Chương 907: Cỏ trên mộ
-
Viên Lão Quái Kỳ Án
- Lạc Lâm Lang
- 1199 chữ
- 2022-02-08 08:04:15
Đến lúc này Viên Mục Dã mới biết bọn họ đã đổ oan cho A Lai, bên trong cái hồ hoang này thật sự có một thứ rất đáng sợ giống nh8ư những gì chị vợ A Quang đã nói!
Nghĩ đến đây, Viên Mục Dã quay ra phía hồ và hô to:
A Lai! Tôi biết cậu không giết 3hai người khách du lịch đó... Cậu có thể đi ra đây không?
Viên Mục Dã áy náy nói:
Chuyện đó... Thật sự xin lỗi, lúc trước chúng tôi đã sai, chúng tôi sẽ về giải thích rõ với mẹ của cậu rằng cậu không giết người!
Nhưng Đoàn Phong lại bồi thêm một câu:
Nhưng mà! Sau này cậu không được phép quấy rối nữ du khách nữa, biết không? Làm vậy là không đúng!
Nhưng Viên Mục Dã ra hiệu Đoàn Phong không nên ngắt lời bà ta, cậu tiếp tục hỏi:
Tốt đến mức nào?
Bà ta nói:
Dù sao ngôi mộ cũng ở cách đây không xa, mấy người đi xem thử là biết...
Chị vợ A Quang ngơ ngác lắc đầu:
Ngoại trừ căn bệnh kỳ quái không rõ nguyên nhân mà ông ấy mắc phải, thì không có gì lạ cả...
Viên Mục Dã kiên nhẫn hỏi:
Chị à, chị cẩn thận nhớ lại xem, chuyện gì cũng được, miễn là chị cảm thấy hơi bất thường.
Viên Mục Dã suy nghĩ rồi nói:
Có thể có một số việc mà chúng ta vẫn chưa biết rõ, hoặc là chị vợ A Quang đã bỏ qua chi tiết quan trọng nào đó không nói cho chúng ta biết...
Sáng sớm hôm sau, Viên Mục Dã và Đoàn Phong đi đến nhà chị vợ A Quang để xin lỗi. Mặc dù đối phương không biết mấy người Viên Mục Dã xác định việc A Lai không giết người bằng cách nào, nhưng khi bà ta thấy mấy người Viên Mục Dã chịu tin tưởng lời nói của mình thì rất vui mừng. Sau đó, Viên Mục Dã nhắc đến con cá lớn trong hồ, cậu hỏi bà ta đã gặp con vật đó lúc nào.
Đến lúc đó, dù thế giới này rộng lớn, nhưng sợ rằng chẳng có chỗ trốn cho A Lai. Vì vậy, kế hoạch duy nhất bây giờ là diệt trừ con cá lớn trong hồ để tránh trong tương lai tiếp tục xảy ra sự cố...
Nhưng Đoàn Phong nghe xong lại bảo:
Cậu có nghĩ tại sao mọi chuyện lại trở thành như vậy không? Với môi trường sinh thái của cái hồ hoang này, nó không thể sinh ra một con cá lớn như vậy, hơn nữa A Quang đã ăn phải loại cá nào mà lại bị bệnh.
Đoàn Phong vừa nói ra câu này, A Lai lập tức rụt đầu vào trong nước và không chịu ra nữa.
Viên Mục Dã thấy vậy bèn quay ra nhìn Đoàn Phong, anh ta thấy Viên Mục Dã nhìn mình thì nghi hoặc hỏi:
Tôi nói sai à?
Chị vợ A Quang nghiêm túc suy nghĩ, sau đó nói:
Nếu phải cố tìm ra chuyện kỳ quái... thì ngôi mộ của A Quang đúng là hơi lạ.
Viên Mục Dã hỏi:
Có gì kỳ lạ?
Chị vợ A Quang lắc đầu:
Tôi cũng không biết chính xác nguyên nhân là gì, nhưng tôi nghe A Lai nói, thứ đó thích ra ngoài vào ban đêm, ban ngày nó hay trốn dưới lớp bùn ở đáy hồ.
Viên Mục Dã nhớ ra việc trước khi A Quang chết cũng đã ăn một con cá lớn bắt được ở hồ hoang, cậu vội hỏi chị vợ A Quang:
Trước và sau khi cha của A Lai chết có xảy ra chuyện gì kỳ quái không?
Đoàn Phong quay đầu về phía hồ nước rồi hô to:
A Lai... Thành thật xin lỗi, lúc trước chúng tôi đã trách nhầm cậu!
Viên Mục Dã thấy vậy thì bất đắc dĩ nói:
Đừng hô, cậu ta không xuất hiện đâu!
Viên Mục Dã quay đầu đi về phía chiếc xe và đáp:
Không, anh nói cực kỳ chính xác!
Sau khi quay về nhà trọ, Viên Mục Dã thương lượng với Đoàn Phong, cậu cảm thấy bây giờ có một vấn đề tương đối khó giải quyết, đó là nếu không xử lý thứ ở trong hồ hoang, sớm muộn gì nó cũng sẽ tiếp tục làm hại người khác, nếu mọi chuyện tiếp tục chuyển biến xấu, A Lai đang nấp trong hồ cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Đoàn Phong giật mình hỏi:
Con quái vật mắt to đó bị oan thật à?
Viên Mục Dã thở dài:
Lần này chúng ta đúng là trông mặt mà bắt hình dong rồi...
Không ngờ Đoàn Phong lại chỉ vào hồ nước cách đó không xa và bảo:
Ai nói... Chẳng phải cậu ta đang ở đó sao?
Viên Mục Dã vội vàng nhìn theo hướng Đoàn Phong chỉ, cậu thấy nửa cái đầu của A Lai đang lộ ra khỏi mặt nước, nó nhìn bọn họ bằng ánh mắt đầy oán trách...
Không ngờ Viên Mục Dã không gọi được A Lai mà lại làm Đoàn 9Phong đang ở trong xe bị giật mình, anh ta còn tưởng đã có chuyện gì xảy ra nên vội vàng chạy đến hỏi Viên Mục Dã:
Có chuyện 6gì thế?
Viên Mục Dã quay lại nhìn Đoàn Phong và đáp:
Chị vợ A Quang không nói dối, trong hồ này có một con cá đen dà5i mấy mét, hai vợ chồng du khách kia đã bị nó tấn công lúc họ xuống nước cứu con chó, còn con chó con được A Lai đưa vào bờ nên mới thoát được.
Chị vợ A Quang đáp:
Cỏ mọc tốt hơn nhiều so với các ngôi mộ khác...
Đoàn Phong buồn cười quá:
Cái này... đâu có gì kỳ quái chứ?
Chị vợ A Quang suy nghĩ một chút rồi trả lời:
Chuyện đó xảy ra cách đây vài năm rồi. Có một lần tôi đi đưa thịt bò cho A Lai, vừa đi đến hồ thì thấy một con hoẵng đang cúi đầu uống nước bỗng bị một thứ gì đó màu đen lôi xuống hồ. Sau đấy tôi có hỏi A Lai, nó nói con vật kia cực kỳ hung dữ, con quái vật đó rất thích tấn công những động vật đến bên hồ uống nước, A Lai cũng dặn tôi đừng đến quá gần hồ...
Đoàn Phong nghe xong bèn hỏi:
Tại sao những du khách đi câu cá ở hồ trước đó lại không gặp chuyện gì hết?
Khi chị vợ A Quang dẫn Viên Mục Dã và Đoàn Phong đi đến mộ của người chồng đã khuất, cả hai người họ đều sửng sốt. Họ thấy cỏ trên các ngôi mộ khác đã khô héo và ngả sang màu vàng, nhưng cỏ trên mộ của A Quang vẫn còn xanh biếc...
Đúng là hơi khác thường... Ở đây vẫn luôn như vậy à?
Viên Mục Dã hỏi.
Chị vợ A Quang gật đầu:
Vẫn luôn như vậy, người trong thôn đều nói rằng mộ của anh A Quang là nơi có phong thủy tốt nhất trong thôn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.