Chương 37: Nhất cử đạt tam ấn phù sư
-
Võ Động Càn Khôn Ta Tới
- Phong Nha
- 1663 chữ
- 2021-07-25 01:40:29
Phía Bắc khu vực một mảnh khí tức thâm trầm báo phủ, nó toàn bộ chìm trong tĩnh lặng, có thể giờ phút phát ra vài tiếng hét chói tai.
Nham đại sư lăng không đến thời khắc, hắn không tự chủ hít vào một ngụm khí lạnh:
"Thật cường đại tinh thần lực."
Bất quá hắn đối với tinh thần lực trước mặt có điểm quen thuộc, giống như đã từng gặp qua trước đó, nếu như nhớ không lầm chính là mấy ngày trước kí danh đệ tử Lâm Minh.
"Không biết ngươi đã tạo ngộ cái gì, hiện tại vi sư sẽ lôi ngươi ra."
Nham đại sư nghiêm túc, hắn quanh thân cường đại tinh thần lực hộ thể, nháy mắt muốn vọt vào trong mênh mông biển tinh thần lực, có thể đi vào thời khắc sắc mặt liền đại biến.
Hắn vốn có tinh thần lực đang giờ khắc bị tiêu hao, bất quá mức độ vẫn trong giới hạn hắn chịu đựng, chỉ la đôi mắt bây giờ hiện ra một vệt kiêng kị, bản thân hắn đã đánh giá thấp cỗ tinh thần lực này.
Nham đại sư hiện tại không còn phi hành, trên mặt đất nhưng là cảm nhận kinh người cỗ tinh thần khởi nguồn, nương theo từng mảng tinh thần lực cùng nguyên lực sinh sinh bị rút ra, theo chú ý nó phương hướng đi tới, Nham đại sư tầm mắt phóng đại.
"Vẫn là chỗ cũ, ngươi tên đệ tử này đúng là làm người khác không yên tâm."
Dọc đường đi lít nha lít nhít võ giả bị rút cạn nguyên lực thoi thóp thở, bọn họ tính mạng vẫn không nguy hiểm, bất quá căn cơ đại nghiêm trọng thương tổn, nay mai sợ còn muốn quay lại người thường.
Thủ đoạn tàn nhẫn càng khiến Nham đại sư sắc mặt thêm âm trầm, hắn nhưng cũng cảm ứng được một ít thiên nguyên cảnh khí tức, chỉ là nó như đốm lửa chèo chống trong cuồng phong, bất cứ lúc nào đều có thể tắt.
Bất chi bất giác Nham đại sư tiến sát tinh thần lực khởi nguồn, nó so với bên ngoài càng thêm cường đại, từng đợt sóng tinh thần lực quét đến đem mọi thứ chấn thành bụi vụn, kinh khủng uy lực này tầm thường thiên nguyên cảnh không chịu được mấy cái.
Có thể Nham đại sư lúc này tứ ấn phù sư bản mệnh hiện ra, nó trôi nổi trên đầu tỏa ra cường đại uy áp, nhường cho cỗ kia tinh thần lực tính thôn phệ tránh xa, bất quá theo đó vốn thuộc về tứ ấn phù sư nội tình tinh thần lực bộc phát, nó kinh người tốc độ bành trướng nháy mắt vươn ra bán kính mười mét, còn đang tại tiếp tục tăng trưởng.
Cỗ kia thôn phệ tính tinh thần lực sinh sinh bị cường lực đẩy ra, chỉ là Nham đại sư sắc mặt không tốt, hắn có thể đẩy chúng ra nhưng không đại biểu ngăn được thôn phệ tính, giờ khắc tứ ấn phù sư tinh thần lực bị cắn nuốt.
Ngay lại Nham đại sư chuẩn bị động thủ thời điểm, từ trong khách sạn truyền ra thanh âm, nó lạnh lùng cực điểm:
"Sư tôn, ngài đến là muốn dâng ta tinh thần lực của ngài."
Kinh người năng lượng sóng xung kích phát ra, khách sạn cứ như vậy sinh sinh bị xé đôi, một thân ảnh sau đó chậm rãi phiêu phù không trung, nó trên đỉnh đầu tam ấn phù sư quang mang tỏa chói mắt.
Lâm Minh chân chính đạt được tam ấn phù sư mức độ, càng là kinh khủng chữ hấp tiến giai, uy lực tăng gấp bội.
Lâm Minh nhìn phía dưới sư tôn mình nhưng không chút nào sợ hãi, đối mặt tứ ấn phù sư hắn không chút nào sợ hãi, lạnh lẽo thanh âm một lần nữa vang vọng nhường Nham đại sư sắc mặt đại biến:
"Ngài hôm nay vẫn là dâng lên toàn bộ tinh thần lực của mình đi, sư tôn."
Lâm Minh cười hung tàn, tinh thần lực trong đầu hắn chấn động mạnh mẽ, sau trong đố khủng bố hấp lực tái hiện, nguyên bản giờ khắc tiêu hao nửa mét tinh thần lực, nháy mắt Nham đại sư giờ khắc mất đi hai mét tinh thần lực vốn có.
Nham đại sư rốt cuộc minh bạch, hắn hối hận bản thân tùy tiện tác phong, trước đó không nghĩ ngợi dẫn hướng thiếu niên trước mặt vào phù sư con đường.
"Chung quy, ta quá coi trong thiên phú, không để tâm bản chất con người."
Hắn cười ngày càng lớn, hai mắt chưa từng có như vậy sát khí xung thiên, vốn bản thân không có ý định chiến đấu, nhưng lúc này trong cơ thể từng đạo quang mang lao ra, mấy năm nay hắn kiếm được những gì bảo vật đều tái hiện.
Một cái gương màu đồng cổ khắc lên tứ phẩm phù văn, nó mặt gương hiện ra vòng xoáy nháy mắt bắn ra thiên đại cột sáng, hủy thiên diệt địa cột sáng nhằm thẳng hướng Lâm Minh mà đi.
Có thể trên đường dưới khủng bố hấp lực ma diệt, cuối cùng chạm tới Lâm Minh vị trí bị hắn nguyên lực hiển hóa chấn tan, càng là cười lạnh:
"Sư tôn, ngài bằng ấy bản lãnh không sử xuất ra hết, hôm nay nhưng muốn bỏ lại mạng già tại đây."
Nham đại sư không tiếp lời, gương đồng kia tiếp tục bắn ra cột sáng, bất đồng cột sáng thế nhưng có tính phản lại khả năng, chỉ là phản lại như cũ bị hấp lực mài mòn đến chết.
"Hấp lực kia quá quỷ dị, nếu như ở bên ngoài tinh thần lực của nó bao phủ, ta cơ hội thắng càng lớn một điểm."
Nhất thời Nham đại sư xử xuất hàng chục phi kiếm, chúng nó nội tình đều được hắn mỗi ngày khắc lên phù văn nuôi dưỡng, đến bây giờ trong chốc lát có thể bạo phát kinh người vụ nổ.
"Lên!!!"
Theo Nham đại sư hiệu lệnh, hàng chục phi kiếm lấy tốc độ kinh khủng lao đến Lâm Minh, nó xung quanh hấp lực nhất thời khó ma diệt đi nguyên lực bên trong, tốc độ trái lại càng lúc càng nhanh.
Nhưng là Lâm Minh không chút lo lắng, hắn quanh thân tinh thần lực tự động thủ hộ, nháy mắt dựng ra một tôn thành lũy dày đặc, thôn phệ tính càng là hiển hóa màu đen phủ lấy phía trước bề mặt.
Thời điểm phi kiếm sắp chạm tới tôn thành lũy, Nham đại sư phía trước quát lớn, đồng dạng hắn không chậm trễ bộc lộ ra trước nay chưa từng có tinh thần lực cường đại, hắn muốn hướng phía trên bầu trời thoát ra biển này xa lạ tinh thần lực.
"Bạo!!!"
Phi kiếm bạo nổ, liên tục bạo nổ, kinh người vụ nổ mang theo sức gió tịch quyển không giam, chỉ là như cũ bị cứng rắn tôn thành lũy chắn lại, nháy mắt năng lượng bị bên trên hắc sắc thôn phệ tính hấp thụ.
Lâm Minh ánh mắt cỡ nào sắc bén, nhìn lên Nham đại sư sắp thoát khỏi bản thân bao phủ trường lực lượng, hắn chợt cười, cả người bộc lộ hùng hậu nguyên lực tồn trữ, nó kinh khủng mức độ xa xa muốn tiếp cận thiên nguyên cảnh hậu kì.
"Nếu như trước đó ta vẫn chỉ là thiên nguyên cảnh sơ kì, có lẽ ngăn cản ngài không có khả năng, hiện tại đủ rồi."
Lâm Minh có thể tăng trưởng nhanh như thế, chính là do thuộc tính tinh thần lực của hắn, thôn phệ lực nhưng đồng dạng hấp thụ dương chi khí trong thiên địa, một phần của võ giả chúng nhân, còn lại chính là bán thượng phẩm dương nguyên thạch hắn sở hữu.
Có thể Lâm Minh trên tay nhô ra Thanh Phong tuyệt kiếm, nó từ Thanh Dương trấn đến nay được hắn sử dụng một lần, hiện tại chính là lần thứ hai, đã từng chôn sâu xuống bí kĩ kiếm thế, dù chỉ hoàn thiện một phần năm, như cũ hắn chưa dùng đến.
Bởi đối thủ chưa có ai bức hắn xuất ra một kiếm, nhưng ngày hôm nay liên bất đồng, trước mặt Nham đại sư, hàng thật giá thật tứ ấn phù sư, nếu như không dùng tới mạnh nhất át chủ bài, như vậy muốn để đối phương thoát li nơi này.
Lâm Minh nghiêm lại mặt mày, bên trong đan điển nguyên lực toàn bộ chảy về cánh tay bộ vị, càng là bao phủ lên Thanh Phong tuyệt kiếm, xuất hiện từ sâu xa kiếm thế hàm nghĩa một lần nữa muốn xử xuất.
Nhất kiếm phá thương khung.
Bốn phía kiếm khí phóng xuất, cuồng bạo gió lốc nháy mắt bị khu trừ, Lâm Minh chậm rãi nâng lên một kiếm này, thời khắc hắn hạ xuống khủng bố nhát chém mang theo tinh thần lực gia trì phóng thẳng lên trời, tốc độ khủng bố không gì sánh nổi.
Nham đại sư thời khắc muốn thoát khỏi trường lực tinh thần bất chợt nhíu mày, hắn quay đầu lại nhưng hai mắt co rụt, không tự chủ toàn thân lông tóc dưng đứng.
Kiếm chiêu tới quá nhanh, hắn hoàn toàn không kịp phòng bị.
Rắc!!!
Trên trời một đạo tiếng rách chói tai vang lên, kiếm chiêu sức tàn phá năng lượng thả ra ngập trời khói bụi, có thể nó nháy mắt bị một cỗ lực lượng quét ngang, càng là uy nghiêm thanh âm giờ khắc vang vọng:
"Đồ nhi, vi sư muốn lưu lại mạng ngươi mang về chỉnh đốn, xem ra ý nghĩ này đã không cần thực hiện."
Mời đọc.
"Đông Ly Trần Kiếp Diệt!" Tu ma hóa phàm/
"Vô Tận Trùng Sinh!" Không não tàn, ít gái/
"Senju Gia Tộc Quật Khởi!" Đồng nhân Naruto
Đỉnh Luyện Thần Ma