Chương 516: Lửa Giận Của Tầm Nguyệt
-
Võ Động Thiên Hà
- Đoan Nguyệt
- 2299 chữ
- 2020-05-09 07:46:20
Số từ: 2292
Nguồn: Bàn Long Hội
Đường Linh Toa bị người bịt mặt cầm chân, nàng không thể thuận lợi thoát đi, đành phải đánh bay hai người bịt mặt, lúc này Túc Tĩnh Vương đã nhanh chóng bay đến, nàng căn bản không phải là đối thủ của hắn, lại còn mang theo mẫu thân nên có nhiều cố kỵ.
Đúng lúc này, nàng xoay người tránh thoát một tên bịt mặt đánh lén, hơi nghiêng người một chút, bả vai đã trúng một chưởng, khiến thân thể lảo đảo, ngay sau đó, đôi song chưởng cự đại của Túc Tĩnh Vương đã lao đến chụp lấy cổ nàng.
Mặc dù đây là nữ nhi của hắn, nhưng nàng phari vì sự thống trị của hắn mà hiến dâng bản thân, tất cả đều là của hắn, bất kỳ kẻ nào cũng không thể cướp đi được.
Lúc Đường Linh Toa bị Túc Tĩnh Vương bắt được, một cỗ lực lượng trói buộc nàng, khiến nàng hô hấp gấp gáp, căn bản không giãy ra được.
Răng rắc!
Nhưng ngay sau đó nàng cảm thấy quần áo của mình bị người ta xé rách, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Nàng quay người lại nhìn, càng kinh hãi gần chết, sợ tới ngây ngừơi.
Nàng không dám tin tưởng phụ thân lại xé rách quần áo của mình, hắn rốt cuộc muốn làm gì?
- Vương gia, nó là nữ nhi của ông a, ông muốn làm gì?
Tĩnh vương phi lúc này cũng nhìn ra Túc Tĩnh vương đã dần dần mất đi lý trí, hơn nữa trong ánh mắt của hắn hiện lên dục vọng cường liệt, khiến thân thể nàng kịch chấn, sợ đến ngây người.
Đây là tại lúc Túc Tĩnh vương tu luyện Phách Túc Tĩnh Vương đột phá cảnh giới Võ thánh xuất quan, tâm tình đại biến, đêm đó khi hắn chà đạp nàng cũng có loại ánh mắt như vậy, loại ánh mắt này vô cùng đáng sợ, tràn đầy khát vọng đòi hỏi phát tiết ra.
Bệnh của nàng cũng vì một đêm đó bị tên cầm thú nàng điên cuồng chà đạp, hấp thụ nguyên âm trong thân thể nàng, ngay cả nàng có từng luyện qua võ nghệ, đạt tới Tiên Thiên nhưng vẫn như cũ không kháng cự nổi bị tên cầm thú này giày vò.
Lúc này Túc Tĩnh Vương dĩ nhiên trước mặt nhiều người như vậy xé rách y phục của nữ nhi mình, Tĩnh Vương phi kinh hãi muốn chết, cũng trở nên tức giận, lúc này liều mạng vận công đánh tới, lo lắng rống to lên:
- Nó là nữ nhi của ngươi, ngươi là đồ cầm thú, ngươi muốn làm gì?
Túc Tĩnh vương lúc này giống như một tên ác ma dữ tợn, đâu còn biết cái gì là liêm sỉ, lễ nghĩa, hắn đã mất đi lý trí, chỉ muốn nhanh chóng chế trụ Đường Linh Toa, sau đó hút cạn chân khí và công lực của nàng, để chính mình có thể nhờ đại bổ này đề thăng tu vi lên một bước.
Lúc này Tĩnh Vương phi đã không sợ hết thảy, chỉ gắt gao giữ hắn lại, muốn cướp lấy Đường Linh Toa.
- Ai cản ta phải chết!
Túc Tĩnh vương thấy có người cư nhiên dám ngăn hắn lại, trong mắt hiện lên một tia hồng quang giống như đã nhập mà, quát lên một tiếng lớn, đánh ra một chưởng ầm ầm, liền nặng nề oanh trên ngực Tĩnh vương phi.
Tĩnh vương phi phun ra một búng máu, thân thể lảo đảo ngã xuống đất, không còn động đậy được nữa.
- Nương…
Đường Linh Toa thấy một màn này, cực kỳ bi thương thét lên, nàng lập tức cảm thấy ngay cả một tia hi vọng cuối cùng cũng tan vỡ, vì mẫu thân chết thảm mà trở nên đờ đẫn.
Thế giới không có âm thanh, cũng không có màu sắc, có chỉ là bi ai và thống khổ sâu đậm.
Tầm Nguyệt cũng phát hiện tình hình bên ngoài sân, trong lòng nàng khiếp sợ cực độ, nàng không thể tin tên vương gia tà ác này, ngay cả nữ nhi của mình cũng không buông tha, hơn nữa hắn còn chính tay đánh chết thê tử đã ân ái bao năm của mình.
Hỗ dữ không ăn thịt con, nhưng hắn lại dám làm ra cái chuyện không bằng cầm thú này!
Quả thực không thể tha thứ!
Ở phía sau, trong lòng Tầm Nguyệt một đoàn hỏa diễm phận nộ cũng không ngừng bốc lên, bình thường tính tình nàng ôn nhu, dịu dàng, nhưng lúc này nổi giận lên, phóng xuất ra cỗ lực lượng cường thế, khiến hai lão giả đang cầm chân nàng nhất thời ảm giác được áp lực lớn.
Lúc này tầm nguyệt nổi giận rồi, trực tiếp đánh ra mười đạo
Thiên Long Bạo Diệt Ấn
mang theo cỗ lực lượng hủy diệt cả một vùng, giống như đạn pháo cường liệt cuồng bạo bạo tạc trên người hai vị lão giả.
Ầm ầm!
Một trận tiếng nổ lớn, làm cho cả Tĩnh vương phủ kịch liệt rung chuyển, thậm chỉ làm cho cả kinh thành phát sinh rung động, giống như xảy ra một cơn địa chấn lấy vương phủ làm trung tâm, lan tràn ra.
Mà trung tâm cỗ lực lượng cuồng bạo này, hai vị lão đầu ra sức áp chết thế tấn công của cơn địa chấn, bọn họ cảm giác như bị mười con rồng quấn lấy, phát ra vô số công kích mãnh liệt, điên cuồng, lấy hai người liên thủ, dĩ nhiên cũng cực kỳ cật lực.
Bất quá đám người bịt mặt trong viện, giờ khắc này, bọn chúng giống như con kiến hôi vậy, bọn họ gần Tầm Nguyệt nhất, nên khi cỗ lực lượng cuồng bạo được Tầm Nguyệt đánh ra, trong giây phút đó, bọn chúng ngay cả chạy trốn cũng không có tư cách, trực tiếp bị đánh bay lên, mà đất đá và sàn nha cũng bị bốc lên theo, thậm chí trực tiếp bị đất đá xung quanh xuyên thấu thân thể, một thân đầy lỗ máu.
Mà ở chỗ này, Túc Tĩnh vương đang muốn tiếp tục hành vi cầm thú của mình, khi cỗ lực lượng này bạo phát ra, động tác trong tay hắn bị kiềm hãm, hắn phát hiện một phiến đá bị cỗ lực lượng ba động kéo về phía mình, bèn mang theo Đường Linh Toa bay người về phía trước, thân thể né tránh thoát được, phiến đá kia bay qua, nặng nề nện vào người một người bịt mặt khiến thân thể hắn trực tiếp tuân ra một đoàn huyết vụ.
- A...
Khi phiến đá kia bay ngang qua rồi, một khối đá khác cũng bay đến, xuyên thấu cánh tay hắn, mang theo một đoàn máu tươi, Túc Tĩnh vương theo bản năng buông tay ra, thân thể Đường Linh Toa mềm nhũn té xuống đất.
Nhưng mà, nàng mở trừng mắt nhìn mẫu thân, một mảnh xám trắng, dường như đã khôn còn tri giác.
Trong phủ Túc Tĩnh vương xuất hiện động tĩnh lớn như vậy, tại giờ khắc này, cũng khiến khắp nơi trong Kinh Thành bị kinh động, cỗ lực lượng kinh thiên kia khiến một ít cường giả ẩn núp trong kinh thành bắt đầu ý thức được vương phủ đã xảy ra chuyện, sợ rằng có cường giả tham dự.
Mặc dù trong mắt đông đảo cường giả, Túc Tĩnh Vương bất quá cũng chỉ là một quân cờ mà thôi.
Thế nhưng hắn không thể chết được, hắn vẫn còn giá trị lợi dụng vô cùng quan trọng.
Nên giờ khắc này, những người đã bị kinh động, đều hướng Túc Tĩnh vương phủ phi tốc mà đến.
Thanh Long sơn, căn cứ huấn luyện doanh.
Mộng Ly phối chế ra cửu Cửu Chuyển Thiên Cơ Hoàn, vui sướng chia sẻ với Vân Thiên Hà xong, cũng không có tiếp tục quấy rối hắn nữa, chuẩn bị tiếp tục nghiên cứu bước thứ hai trong phương pháp.
Thế nhưng đang đi ở trên đường, nàng bỗng nhiên thấy tâm thần không yên, mơ hồ cảm ứng được một cỗ ba động đang lớn dần trong lòng muội muội.
Muội muội nổi giận rồi!
Rốt cuộc đã xảy ra loại chuyện tình gì, lại khiến muội muội bình thường tính tình rất an tĩnh dịu dàng nổi giận tới như vậy, nàng muốn tiến thêm một bước do thám xem sao, nhưng lúc này muội muội của nàng bị vây trong tức giận, nàng cũng lại có một cảm giác khác, đó là muội muội cũng bị vây trong nguy hiểm.
Trực giác không tốt khiến tâm tình Mộng Ly không cách nào bình tĩnh được, lấy thực lực hiện tại của muội muội, võ giả bình thường căn bản không làm gì được nàng, hơn nữa nếu là gặp phải chuyện bình thương, lấy tâm tính của nàng cũng không nổi giận như vậy a.
Lẽ nào Linh Toa muội muội đã xảy ra chuyện?
Nghĩ tới khả năng này, trong lòng Mộng Ly khẩn trương, trong lúc nhất thời muốn đến Kinh Thành thật nhanh, thế nhưng đem chuyện này nói cho Thiên Hà, sợ rằng chàng cũng sẽ tâm tình tình đại loan, lập tức chạy tới Kinh Thành, như vậy lại càng không tốt.
Nghĩ tới nghĩ lui, Mộng Ly đột nhiên nghĩ tới Liên Tinh.
Đây là một vị cường giả cấp bậc Thiên Cảnh, nàng hoàn toàn có khả năng trong một canh giờ thông qua ý cảnh cường đại tiêu hao chút cộng lực chạy tới Kinh thành để cứu viện.
Nghĩ tới đây, thân ảnh Mộng Ly như bay chạy tới gian nhà của Liên Tinh ở, từ xa đã kêu lớn:
- Liên Tinh, Liên Tinh…
Liên Tinh lúc này đang an tĩnh ở trong phòng, lần trước nàng đem tâm sự thổ lộ với Vân Thiên Hà, tâm cảnh của nàng lần thứ hai có dấu hiệu đề thăng, bỗng nhiên nghe được tiếng gọi đầy lo lắng của Mộng Ly, liền mở mắt, đứng dậy đi ra ngoài.
Bất quá khi tới cửa, Mộng Ly đã vọt vào, đem nàng lôi vào phòng thở phì phò kêu lên:
- Liên Tinh, cầu xin ngươi, hãy lập tức dùng tốc độ nhanh nhất đến Kinh Thanh, Linh Toa muội muội hẳn đã xảy ra chuyện, ta cảm giác được trong lòng muội muội đang nổi giận, nếu như không xảy ra chuyện lớn gì, muội muội sẽ không như vậy đâu, xin ngươi đó Liên Tinh, ngươi nhất định phải đi cứu các nàng!
Liên Tinh nghe nói, cũng là thần sắc cả kinh, ngày đó Tầm Nguyệt và Đường Linh toa lặng lẽ trở về thăm mẫu thân của Đường Linh Toa, lúc đó nàng ở hiện trường, Tầm Nguyệt và Đường Linh Toa cầu xin nàng không nói cho Vân Thiên Hà và Mộng Ly, nàng cũng đã đáp ứng rồi.
Mà hiện giờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Liên Tinh cũng có trách nhiệm, lúc này cũng không chút do dự gật đầu nói:
- Ta sẽ dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới Kinh Thành, cô đại khái nói cho ta biết một chút phương hướng và hoàn cảnh của các nàng đi?
Mộng Ly nhắm mắt lại, dùng tâm linh cảm ứng, sau đó liền kể lại cho Liên Tinh nghe một lần, Liên Tinh gật đầu rồi cũng không ngừng lại, thân ảnh nhoáng lên, liền biến mất dạng.
Lúc này hai tay Mộng Ly cũng quấn vào nhau, trong lòng cũng vô cùng khản trương, lẩm bẩm nói:
- Nhất định không thể xảy ra chuyện gì, muội muội, muội cố gắng chống đỡ một canh giờ sau, Liên Tinh nhất định sẽ đến cứu các người!
Túc Tĩnh Vương phủ.
Tầm Nguyệt không thể nhẫn nhìn trước hành vi cầm thú của Túc Tĩnh vương mà nổi giận, có thể khiến lực lượng của nàng trong nháy mắt trở nên cuồng bạo, như là cơn giận của rồng, cỗ khí thế và uy áp kinh thiên động địa kia đủ để cả Kinh thành sản sinh ra rung động cường liệt.
Đương nhiên động tĩnh lớn như vậy sẽ chấn kinh toàn bộ Kinh Thành rồi.
Dưới sự tức giận của Tầm Nguyệt, lúc này căn bản không để ý tới những sinh linh vô tội xung quanh vương phủ, bọn hạ nhân trong phủ căn bản không chịu nổi lượng cường đại như vậy trùng kích, trong miệng đều phun ra máu tươi, chết ngất đi.
Mà ở chỗ trung tâm, hai lão đầu Chúc Thiết Sinh và Tác Hách cũng không thể chống đỡ được tấn công của Tầm Nguyệt nữa, liên tiếp bại lui, tuy rằng bọn họ không bị thụ thương, nhưng thế tấn công như vậy, đã là Địa Cảnh ngũ giai đỉnh phong, khiến trong lòng bọn họ hoảng sợ.
Khi khí thế của Tầm nguyệt uy hiếp hai lão đầu Chúc Thiết Sinh và Tác Hách, nàng thoáng nhìn Túc Tĩnh vương bị thương ở cánh tay, muốn lần thứ hai bắt lấy Đường Linh Toa.
Nàng sao có thể dễ dàng tha thứ để cho Đườg Linh toa lại bị cầm thú này làm hại, lúc này lần thứ hai đánh ra Bạo Long Tập về phía Chúc Thiết Sinh cùng Tác Hách, mang theo uy lực hủy diệt cùng tiếng long ngâm xông thẳng tới hai người.
[/QUOTE]