Chương 352


Nguồn: Vietwriter
 
Còn nữa, tôi vốn định mua một chiếc xe cho Doanh Doanh nữa, nhưng cô ấy lại không biết lái xe, tôi sợ cô ấy xảy ra chuyện nên định khi nào cô ấy biết lái xe rồi mới mua cho cô ấy, bây giờ nghĩ lại, may mà chưa mua, nếu không Doanh Doanh sẽ càng giận hơn.
Giọng nói của Cao Lỗi rất vui.
 An Điềm vỗ vỗ cái đầu đang nhức ong ong của mình, trong lòng nghĩ, rốt cuộc là nên thiêu chết hay là nhấn nước chết cặp đôi này đây.
 
An Điềm? An Điềm, cô còn đang nghe không?
Cao Lỗi ở đầu dây bên kia hỏi.
 
Đang nghe!
An Điềm không thiết tha trả lời.
 
Vậy cô nghĩ là Doanh Doanh có giận tôi không? Nếu cô ấy giận thì tôi phải dỗ thế nào đây?

 
Giận cái đầu heo của anh thì có!
An Điềm chịu hết nổi, Cao Lỗi này cũng lớn tuổi rồi, trong công việc là một nhân vật lạnh lùng dứt khoát, sao trước mặt Doanh Doanh lại ngốc như thế chứ,
Doanh Doanh sẽ không giận mà còn cảm động bổ nhào đến hôn anh được chưa!

 
Sao có thể như thế chứ, tôi...

 
Có gì mà không thể, không tin anh thử đi!
An Điềm hét vào điện thoại xong thì cúp máy.
 Cứ tiếp tục nghe câu chuyện tình cảm của họ, An Điềm sẽ càng cảm thấy mình là người già neo đơn đáng thương!
 Cao Lỗi bị An Điềm cúp ngang, vẻ mặt ủ rũ thất vọng: Vốn còn định trông mong vào An Điềm bày cách cho mình, kết quả là chả hiểu sao cô ấy lại nổi giận, không nói gì lại còn cúp máy nữa.
 Cao Lỗi không thể nào hiểu nổi mà cất điện thoại vào, nhìn ánh đèn lấp lánh, khắp nơi khu vui chơi đều là tiếng cười nói vui vẻ.
 Lúc này, Khưu Doanh Doanh từ xa chạy lại:
Chú đẹp trai, kem của tôi đâu rồi?

 Cao Lỗi cười:
Tôi quên mất, giờ đi mua cho em.

 Cao Lỗi nói xong thì quay người đi: Mua kem cho Doanh Doanh trước đã, chuyện quà cáp để đó trước.
 
Chú đẹp trai!
Khưu Doanh Doanh gọi Cao Lỗi từ phía sau
 
Hả?
Cao Lỗi dừng bước quay đầu lại.
 
Chỗ mua kem ở bên kia mà...
Khưu Doanh Doanh chỉ về hướng ngược lại.
 
Ờ!
Cao Lỗi thở dài nhẹ, sau đó đi theo hướng của Khưu Doanh Doanh chỉ.
 Khưu Doanh Doanh nhìn về hướng Cao Lỗi đi khỏi, biểu cảm vui vẻ nhạt dần, cô vì chú đẹp trai đi chơi vào ngày kỷ niệm mà đã xin nghỉ phép một ngày rồi, vốn dĩ rất vui vẻ, nhưng không hiểu sao, chú đẹp trai lại xao lãng như vậy!
 Bây giờ ngay cả chỗ mua kem cũng không nhớ, hay là xảy ra chuyện gì rồi?
 Khưu Doanh Doanh vò đầu bứt tai, nhớ là hình như Cao Lỗi từng nói với cô, mấy hôm nay anh sẽ bận lắm! Hôm nay mình lại kiên quyết phải kỷ niệm 66 ngày bên nhau, như vậy có quá đáng lắm không?
 Nghĩ đến đây, Khưu Doanh Doanh rất buồn, chú đẹp trai thích cô đã là phúc phận to lớn lắm rồi, tại sao còn không biết đủ chứ?
 Lúc này, Cao Lỗi cầm kem đến trước mặt Khưu Doanh Doanh:
Doanh Doanh, kem mà em thích đây, vị matcha nhé. Chỉ là không được ăn nhiều, chỉ ăn một cây thôi nhé.

 Khưu Doanh Doanh ủ rũ đón lấy cây kem, ngẩng đầu lên nhìn Cao Lỗi:
Chú đẹp trai, tôi cảm thấy hơi mệt, tôi muốn về nhà.

 
Về nhà.
Cao Lỗi xem đồng hồ, kỳ lạ hỏi,
Sao nói là ở bên em cả ngày mà, bây giờ đã là giờ ăn tối rồi, ăn tối rồi về nhé.

 
Không cần đâu, tôi không đói.
Khưu Doanh Doanh lắc đầu, vẫn là mau chóng thả chú đẹp trai về thôi, nếu không sẽ làm lỡ việc của chú đẹp trai.
 
Không đói?
Câu nói được nói ra từ Khưu Doanh Doanh ham ăn càng khiến Cao Lỗi lo lắng,
Bệnh rồi à?

 Cao Lỗi vừa nói vừa đặt tay lên trán của Khưu Doanh Doanh, rồi lại đặt tay lên trán của mình.
 
Không nóng lắm...
Cao Lỗi để tay xuống hỏi,
Doanh Doanh, em làm sao vậy?

 
Không có gì!
Khưu Doanh Doanh lắc đầu, sau đó quàng tay của Cao Lỗi, hối thúc,
Chúng ta đi nào.

 Cao Lỗi không biết Khưu Doanh Doanh thế nào, nhưng thấy bộ dạng cô không muốn nói, đành để mặc cô kéo mình ra khỏi khu vui chơi.
 Lúc này đã là chiều tối, không khí mùa xuân càng lúc càng rõ ràng, sau khi mặt trời xuống núi, cũng không lạnh lắm, Khưu Doanh Doanh mặc váy tay dài, buông tay Cao Lỗi ra, quyến luyến nói:
Chú đẹp trai, chú không cần đưa tôi về nhà đâu, tôi tự về được rồi, chú mau về đi.

 
?
Cao Lỗi không hiểu,
Doanh Doanh, có phải là em có chuyện gì không?

 
Thực sự là không có gì!
Khưu Doanh Doanh lắc đầu,
Chỉ là tôi tự nhiên mệt rồi, muốn về nhà.

 Thấy Khưu Doanh Doanh kiên quyết về nhà,Cao Lỗi vốn muốn nán lại thêm, anh nghĩ: Không biết là sau khi Doanh Doanh về nhà, thấy được những món quà không có sáng tạo mà mình chuẩn bị có thất vọng lắm không.
 
Vậy được, tôi đưa em về.
Cao Lỗi cảm thấy nếu mình đi theo Khưu Doanh Doanh thì vẫn còn có thể nhận lỗi, để tránh cho Khưu Doanh Doanh giận hơn.
 
Không cần đâu, tự tôi đi được rồi, chú mau về làm công chuyện của mình đi.
Khưu Doanh Doanh lắc đầu, tuy cô thực sự rất muốn Cao Lỗi ở bên mình một chút nữa, dù đó chỉ là thời gian lái xe thôi.
 
Tôi nhất định phải đưa em về.
Cao Lỗi kiên quyết, nếu để một mình Doanh Doanh đi thì hậu quả rất khó lường.
 Khưu Doanh Doanh nhìn biểu cảm nghiêm túc của Cao Lỗi, đột nhiên cảm thấy vui trong lòng, cái này không phải là cô không biết điều mà là chú đẹp trai kiên quyết đưa mình về nhà:
Vậy cũng được, cảm ơn chú đẹp trai đưa tôi về!

 Khưu Doanh Doanh nói xong, hạnh phúc đong đầy khoác tay Cao Lỗi rồi lên xe.
 Cứ như vậy, Cao Lỗi lái xe đến dưới lầu căn hộ của Khưu Doanh Doanh.
 
Tôi đưa em lên nhé!
Tuy câu nói này là một câu nói mập mờ trong loạt phim tình cảm, nhưng Cao Lỗi ngay thẳng không hề có ý đó, anh chỉ muốn khi Khưu Doanh Doanh nổi giận thì kịp thời nhận lỗi.
 
Chú đẹp trai, chú không bận sao?
Tuy Khưu Doanh Doanh rất vui, nhưng rất lo làm lỡ việc của chú đẹp trai, nên hỏi.
 
Không.
Cao Lỗi lắc đầu.
 
Vậy cũng được!
Khưu Doanh Doanh đưa tay ra, chủ động nhét tay mình vào tay của Cao Lỗi,
Chúng ta đi nào.

 Hai người nhanh chóng đi đến trước cửa.
 Tiếp đó, thời khắc khiến Cao Lỗi hồi hộp đã đến, Khưu Doanh Doanh lấy chìa khóa ra mở cửa.
 Căn hộ của Khưu Doanh Doanh cũng không lớn lắm, bên trong trang trí theo phong cách trẻ trung ngọt ngào.
 Nhưng giây phút mở cửa ra, Khưu Doanh Doanh sững sờ cả người, mấy chục đôi giày hàng hiệu đặt dưới đất, mấy bộ váy áo thủ công treo trên tường.
 Khưu Doanh Doanh không thể tưởng tượng được, cô bước đi đến chỗ phòng ngủ, mấy thùng đồ ăn vặt để trên giường mình, cùng vô số mỹ phẩm trên bàn trang điểm, còn có hai chú gấu bông cao hơn người ngồi trên ghế.
 Cao Lỗi đi theo Khưu Doanh Doanh vào phòng ngủ, anh nhức đầu xoa xoa huyệt thái dương, khi mới bắt đầu sắp xếp anh không ngờ lại nhìn lung tung như vậy, nhưng bây giờ nhìn lại, đã làm rối tung hết cách bày trí trong nhà của Khưu Doanh Doanh rồi, không có đẹp tí nào cả.
 
Doanh Doanh này...

 
Những thứ này đều do anh chuẩn bị sao?
Khưu Doanh Doanh quay người lại nhìn Cao Lỗi.
 
Đúng vậy.
Cao Lỗi thở dài, vội nói bằng giọng điệu chân thành,
Doanh Doanh, em đừng giận. Tôi đảm bảo, lần sau sẽ không tặng những thứ không có sáng tạo này nữa đâu. Thực ra lúc nãy tôi muốn nói với em rồi, nhưng không biết phải nói thế nào, nên đợi đến bây giờ. Tôi...

Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai.