Chương 210: Mật Báo
-
Võ Động Thiên Hà
- Đoan Nguyệt
- 2525 chữ
- 2020-05-09 07:44:17
Số từ: 2518
Nguồn: Bàn Long Hội
Vân Thiên Hà thấy thần tình Túc Dao nghiêm trọng liền biết rằng Túc Dao không muốn hắn giao tất cả các tin tức tình báo cho hoàng thượng và chắc chắn rằng Túc Dao sẽ đem đến cho hắn nhiều điều kinh hỉ ngoài mong đợi.
Không biết là những điều kinh hỉ nào đây?
Đương nhiên Vân Thiên Hà cũng không phải là kẻ ngốc, những việc không có lợi thì hắn tuyệt đối sẽ không làm.
Nhưng thấy thần sắc Túc Dao nghiêm trọng hắn liền đáp:
- Bất luận là chuyện gì ta đều hướng về sự phát triển của Viêm Hoàng cục, những bố trí có lợi cho tương lai … còn những chuyện khác ta tựu có chừng mực.
Túc Dao ngẫm lại, từ trước đến nay Vân Thiên Hà luôn làm việc cẩn thận, ổn trọng, cũng không chần chừ nữa, liền đứng lên. Nhưng đột nhiên nàng kêu lên đau đớn, lập tức ngồi phịch xuống.
Hạ thân truyền đến cảm giác đau rát khiến nàng lại nghĩ đến chuyện tình lúc trước, hai má nóng bừng đỏ đến mang tai.
Vân Thiên Hà nói:
- Nàng hành động bất tiện, vậy cứ nói cho ta, ta tự mình đi lấy.
- Chỗ đó có một cơ quan quan trọng, chính là do một vị trưởng lão bố trí, trừ khi là muội đích thân đến mở nếu không …
- A…
Túc Dao còn chưa nói xong đã bị Vân Thiên Hà bế lên, nàng thất kinh hô lên, hai tay Túc Dao không biết nên để đâu cho phải, hai má đỏ bừng giống như có thể nặn ra nước vậy:
- Thiếu chủ thả muội ra.
- Đã làm chuyện đó rồi thì còn gì mà phải xấu hổ nữa.
Vân Thiên Hà nói, sau đó ôm Túc Dao đến vị trí mà nàng chỉ cho hắn.
Túc Dao đỏ mặt nhưng cũng đành cam chịu, nàng đưa tay khoác lên cổ hắn, trong lòng đập loạn len lén liếc mắt nhìn Vân Thiên Hà. Trong lòng nàng thầm nghĩ, thân thể của ta đã trao hết cho ngươi, sinh mệnh này cũng đã thuộc về ngươi, ngươi chính là nam nhân duy nhất trong đời ta. Mặc kệ ngươi đối xử với ta thế nào cả đời này Túc Dao tuyệt đối sẽ không thay lòng.
Quả nhiên đúng như lời Túc Dao nói, cơ quan bố trí cực kỳ tinh vi, cần phải dựa vào thiên phú huyễn tức của Túc Dao mới mở được. Trách không được nàng có thể bảo mật tin tức tình báo một cách tốt như vậy, có được nơi cất giữ thế này bất luận cất giấu thứ gì cũng không sợ người khác phát hiện.
Sau khi mở cơ quan ra, Vân Thiên Hà liền thấy một cái rương nhỏ bên trong liền cầm lấy rồi ôm Túc Dao trở lại giường, mở rương ra kiểm tra.
Cái rương nhỏ được chế tạo rất tinh xảo, bên trong được chia làm nhiều tầng. Sau khi được Túc Dao giải thích Vân Thiên Hà liền lấy ra tư liêụ tình báo bí mật bên trong tầng thứ nhất. Chỉ thấy bên trên ghi lại chuyện tam hoàng tử chế tạo binh khí, hơn nữa những vũ khí này hết sức hoàn mỹ, kỳ lạ.
Thấy không có vấn đề gì Vân Thiên Hà liền mở tầng thứ hai, vừa nhìn liền thấy nguyên lai việc chế tạo binh khí là để cung cấp, chuyển đến quân doanh trong Tiểu Duyên Sơn, mặt khác còn chuyển đi buôn lậu sang La Lan đế quốc.
Vừa nhìn đến đây Vân Thiên Hà kinh hãi, cư nhiên tam hoàng tử lại dám buôn lậu vũ khí sang La Lan đế quốc. Sau lúc ban đầu khiếp sợ Vân Thiên Hà bắt đầu xem xét kỹ thông tin tình báo này, bên trong còn có phong thư của một vị đại thần của La La đế quốc, trên đó còn nhắc đến việc năm ngoái La Lan đế quốc xâm phạm Lợi Châu.
Vân Thiên Hà đặc biệt chú ý đến nội dung trong phần tư liệu những ngày hắn ở kinh thành còn có cả việc hắn gặp mặt Tô Tuyết, rồi từng bước quan hệ với tam hoàng tử, đại hoàng tử thế nào. Sau khi xem xong tư liệu Vân Thiên Hà không khỏi hít một ngụm lãnh khí. Vị tam hoàng tử này quả nhiên là phú khả địch quốc, không chỉ riêng việc lén lút buôn bán vũ khí với địch quốc mà còn giữ ba thành lợi nhuận việc kinh doanh ở kinh thành. Mặt khác không chỉ kinh thành mà còn ở Tuyên Châu, Kiền Châu, U Châu, Sở Châu, Khai Châu … hắn cũng có sản nghiệp kinh doanh. Trách không được Túc Dao không muốn Vân Thiên Hà tiết lộ những việc này cho hoàng thượng biết, phải biết rằng đây chính là nơi tạo ra tài phú a … cần phải biết nắm bắt thu vào tay mình.
Vân Thiên Hà đè nén những tham niệm trong đầu chuyển sang những tầng tư liệu tiếp theo. Nhưng lúc này Túc Dao nhìn hắn ý bảo còn có một tư liệu đặc biệt quan trọng, nàng giơ tay kéo khẽ một ngăn, phía dưới liền lộ ra một tầng ngầm. Vân Thiên Hà vô cùng kinh ngạc liếc mắt nhìn Túc Dao sau đó cầm lấy phần tư liệu lên xem.
Vừa nhìn Vân Thiên Hà liền hít một khẩu lãnh khí cả kinh nói:
- Quả nhiên việc ám sát đại hoàng tử lần trước là do tam hoàng tử cung cấp tin tình báo và vật tư thế nhưng không biết rốt cục kẻ chủ mưu là ai?
Túc Dao nói:
- Chuyện ám sát là do hắn tự chủ trương bọn muội cũng không ủng hộ, về phần tư liệu này là do bọn muội mua được từ một thủ hạ tâm phúc của hắn. Tên thủ hạ này nhìn trúng một vị tỷ muội trong Tụ Hương Lâu nên chuộc về làm thị thiếp bất quá nàng cũng không phải là người huyễn vụ tộc bọn muội. Giá cả chuộc thân cho nàng chính là phần tin tức này.
Vẻ mặt Vân Thiên Hà cổ quái nhìn Túc Dao, lập tức Túc Dao mở miệng giải thích:
- Huynh đừng hiểu lầm, những nử tử này đều là tự nguyện bán mình cho Tụ Hương Lâu. Nếu như các nàng muốn chuộc thân để lập gia đình, trở thành thị thiếp hay không muốn tiếp tục cuộc sống như vậy nữa thì tự nhiên bọn muội sẽ để họ đi. Những nữ tử này không hề có bất kỳ liên quan nào đến tổ chức tình báo chỉ đơn thuần là người làm trong Tụ Hương Lâu.
Khẽ gật đầu biểu thị đã hiểu, Vân Thiên Hà cầm những tư liệu kiểm tra qua rồi nói:
- Với tội chứng tư thông với địch quốc, buôn bán vũ khí còn có việc ám sát đại hoàng tử cũng đủ định hắn tội chết. Những việc này giao cho hoàng đế cũng không có bất kỳ sự trở ngại nào.
Sau đó Vân Thiên Hà lại tiếp tục kiểm tra các phần tư liệu khác đều là các quan viên thuộc phe phái tam hoàng tử, Vân Thiên Hà cũng chuẩn bị
giúp
bọn chúng cảm nhận tư vị xét nhà diệt tộc.
Đến tầng ô vuông ở giữa rốt cục Vân Thiên Hà cũng đã nhìn thấy phong thư liên quan đến Giang thị. Những tư liệu về việc Giang thị trợ giúp tam hoàng tử giao dịch với địch quốc, việc xâm phạm biên giới. Việc bố trí Đồ Chính Đức đi đóng quân ở biên cảnh rồi hảo hảo đâm sau lưng cũng là việc do Giang thị một tay làm ra.
Nghĩ đến Giang Thụ Viễn đang bị giam giữ trong thiên lao, trong lòng Vân Thiên Hà khẽ động, âm thầm suy tính. Người này còn chưa bị diệt khẩu mà lần này phát sinh chuyện như thế đại khái có thể đổ tội lên đầu hắn, biến hắn thành kẻ chết thay giúp Túc Dao thoát khỏi liên quan.
Mặt khắc Vân Thiên Hà lại mở tiếp một tầng tư liệu nữa, kể cả tư liệu về Túc Tĩnh Vương cũng có một ít. Tuy rằng rất ít nhưng làm cho Vân Thiên Hà khó có thể tưởng tượng chính là tiềm lực của tổ chức tình báo do Túc Dao tạo ra thật là lớn, đến cả người có thực lực cường đại, tâm tư kín đáo như Túc Tĩnh Vương cũng có thể dò xét tìm hiểu một ít. Như vậy càng khiến cho Vân Thiên Hà thưởng thức tài năng của Túc Dao hơn nữa, quyết định đưa nàng đến tình báo doanh chính là một quyết định cực kỳ sáng suốt.
Về phần những tài liệu khác, tạm thời Vân Thiên Hà mới chỉ xem một phần bởi vì càng xem lại càng giật mình, hơn nữa sự việc liên quan đến quá nhiều người, quá rộng cũng không phải với thực lực hiện tại của hắn có thể quản đến. Hiện tại thế lực của hắn vẫn còn yếu. Quả đúng như Túc Dao nói, những phần tư liệu liên quan đến thái tử hay một số đại nhân vật khác với khả năng hiện giờ của hắn chưa thể đắc tội được.
Sau khi thu dọn lại đồ đạc một lần, Vân Thiên Hà khép cái rương lại nói:
- Cái rương này để nàng bảo quản là được rồi. Bây giờ nàng chú ý nghỉ ngơi mấy ngày, tạm thời không cần lo lắng chuyện xảy ra bên ngoài. Mọi việc đều có ta giải quyết, đợi vài ngày nữa ta cứu người của nàng ra liền có những an bài khác.
Túc Dao gật đầu, nghĩ tới một việc. Nhưng xấu hổ không dám mở miệng, muốn nói lại thôi.
Vân Thiên Hà nhìn thấy thần tình của nàng, hiểu ý nói:
- Có chuyện cứ việc nói thẳng ra đi.
Túc Dao cắn cắn môi, cuối cùng quyết tâm nói:
- Chúng ta đã xảy ra chuyện như vậy rồi. Vậy phải đối mặt với muội muội thế nào đây, muội …
Vân Thiên Hà ngắt lời nói:
- Muội không cần nghĩ nhiều như vậy, ta sẽ nói rõ nỗi khổ của nàng cho Tô Tuyết hiểu rõ miễn cho nàng ta hiểu lầm nàng. Hiện tại nàng đã là người của ta nên ta cũng không muốn để tỷ muội nàng hiểu lầm nhau, có điều gì ngăn cách gây bất lợi cho Viêm Hoàng cục phát triển.
Túc Dao nghe thấy lời này nhất thời trên mặt xuất hiện hai ráng mây đỏ, khuôn mặt nóng lên, khẽ mỉm cười.
Vân Thiên Hà ngẫm lại lời mình nói, rất dễ sinh ra hiểu lầm nên vội nói:
- Ý của huynh là sau này nàng làm việc trong Viêm Hoàng cục nên tự nhiên là người của ta. Tuy nhiên sự việc đã xảy ra ta cũng không có khả năng coi như không có chuyện gì xảy ra nhưng ta cũng không hứa hẹn trước điều gì, chỉ có thể đợi xem tương lai phát triển như thế nào, nàng có hiểu ý tứ của ta không?
Túc Dao đỏ mặt gật đầu nói:
- Người huyễn vụ tộc có tộc quy định, sau khi nữ tử hiến thân cho nam tử thì trên người nam tử có mệnh tức của nữ tử. Nếu như nữ tử muốn sinh hài tử thì nam nữ chỉ cần hoàn lại mệnh tức vì vậy xin thiếu chủ hãy coi trọng. Nói đến đây thanh âm của Túc Dao càng ngày càng nhỏ đến mức dường như không thể nghe rõ.
Vân Thiên Hà nghe vậy cũng âm thầm kinh ngạc, đúng là cảm giác trên người luôn có một cỗ khí tức kỳ quái quấn lấy, hắn càng cảm thấy tò mò với dị tộc.
Mà Túc Dao lại tiếp tục giải thích:
- Muội có một bí mật muốn nói với huynh. Muội và muội muội đều được đề cử làm thiếu tộc trưởng là do: thứ nhất tỷ muội bọn muội có mệnh tức tương đồng, thứ hai là do mệnh tức của bọn muội chính là huyễn tức miễn dịch với huyễn tức của người trong tộc. Nói cách khác từ nay về sau khi tộc nhân của muội sử dụng huyễn tức sẽ không tạo thành bất kỳ ảnh hưởng nào đối với huynh.
Nói đến đây Túc Dao liền dừng lại, Vân Thiên Hà không muốn bàn lại việc này cũng không có thắc mắc chỉ là khoát tay nói:
- Việc này để sau hãy nói, việc cấp bách trước mắt là bàn về việc cứu người của muội ra. Ta cần một bảng danh sách, người nào đáng cứu người nào không đáng cứu, nàng chú ý đến những người quan trọng nhất thiết phải cứu. Bởi vì chuyện lần này tương đối nghiêm trọng, liên quan đến nhiều người, ta cũng không muốn làm chuyện phiêu lưu.
Túc Dao nghĩ đến việc Vân Thiên Hà vừa mới kiểm tra tư liệu tình báo liền nói:
- Lẽ nào huynh cần tư liệu tình báo này để đi cứu người?
Vân Thiên Hà gật đầu nói:
- Đúng vậy, ta cũng không thể nào nói những tư liệu tình báo này là do người của ta thu được bởi vì điều đó là không thuyết phục. Nhưng thay đổi phương thức đi một ít, chỉ cần giao tư liệu này cho đại hoàng tử, thông qua đó chuyển đến cho hoàng thượng. Có cái này ta cũng dễ dàng hướng hoàng thượng giải thích và yêu cầu thả người. Tuy nhiên bọn muội cũng phải chuẩn bị sẵn sàng, bọn muội đã không còn khả năng ở lại kinh thành. Ta sẽ an bài bọn muội tiến vào tình báo doanh ở phương Nam, mà chắc là muội cũng quen thuộc phương Nam rồi. Mặt khác ta sẽ an bài cho người của muội tổ chức một hệ thống tình báo chuyên nghiệp, dạy những kiến thức cần có, sở dĩ ta phái bọn muội đến phía Nam là vì để bắt đầu lại từ đầu.
Sau đó Vân Thiên Hà lại tiếp:
- Tuy nhiên trọng điểm trước mắt trước tiên cứ phát triển ở Tây Nam, đến nơi nào làm gì sẽ có người tiếp ứng tạo cơ sở. Sau khi đứng vững liền phát triển ra toàn phía Nam, ta dự định trong vòng ba năm là có thể tạo dựng tình báo doanh ở phía Nam. Khi đó sát thủ doanh cũng đã đủ khả năng hành động, lúc đó sẽ tiến hành bước đầu tiên giải cứu tộc nhân của bọn muội.