Chương 895: Chất lỏng sền sệt


Những người khác đều
phụt
ra, Trương Khai còn thẳng thừng cười nhạo Đại Quân là xem nhiều Tây Du Ký quá. Sau đó bọn họ 8xem hết số tài liệu còn lại, bởi vì nếu chỉ mỗi việc này xảy ra thì cũng không đến mức điều động đến số 54 của họ.
<3br>Sau đó, vụ việc được cảnh sát địa phương xác định là một vụ tai nạn, dẫu sao cũng không có bằng chứng phạm tội nào về9 vụ giết người được tìm thấy tại hiện trường vụ án, cộng thêm báo cáo khám nghiệm tử thi của hai nạn nhân cho thấy cả ha6i đều bị chết đuối. Vì vậy cuối cùng chỉ có thể xác định rằng hai nạn nhân không may bị chết đuối khi xuống nước cứu chú5 chó.

Về phần nửa xác chết nam còn lại, sau khi khám nghiệm tử thi, có kết luận rằng chắc đã bị sinh vật nào trong hồ ăn thịt mất chỉ còn lại có một nửa xác… Chẳng qua bởi vì lượng nước trong hồ quá nhiều, nên tạm thời không có điều kiện hút khô hồ để tìm kiếm hài cốt.
Ban ngày mọi thứ vẫn bình thường, họ chơi đùa với nhau, thời gian nhanh chóng đến tối. Hai ngày chơi điên cuồng liên tục làm tất cả mọi người đều rất mệt, mà cô gái duy nhất trong số họ là Văn Văn lại càng thấy mệt hơn, vì thế cô ta về lều ngủ từ rất sớm.
Văn Văn ngủ đến nửa đêm thì đột nhiên cảm thấy trên mặt mình ươn ướt. Lúc nửa mê nửa tỉnh, cô ta tiện tay sờ soạng, kết quả lập tức bừng tỉnh… Hóa ra lúc ấy trên mặt cô ta toàn là thứ gì đó nhão nhoẹt dính nhớp, gớm như nước mũi vậy.
Văn Văn chưa kịp hiểu gì thì bỗng phát hiện trong lều của mình còn có một người nữa. Đối phương ngồi xổm ở cửa lều, trợn to mắt nhìn cô ta chăm chăm.
Nhất thời Văn Văn bị dọa đến mức hét toáng lên. Có lẽ đối phương cũng không ngờ Văn Văn sẽ tỉnh dậy nên bị tiếng hét của cô ta dọa sợ chết khiếp, vội xoay người chui tọt ra khỏi lều. Sau đó mấy cậu trai ở lều bên cạnh nghe thấy bèn chạy tới.
Thật ra trước khi tới, bọn họ đã biết ở đây từng xảy ra tai nạn, có điều bọn họ ỷ mình ở trong đội bơi lội của trường cấp ba, đồng thời lại tin chắc rằng nhóm bọn họ sẽ không ngốc đến mức xuống nước vào tháng mười cuối thu, cho nên họ vốn chẳng để vụ tai nạn đã xảy ra trước kia ở trong lòng…
Buổi tối hôm đầu tiên, mọi thứ đều ổn. Họ nướng BBQ, uống bia và chơi rất khuya, dẫu sao đây là ngoài hoang dã, cho dù bọn họ chơi tới khi mặt trời mọc cũng chẳng quấy rầy đến người khác, cho nên đêm đó bọn họ chơi tới bến luôn!
Vì thế bọn họ năn nỉ ỉ ôi khuyên Văn Văn, nói có thể những cái đó chỉ là vết bẩn do cái cây to bên cạnh rơi xuống thôi, bảo cô ta đừng suy nghĩ linh tinh rồi tự mình dọa mình. Hơn nữa, khó khăn lắm mọi người mới đi chơi được, giờ mà về thì mất hứng lắm.
Dù trong lòng Văn Văn rất muốn nhanh chóng rời khỏi, nhưng bất đắc dĩ là những người khác đều không muốn về, cô ta cũng đành miễn cưỡng đồng ý ở lại chơi thêm nhiều nhất là một ngày nữa thôi!
Ai ngờ chẳng qua bao lâu, lại có một nhóm du khách tới gần hồ hoang cắm trại gặp chuyện lạ, dù lần này không có ai bị thương, nhưng thật sự đã khiến họ sợ khiếp vía, lũ lượt tỏ vẻ sau này chắc chắn sẽ không bao giờ tới chỗ quỷ quái này nữa.
Lần này là mấy cô cậu thanh niên mới thi đậu đại học xảy ra chuyện. Vì sau này mỗi người sẽ đến những trường học khác nhau, cho nên mấy người bạn thân cùng lớn lên từ nhỏ với nhau muốn đi cắm trại dã ngoại một lần… Không biết xui xẻo làm sao mà họ lại chọn địa điểm cắm trại ở bờ hồ hoang đã từng xảy ra chuyện.
Sau khi xảy ra chuyện này, ban quản lý danh lam thắng cảnh đã cắm biển cảnh báo gần hồ hoang, khuyến cáo du khách đến đây câu cá, dã ngoại không nên cắm trại tại đây.
Đáng tiếc là một biển cảnh báo nho nhỏ thật sự không có sức uy hiếp quá lớn, vẫn có nhiều du khách tới đây du lịch tự túc, như thể nơi này chưa từng xảy ra việc đáng sợ kia.
Sau nửa đêm, tất cả mọi người đều không chợp mắt, sợ lửa tắt rồi sẽ có con quái vật nào đó chạy ra. Văn Văn càng sợ mất hồn mất vía, luôn nghi thần nghi quỷ nhìn về phía hồ hoang xa xa, dường như tin chắc rằng thứ kia bò từ dưới hồ lên.
Khó khăn lắm mới trụ được tới khi trời sáng, mọi người nhanh nhẹn thu dọn đồ đạc chuẩn bị chạy lấy người. Kết quả lúc này mới phát hiện trong xe họ cũng toàn là chất lỏng dính nhớp kiểu này. Hơn nữa, đồ ăn trên xe đều đã bị ăn sạch, chỉ còn dư lại nguyên cái xe la liệt vỏ túi.
Khi bật đèn pin lên, bọn họ lập tức bị cảnh trước mắt làm cho đứng hình, lần này không chỉ bên trong lều của Văn Văn đầy dấu tay và dấu chân bằng bùn đất, mà trên người Văn Văn lại càng khiếp hơn, toàn là dịch nhầy nhờ nhờ.
Văn Văn mất bình tĩnh, mặc dù không đến mức bỏ về ngay lập tức, nhưng nói gì cũng không chịu ở trong lều một mình nữa. Thấy thế, mấy cậu trai bèn nổi lửa trại lên lần nữa, sau đó giúp Văn Văn lau dịch nhầy trên người và trên tóc.
Ai ngờ khi dậy sớm vào ngày hôm sau, một cô gái tên Văn Văn lại phát hiện ngoài lều của mình có rất nhiều dấu tay bằng bùn đất. Ban đầu cô ta còn tưởng rằng là mấy người bạn trêu đùa mình. Kết quả hỏi ra mới biết, đêm qua do uống rượu nên tất cả bọn họ đều ngủ rất say, chẳng ai dậy cả.
Dù sao Văn Văn cũng là con gái, cảm thấy sờ sợ nên cô ta đề nghị với những người khác nhanh chóng rời khỏi đây. Những người còn lại đều là con trai, đêm qua quẩy vui thế nên nào chịu về sớm?

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Viên Lão Quái Kỳ Án.