện cổ tích.
Mọi người thấy
bảy người đi ba người về
là biết ngay bọn họ đã gặp chuyện vô cùng nguy hiểm ở trong hang. Tất nhiên là người của Thạch Lỗi âm thầm cảm thấy may mắn rằng mình không xuống hang theo. Đoàn Phong lại nhìn chằm chằm Thạch Lỗi và hỏi với sắc mặt khó coi:
Đừng nói với tôi là các người lại đi trêu chọc cái thứ kia đấy…

Bởi vì Thạch Lỗi thay phiên nhau
anh một hơi tôi một hơi
để hít ống thở với Viên Mục Dã nên đầu óc hơi thiếu oxy, gã cũng chẳng thèm để ý giọng điệu của Đoàn Phong, trái lại A Triết hừ mũi một cái, nói:
Muốn biết hả? Không nói cho anh biết đấy.

Ai ngờ lúc này trong cái lỗ tam giác to đột nhiên vang lên một tràng tiếng ầm ầm trầm đục. Viên Mục Dã nói với mọi người:
Thu dọn đồ rồi nhanh chóng rời khỏi đây thôi. Hang động bên dưới sụp rồi, có quỷ mới biết sẽ gây ra phản ứng dây chuyền gì nữa…

Bởi vì xảy ra đột ngột, Viên Mục Dã lại đang nín thở, kết quả là cậu bị dập cho một cú sặc một ngụm nước biển.
Thấy Viên Mục Dã sặc nước, Thạch Lỗi vội nhét ống thở vào miệng Viên Mục Dã để cậu hít mấy hơi. Nhưng sau đó Thạch Lỗi lại nhanh chóng túm ống thở về… Cứ như vậy, cuối cùng cũng không để Viên Mục Dã ngạt thở chết ở dưới đường nước ngầm này.
Nhưng do phản ứng dây chuyền gây ra bởi vụ nổ vừa rồi, khu vực xung quanh đường nước ngầm bắt đầu dần dần sụp đổ. Ba người bọn họ vừa liều mạng bơi lên trước, vừa liên tục né tránh đá tảng rơi từ trên xuống… Khi bọn họ tốn bao sức lực mới quay lại được cái lỗ tam giác to, cả ba người đều chật vật tới cực điểm, cảm thấy giống như đã đi một vòng quanh điện Diêm Vương vậy.
Nghe vậy, Đoàn Phong cũng không hỏi thêm mà nhanh chóng gọi nhóm Trương Khai và Đại Quân chuẩn bị xuất phát… Đoàn người kiểm tra kỹ đồ phòng hộ phóng xạ trên người rồi nhanh chóng ra khỏi thung lũng, xuất phát về phía bãi biển.

Đoạn đường này thuận lợi hơn nhiều, dù gặp phải sinh vật đột biến thì trên cơ bản đều bị đám Thạch Lỗi
hủy diệt một cách nhân đạo
. Tuy nhiên điều khiến Viên Mục Dã không ngờ tới là, khi bọn họ chuẩn bị đường ai nấy đi với đám Thạch Lỗi, đối phương lại đề nghị muốn dẫn đứa trẻ lông lá cùng đi.

Viên Mục Dã lập tức phản đối:
Đừng có mơ. Cầm một ống máu bạch tuộc còn chưa biết đủ hả?


Đoàn Phong ở cạnh cũng cười nhạo:
Đừng nói như vậy, lỡ đâu đàn anh của cậu có tình yêu tràn lan thì sao?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.