Chương 77
-
Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai
- Vô Danh
- 1376 chữ
- 2020-01-31 10:00:24
Nguồn: Vietwriter
"Dù người ta có ý đồ cũng không phải với em đâu! Bớt ảo tưởng sức mạnh đi nha!" An Điềm đưa tay chỉ chỉ vào đầu của Khưu Doanh Doanh, vừa cười vừa nói.
"Đó là ai?"Khưu Doanh Doanh xoa vào chỗ đầu bị An Điềm chỉ vào, hỏi một cách kỳ lạ.
"Còn có thể là ai?"An Điềm xua tay nhìn Khưu Doanh Doanh, "Em không rõ những tin đồn lan truyền thời cấp 3 sao?"
"Ồ! Thì ra là Tô tổng à!"Khưu Doanh Doanh vỡ lẽ,"Vậy tốt rồi, mình có thể cùng đi ăn chậc với Tô tổng!"
"Vậy Tô tổng cũng phải đi thì em mới có thể ăn chậc được!" An Điềm nhìn Khưu Doanh Doanh, quay đầu nhìn các đồng nghiệp ở bộ phận thiết kế, kể khổ nói, "Mọi người ơi, giúp nhé, phải khiến Tô tổng đồng ý đi chơi với cô Lâm! Đây là nhiệm vụ đầu tiên từ khi trở thành trợ lý Lâm Hiểu Hiểu, nếu chuyện như vậy cũng làm không xong, thì những ngày tháng sau này sẽ khó sống lắm!"
"Chúng mình ai cũng thích ra ngoài chơi, nhưng Tô tổng không giống người thích ra ngoài chơi!" Các đồng nghiệp trong phòng thiết kế thay nhau lắc đầu, Tô tổng này cái gì cũng tốt, chỉ là cuộc sống quá tẻ nhạt, trước giờ không thích vui chơi, ngay cả karaoke cũng chưa đi qua!
"Chị An Điềm, hay là lúc chị gặp Tô tổng, chị bổ nhào đến rồi ngã quỵ xuống khóc và giữ lấy chân của Tô tổng, sau đó mới nói chuyện này." Khưu Doanh Doanh nghiêm túc nghĩ kế sách giúp An Điềm
"Đừng giỡn mà!" An Điềm lườm Khưu Doanh Doanh một cái ý muốn bảo cô đi chỗ khác chơi!
"Vậy chị nói xem còn cách nào không?" Khưu Doanh Doanh không phục, "Tô tổng dễ xiêu lòng lắm, hay chị nghĩ ra cách gì hay đi!"
"Trời ơi, chị phải làm sao đây! Làm sao thuyết phục Tô tổng đi chơi đây!" An Điềm vươn đôi tay che mặt lại, cảm thấy số mệnh của bản thân không được tốt.
"Cô bảo là thuyết phục tôi đi chơi sao?"
An Điềm chưa rầu rĩ xong đã nghe một giọng nói ấm áp truyền từ phía sau.
Lúc đó, An Điềm đơ hết cả người, cô xoay người lại, nhìn xấp tài liệu dày cộm trong tay Tô Thanh Dương, đang tò mò nhìn về phía cô.
An Điềm quay người nhìn các đồng nghiệp ở phòng thiết kế, hỏi: Tô tổng đứng phía sau mình lúc nào thế này?
Rồi cô trông thấy dáng vẻ nhịn cười của cả phòng thiết kế: Chính là lúc cô đang gào lên đấy!
Trên trán An Điềm lập tức hiện ra hai chữ "ngại ngùng", cô cố gắng xoay người, đành nói thật với Tô Thanh Dương: "Là thế này, Tô tổng, cô Lâm muốn mời anh và các đồng nghiệp ở phòng thiết kế tan ca đi chơi."
"Vậy sao?" Tô Thanh Dương mỉm cười, bộ dạng thích thú, "Được thôi, nói với cô Lâm là tôi đồng ý."
Thật ra, bộ dạng xoắn xuýt của An Điềm đều bị Tô Thanh Dương vừa bước vào nhìn thấy hết, cũng thật khó cho cô, biết rõ bản thân không thích những loại hoạt động tụ tập như vậy mà vẫn phải làm theo yêu cầu của Lâm Hiểu Hiểu.
"Hả?" An Điềm ngẩn người nhìn Tô Thanh Dương, phút chốc chưa kịp phản ứng.
"Tôi nói là tôi đồng ý rồi." Tô Thanh Dương cười, các cô gái trong phòng thiết kế liền lộ thần sắc say mê.
An Điềm chớp mắt, vui mừng hét lên: "Tô tổng, anh đồng ý rồi sao?"
"Ừ." Tô Thanh Dương gật đầu lần nữa.
"Yes!" An Điềm vui sướng hết sức, "Tôi đi báo với cô Lâm đây!" An Điềm nói, vui vẻ chạy đi.
Chưa đầy ba giây, An Điềm quay lại, nói với Tô Thanh Dương: "Chào Tô tổng!"
"Chào cô!" Tô Thanh Dương mỉm cười, nhìn thấy An Điềm gần đây ủ rủ trở nên vui vẻ, anh cũng cảm thấy rất vui.
Tô Thanh Dương nhếch miệng, cầm tài liệu, trước mặt các đồng nghiệp đã hóa đá, anh bước vào phòng riêng trong phòng thiết kế của mình.
"Anh ấy đi, vậy là sao?" Khưu Doanh Doanh nhìn Tô Thanh Dương bước vào phòng, cô trơ mắt hỏi các đồng nghiệp có biểu cảm giống cô, "Mặt trời mọc ở hướng tây sao? Tô tổng lại đồng ý đi ca hát uống rượu vào buổi tối sao?"
Các đồng nghiệp cũng đưa mắt nhìn nhau, không biết xảy ra chuyện gì: Tô tổng nể mặt An Điềm sao? Hay là có sự quan tâm đặc biệt với Lâm Hiểu Hiểu?
Lúc này, An Điềm chạy như bay đến cửa phòng Lâm Hiểu Hiểu, tiếng gõ cửa vang lên cửa phòng.
Lâm Hiểu Hiểu cũng nhanh chóng mở cửa, nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt An Điềm, Lâm Hiểu Hiểu mong chờ hào hứng nói: "Anh Tô đồng ý rồi sao?"
"Đúng vậy!" An Điềm gật đầu chắc nịch, hoàn thành xong nhiệm vụ nhẹ nhõm cả người!
"Tuyệt!" Lâm Hiểu Hiểu không kiềm được nắm lấy tay An Điềm, vui vẻ lắc lư, "An Điềm biểu hiện của cô rất tốt, tối nay sẽ mời cô ăn chầu hoành tráng!"
"Không cần đâu, cô chơi vui là được!" An Điềm nở nụ cười khách sáo với Lâm Hiểu Hiểu, dù sao thì người ta cũng chỉ lịch sự nói vậy thôi, cô cũng không cho là thật.
"Hi hi, An Điềm, cô hết việc rồi, về phòng nghỉ đi, đợi lúc tan làm, tôi và cô sẽ trực tiếp đến tìm anh Tô nhé!" Lâm Hiểu Hiểu vỗ vai An Điềm, rất hài lòng với trợ lý mới này.
Tức là hôm nay cũng chẳng có việc gì? An Điềm không nói gì, chỉ nhìn Lâm Hiểu Hiểu 1 cách khó hiểu, vị trí trợ lý này dễ thế sao!
"Tại sao cứ nhìn tôi mãi thế, trên mặt tôi có gì à?" Lâm Hiểu Hiểu nhìn vào khuôn mặt ngạc nhiên im lặng của An Điềm, đưa tay sờ mặt, hỏi một cách nghi ngờ.
"Không không!" An Điềm vội xua tay, "Cô Lâm à, tôi đi trước, phòng tôi kế bên cô, có gì gọi tôi nhé!"
"Ok!" Lâm Hiểu Hiểu mỉm cười vơi An Điềm, vui vẻ bước về phòng.
7h tối…
Lâm Hiểu Hiểu, An Điềm và Tô Thanh Dương cùng 1 nhóm người đến bar Blue Sky, quán bar này là sản nghiệp của Cố Thiên Tuấn, đương nhiên là bar vip nhất ở thành phố H.
"Mọi người hôm nay quẩy hết mình nhé, tất cả chi phí tôi lo hết!" Lâm Hiểu Hiểu đặt một phòng riêng, nói với các đồng nghiệp trong phòng thiết kế.
Ngay lập tức, trong phòng vang lên tiếng reo hò.
Vì đã tan làm, nên mọi người không quá gò bó nữa, vừa vào phòng là bắt đầu uống rượu, ca hát, chơi hết mình.
An Điềm cầm ly nước trái cây, lặng lẽ ngồi trong góc, nhìn những đồng nghiệp đang vui chơi, cười đùa theo không dứt.
Không chỉ vậy, những người bình thường không dám nói chuyện với Tô tổng thì dưới sự lãnh đạo của Lâm Hiểu Hiểu, họ cũng bắt đầu mạnh dạn kéo Tô Thanh Dương nhảy cùng.
Tô Thanh Dương chơi cùng được một lúc mới có thể len ra ngoài.
Tô Thanh Dương ngồi kế An Điềm, vừa cười vừa nói: "Các đồng nghiệp trong phòng thiết kế bình thường rất nghiêm túc, sao hôm nay lại sung sức như vậy?"
"Bình thường họ vẫn thế, chỉ là anh bình thường chỉ muốn là một người đàn ông cuốn hút yên tĩnh mà thôi, nên họ không dám lộ nguyên hình." An Điềm uống một ngụm nước trái cây, nhìn các đồng nghiệp đang cười nói.
"Thôi được rồi." Tô Thanh Dương gật đầu và quay lại nói với An Điềm, "Sao cô không vào chơi cùng họ?"