Chương 861: Ngũ độc đủ cả


Thẩm Thiên Vũ khẽ giật mình, ánh mắt lộ ra sự tuyệt vọng. Trong lòng Viên Mục Dã hiểu, nếu như vụ án này không lật lại được thì cho dù 8cậu ta có khỏe mạnh trở lại cũng phải ngoan ngoãn ngồi tù. Đến lúc đó, e rằng kẻ muốn giết cậu ta sẽ càng không kiêng kỵ...

Th3ấy Thẩm Thiên Vũ không nói gì, Viên Mục Dã đành thở dài:
Có điều cậu cũng đừng quá tuyệt vọng, mọi thứ không có gì là tuyệt đối, muốn9 vụ án này nhanh chóng được khép lại thì nhất định không phải chỉ có một hai người tham gia, càng nhiều người tham gia càng có nhiều k6ẽ hở.


Thẩm Thiên Vũ nghe Viên Mục Dã nói vậy, trong lòng lại dấy lên hy vọng:
Thật sao? Tôi biết anh có thể giúp tôi mà!

Thật ra ban đầu Viên Mục Dã chỉ đơn giản muốn cứu sống Thẩm Thiên Vũ, còn những chuyện sau này phải xem số mệnh của cậu ta. Nhưng Viên Mục Dã không ngờ thằng nhóc này có thể tìm được đến mình... bây giờ cậu cũng chỉ có thể giúp đỡ giúp đến cùng, giúp cậu ta nốt chuyện này.
Quyết định như vậy, Viên Mục Dã nói:
Cậu nghĩ kỹ đi, từ khi xảy ra vụ tai nạn giao thông đến khi có kết luận cuối cùng phải trải qua rất nhiều khâu, nhất là vụ án nghiêm trọng như vụ án của cậu khiến ba người chết một người bị thương nặng. Những người có trách nhiệm trong việc xác định, không chỉ có báo cáo giám định nồng độ cồn, còn cả kiểm tra xe sau tai nạn đều cần người khác tác động vào, đối phương làm ra một chuyện lớn như vậy, chẳng lẽ có thể đưa tất cả những người có liên quan đi di dân ư?


Tôi cũng đã từng nghĩ đến những chuyện này rồi, nhưng với tình trạng hiện giờ của tôi... bây giờ không có cách nào để tìm hiểu những chuyện đó. Cho nên anh Viên, tôi chỉ có thể nhờ anh thôi, tôi biết những người đó đều là những kẻ lòng tham không đáy, anh cầm tấm thẻ này đi, thời điểm nên dùng tiền không cần tiết kiệm hộ tôi.
Thẩm Thiên Vũ nói xong thì đẩy một tấm thẻ ngân hàng đến trước mặt Viên Mục Dã.
Viên Mục Dã nhìn Thẩm Thiên Vũ, sau đó dựa lưng vào ghế, cậu nói:
Ừm, bây giờ trông cậu đã có tác phong của công tử nhà giàu rồi đấy. Có điều Thẩm công tử này, cậu đừng quên cậu đang muốn lật lại vụ án của mình, nếu trong lúc này phát sinh chuyện dùng tiền để mua chuộc nhân chứng thì hậu quả rất có thể sẽ khiến vụ án này của cậu hoàn toàn đóng đinh lại, hơn nữa bên trên còn được đổ thêm một lớp bê tông cốt thép nữa đấy...

Thẩm Thiên Vũ lúng túng:
Là do tôi quá sốt ruột, ý của tôi là... bây giờ tôi đã là một người tàn phế, chỉ có lòng mà không có sức, thứ có thể hỗ trợ anh cũng chỉ có tiền.


Viên Mục Dã cầm lấy chiếc thẻ ngân hàng rồi đẩy ngược lại:
Hôm nay tới đây thôi, làm thế nào để điều tra tôi sẽ nghĩ cách, bây giờ việc cậu cần làm là quay lại bệnh viện tích cực điều trị. Nếu như cảnh sát đến hỏi thăm tình tiết vụ án, cậu phải giữ vững thái độ nói chuyện năm đó là có người muốn mưu sát cậu, nếu bọn họ muốn hỏi thêm điều gì, cậu cứ lấy lý do mình không khỏe ra mà thoái thác. Tóm lại, trước khi tôi điều tra được manh mối, cậu không được nói một chữ dư thừa nào với người ngoài.


Thẩm Thiên Vũ đương nhiên là đồng ý, nhưng Viên Mục Dã không ngờ vị Thẩm công tử này lúc ban đầu có vẻ hoành tráng lắm, nhưng khi đi về ngay cả taxi cũng không gọi được, cuối cùng Viên Mục Dã đành đưa cậu ta về bệnh viện...

Vừa đến phòng bệnh, y tá phụ trách đã chắn trước cửa ra vào, sắc mặt y tá sầm xuống, xem ra Thẩm Thiên Vũ không nói sai, đúng là cậu ta lén trốn ra ngoài, nhưng khi đối phương thấy người đưa cậu ta về là Viên Mục Dã thì lập tức thay đổi thái độ:
Tiểu Viên? Cậu tóm được thằng nhóc này ở đâu vậy?


Viên Mục Dã lúng túng cười đáp:
Gây phiền phức cho chị Lý rồi, vừa nãy tôi đã dạy dỗ cậu ta một trận rồi, chắc chắn sẽ không dám tái phạm nữa đâu...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.