Chương 612: Trữ Vọng
-
Võ Động Thiên Hà
- Đoan Nguyệt
- 2201 chữ
- 2020-05-09 07:46:49
Số từ: 2194
Nguồn: Bàn Long Hội
Việc này đúng là không thể nào tưởng tượng nổi, Vân Thiên Hà kinh ngạc đến cực độ nhìn sự thật bày ra trước mắt. Biểu hiện của hắn lúc này đúng là ngạc nhiên đến mức sửng sốt.
Thế nhưng biểu tình thậm chí là tâm tình của hắn đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh, chỉ xuất hiện như một gợn sóng rồi nhanh chóng lại bình tĩnh như nước hồ thu không một tia xao động.
Trong thế giới tan vỡ này không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, trong thế giới hắc ám gần như không còn một sinh mệnh nào lại ngẫu nhiên xuất hiện một khí tức sinh mệnh, hơn nữa sinh mệnh này lại đang hấp hối, đối với Vân Thiên Hà thì hắn trân quý tia sinh mệnh này không hề phân biệt chủng tộc.
Ngay lúc này hình thái sinh mệnh trước mắt hắn thay đổi làm Vân Thiên Hà khi mới nhìn thấy cũng rất kinh hãi thế nhưng cũng rất nhanh chóng trở lại bình tĩnh như thường.
Khuôn mặt nữ nhân kia cũng không phải là một khuôn mặt có thể đặc biệt hấp dẫn nam nhân, chỉ là một nữ nhân bình thường mà thôi nhưng thân thể nàng lại toát ra khí chất thần thánh, đây là khí chất được toát ra từ bên trong rất tự nhiên không phải là khí chất cố gắng biểu hiện, dường như khí chất này khi nàng sinh ra đã là như thế.
Loại khí chất này trong ấn tượng của Vân Thiên Hà cũng chỉ có vị cung phụng Điện Đường mới có thần vận như vậy.
Trên đỉnh đầu này còn có đôi sừng tinh oánh như phỉ thúy, trong hình thái nhân loại vẫn lộ ra cỗ quang huy bễ nghễ.
Thân thể xích lõa của nàng nhìn trắng nõn nà giống mới sinh ra nhưng vẫn tản mát ra lực lượng cường đại nội liễm không chút nào thua kém tinh khung thánh thể mà Vân Thiên Hà rèn luyện được, có thể nói là rất hoàn mỹ.
Thân thể của hắn chỉ có thể nói là cân xứng rắn chắc. Nếu Vân Thiên Hà và nữ tử này đứng cùng một chỗ sẽ phát hiện ra khi so sánh hai người ngoại trừ sự khác biệt bên ngoài còn lại về chiều cao, sự cân xứng, đường cong, cường độ gần như là giống nhau.
Thân thể trước mặt hắn làm cho Vân Thiên Hà cảm giác như đang đứng trước gương, vóc dáng thân thể nữ nhân kia gần như là phục chế lại bộ dáng của Vân Thiên Hà nhất là bộ ngực, sự săn chắc, vạm vỡ, cường tráng không hề thua kém nam nhân.
Chính vì thấy tình cảnh thế nào làm cho tâm tình Vân Thiên Hà nổi sóng. Ngay khi tiến vào trong huyệt động biểu tình Vân Thiên Hà trở nên vô cùng kinh ngạc nhưng sau khi nhìn kĩ thân thể trước mắt Vân Thiên Hà lập tức biết rằng đây là do nữ nhân này tham chiếu thân thể hắn tạo ra mà thôi.
Như vậy nàng cũng chỉ có thể tạo ra được dáng vẻ bề ngoài mà thôi còn bên trong sợ rằng vẫn là như cũ khác biệt rất xa so với thường nhân. Vì vậy Vân Thiên Hà liền nghĩ đến khả năng là do mình cứu tiểu long kia, nó muốn thân cận với mình hơn nên mới biến đổi thân thể cho giống mình. Không ngờ trong thế giới hắc ám này lại tìm thấy một điều thú vị thế này.
Lúc này,
nữ tử
kia đang nhìn Vân Thiên Hà, trong ánh mắt toát ra biểu tình như muốn biểu đạt nội tâm bên trong nhưng nàng lại không biết dùng phương thức gì để biểu đạt suy nghĩ trong lòng chỉ có thể dùng ánh mắt cùng với tinh thần để nhắn nhủ tin tức đến Vân Thiên Hà.
- Ngươi có thể nói được không?
Vân Thiên Hà cũng có thể sử dụng tinh thần để truyền đạt tin tức nhưng phương thức lặng im không một tiếng động như vậy làm hắn cảm thấy không thích ứng vì vậy Vân Thiên Hà liền mở miệng nói chuyện.
- Ngươi... Ngươi...có … có … thể … nói… nói…grào…
Nàng nhìn thấy Vân Thiên Hà mở miệng nói chuyện, ánh mắt liền trở nên hiếu kỳ vì vậy sau khi quan sát liền học theo Vân Thiên Hà cố gắng mở miệng nói chuyện giống như là một đứa trẻ mới tập nói vậy. Thế nhưng sau một hồi cật lực nói được mấy chữ, cuối cùng bản năng long tộc khiến nàng phát ra một tiếng long ngâm. Tiếng long ngâm vang lên vọng khắp huyệt động một hồi lâu mới biến mất.
Nhìn thấy tình cảnh như vậy Vân Thiên Hà liền hiểu ra hiện tại nữ tử này giống như là một tờ giấy trắng vậy. Tựa hồ đã rất lâu lắm rồi nàng không tiếp xúc với sinh mệnh khác, có thể Vân Thiên Hà chính là sinh mệnh duy nhất mà nàng tiếp xúc.
Vì vậy Vân Thiên Hà liền thông qua tinh thần truyền đạt một đạo tin tức đến nàng biểu đạt ý tứ bản thân.
Nàng gật đầu, cũng truyền tin tức đến Vân Thiên Hà. Thế nhưng nàng vẫn rất hiếu kỳ phương thức truyền đạt tin tức bằng ngôn ngữ của Vân Thiên Hà nên cũng rất muốn học theo để có thể cùng hắn giao lưu thật tốt.
Loại phương thức dùng tinh thần lĩnh vực câu thông Vân Thiên Hà có thể trao đổi với nàng nhưng nàng lại không thể nói được mà trong thế giới hắc ám này hắn cần có một sinh mệnh có thể phát ra âm thanh triệu hoán để biết được trong thế giới này còn tồn tại sinh mệnh khác nữa hay không.
Vì vậy Vân Thiên Hà lại thông qua tinh thần truyền đến tin tức cho nàng dạy nàng nói thế nào, làm thế nào để phát ra âm thanh, thông qua phương thức này có thể trực tiếp biểu đạt thông tin muốn truyền đến.
- Ta …là … A … Úc … Tự …. Gã … Tự … Ngươi … Là ….
Trí tuệ của nàng khiến người khác phải tán thưởng không thôi, nàng học tập rất nhanh, dưới sự kiên trì chỉ dạy của Vân Thiên Hà rồi qua mấy lần thử nghiệm nàng đã nắm giữ được phương pháp rất nhanh và cũng có thể nói được mấy từ đơn giản.
Nàng muốn biết tên hắn là gì. Tuy rằng vẫn còn chưa nói lưu loát nhưng khi thấy thanh âm đó Vân Thiên Hà cũng rất vui mừng. Điều này giống như là một người không biết chữ nhưng trải qua một quá trình rèn luyện liền có thể nói được, tuy nhiên quá trình này đối với người thường tương đối dài còn nàng thì cũng quá ngắn đi.
Vì vậy trong thời gian này Vân Thiên Hà cũng không vội hỏi nàng về thế giới này mà chỉ dạy nàng nói đồng thời dạy nàng cách dùng phương thức nói chuyện để trực tiếp truyền đạt tin tức cho mình.
Trong thế giới hắc ám này, ngoại trừ hắc ám ra thì không còn bất cứ thứ gì khác, kể cả thời gian cũng dường như không cảm thấy.
Vì vậy Vân Thiên Hà liền dùng phần lớn thời gian để dạy nàng nói chuyện đồng thời giúp nàng có thể dễ dàng sử dụng phương thức biểu đạt này và thông qua việc dạy nàng nói Vân Thiên Hà cũng biết được tên nàng là Trữ Vọng.
Địa vị của nàng trong long tộc là Long Thị, theo lý giải của Vân Thiên Hà thì địa vị của nàng cũng tương đương với Thánh Nữ. Trong long tộc, địa vị của nàng cao quý không gì sánh được.
Khi thế giới này xảy ra đại tai biến tộc nhân của nàng liên tục chết đi còn một số khác thì cố gắng tìm kiếm một không gian khác có thể sinh tồn còn nàng thì chưa hề rời đi. Nàng có có sứ mệnh trọng đại trên người vì vậy vẫn ẩn mình trong huyệt động này dựa vào một loại long tức phương pháp của long tộc chìm vào giấc ngủ say trong huyệt động này, thông qua địa tâm linh nhũ duy trì công năng thân thể, mãi cho đến khi linh nhũ cuối cùng biến mất, nàng mất đi chỗ dựa vào liền bị ép tỉnh lại trong giấc ngủ sâu.
Khi tỉnh lại nàng không ngừng thông qua các phương thức thu thập các chất cần thiết cho cơ thể để tiếp tục tiến vào trạng thái ngủ say. Vì vậy thời gian trôi qua bao lâu rồi nàng cũng không rõ, bản năng cầu sinh khiến nàng vẫn luôn dựa vào phương thức này để sinh tồn, trải qua thời kỳ đại tai biến sống sót cho đến tận bây giờ.
Chỉ là khi nàng một lần nữa tỉnh lại từ giấc ngủ sâu liền phát hiện thân thể của nàng căn bản không thể nào chống chỡ nổi lực lượng tinh thần cường đại nữa, không thể nào tiếp tục ngủ sâu. Nếu như nàng lại tiếp tục ngủ sâu thì nàng sẽ lập tức tử vong.
Vì vậy nàng không ngừng tiêu hao lực lượng tinh thần để suy trì sinh lý cơ năng, cũng không biết trải qua bao lâu lực lượng tinh thần của nàng cũng tiêu hao đến mức nàng cảm thấy tử vong đang đến gần thì nàng cảm ứng được trong thế giới tịch mịch này có một cỗ ba động mãnh liệt truyền đến, ngay sau đó nàng liền cảm ứng khí tức sinh mệnh cường đại. Vì vậy nàng liền dùng lực lượng tinh thần phát ra tín hiệu kêu cứu, hi vọng sinh mệnh cường đại này chấp nhận cứu trợ nàng.
Đương nhiên, sinh mệnh cường đại này chính là Vân Thiên Hà.
Sau một thời gian cố gắng cuối cùng Trữ Vọng đã có thể biểu đạt thông tin qua ngôn ngữ, tuy nhói năng chưa được lưu loát nhưng Vân Thiên Hà vẫn có thể hiểu được.
Sau khi Trữ Vọng đã có thể nói chuyện Vân Thiên Hà liền hỏi nguyên nhân vì sao thế giới này lại bị hủy diệt, vì sao lại không có nhật nguyện chỉ có một mảnh tối đen và sao hoàn cảnh nơi này lại khắc nghiệt đến mức không tồn tại sự sống.
Nghe thấy Vân Thiên Hà hỏi đến vấn đề này Trữ Vọng chỉ nói một chữ:
Đến
Dứt lời nàng liền dẫn Vân Thiên Hà đi sâu vào bên trong tâm vùng đất.
Vân Thiên Hà đi phía sau Trữ Vọng thấy toàn thân nàng xích lõa tuy không hề ngượng ngùng hay có tâm tư khác nhưng cũng có chút không được tự nhiên vì vậy liền cởi áo khoác ngoài của mình đưa cho Trữ Vọng mặc vào.
Trữ Vọng không hiểu vì sao Vân Thiên Hà muốn nàng mặc quần áo nhưng nàng cũng thuận theo lời hắn không hề từ chối, quần áo của Vân Thiên Hà nàng mặc rất vừa người làm cho Vân Thiên Hà thoạt nhìn cảm thấy không được tự nhiên.
Vực sâu giống như là một tầng ngăn cách thế giới chia thế giới thành hai nửa. Trữ Vọng dẫn theo Vân Thiên Hà đi một hồi lâu, cuối cùng hai người cũng đến được một nơi còn sâu hơn cả tâm vực sâu gần như đã chạm đến … bờ bên kia thế giới.
Sau khi đến đây Trữ Vọng liền dừng lại chỉ về một phương vị nói:
- Nơi này chính là nguyên nhân làm thế giới này bị hủy diệt, chúng ta đã nỗ lực rất nhiều, thương vong thảm trọng mới phong ấn nơi này lại được, mà sứ mệnh của ta chính là thủ hộ ở chỗ này chờ đợi Thiên Thù giả.
- Thiên Thù Giả là ai?
Vân Thiên Hà nhìn về phía Trữ Vọng chỉ liền cảm nhận một cỗ lực lượng ba động quỷ dị nếu như không đến gần hắn cũng không phát hiện được.
Trữ Vọng có chút xuất thần sau đó lại nhìn về phía Vân Thiên Hà nhẹ nhàng nói:
- Thiên Thù Ngự Giả, hắn là người xuất hiện do dòng xoáy chân không nghiền nát đưa đến, hơn nữa hắn còn có thể hoàn nguyên, chỉnh lý trật tự càn khôn, có bản lĩnh thần thánh. Hôm nay, cuối cùng ta cũng đã đợi được, ta sẽ trở thành Long Thị trung thành nhất của hắn, trợ giúp hắn hoàn thành sứ mạng gian khổ kia.
Vân Thiên Hà có chút kinh ngạc hỏi:
- Không lẽ Thiên Thù Giả ngươi nói là ta sao?