Chương 13 - Bí mật không thể nói ra
-
Vô Hạn Touhou Kí [C]
- Baka Mộng Vân
- 2113 chữ
- 2020-05-09 06:29:35
Số từ: 2110
"Này Doraemon, chờ như vậy rất nhàm chán, sao không phân tích gì gì đó đi? Chưa bao giờ chúng ta lại được nhàn hạ thế này, ta nghĩ Chủ thần có âm mưu." Đang đứng tựa cột một cách lười nhác, Trịnh Xá hỏi.
"Tin tức chưa đủ, không cách nào phân tích...... Dẫu sao thì thời gian chúng ta được nhàn nhã sẽ không kéo dài đâu. Chỉ cần nhìn thực lực của dân bản địa là đủ đoán được độ khó phim kinh dị lần này cỡ bao nhiêu."
"Ngươi thử cảm nhận xem kẻ mạnh nhất ở Gensokyo có cấp số bao nhiêu." Sở Hiên trả lời, cũng không thèm ngẩng đầu lên.
"Đúng vậy a, ngoài Yakumo Yukari, rồi Reimu Hakurei, vẫn có những luồng áp lực còn kinh khủng hơn thế nữa." Trịnh Xá nhìn về phía phương xa.
"Nếu ngươi sử dụng Hồng hoang - Khai thiên tích địa để đấu với bọn chúng, có bao nhiêu cơ hội chiến thắng?"
"Hiện tại nếu ta sử dụng Hồng hoang – Khai thiên tích địa trong thời 30 giây thì cũng không làm gene bị tan vỡ. Lấy giới hạn này để đánh giá thì...... sáu thành đi. Tuy nhiên, ở đây có một luồng khí thế cực mạnh. Dù cho ta dốc toàn lực, đoán chừng phần thắng cũng không đủ năm thành. Vùng đất này quả là đáng sợ...... Trong khoảnh khắc ta sử dụng Hồng hoang – Khai thiên tích địa, ta áp đảo được cả tầng 4 cao cấp. Vậy mà ở đây vẫn còn có kẻ mạnh hơn ta, xem ra đó là thần minh tầng thứ 5 trong truyền thuyết rồi......"
"Sáu thành sao...... Bất cứ chuyện gì có tỷ lệ năm thành trở lên, đều đáng một lần đánh cuộc." Sở Hiên thản nhiên nói.
Trịnh Xá lập tức bị sợ toát mồ hôi lạnh, cái gã không sợ trời không sợ đất này lập tức hét lớn: "Này! Ngươi lại đang tính kế hoạch gì đó! Đừng nói là ngươi lại bày bố cục mà không nói cho bọn ta biết nhé?"
"Không có kế hoạch...... Cũng không có bố cục."
"Tên hỗn xược, thế sao ngươi lại ngó qua chỗ khác!"
"Đúng rồi, ngươi đang cầm Tạo hóa ngọc điệp, thứ chúng ta lấy được từ di tích người tu chân mà? Ngươi nghiên cứu ra cách dùng rồi chứ hả?" Nhìn nhìn đồ vật mà Sở Hiên cầm trong tay, Trịnh Xá hỏi.
"Hoàn toàn không có chút đầu mối nào."
"Hả? Ngươi mà cũng có ngày nói câu đó á."
"Ngươi nghĩ ta là ai?"
"Còn ai nữa......Đương nhiên là Doraemon!"
Sở Hiên cũng chẳng thèm để ý lời Trịnh Xá, tiếp tục coi Tạo hóa ngọc điệp như món đồ chơi bình thường, cầm trong tay vuốt vuốt.
"Vì sao Chủ thần chưa tuyên bố nhiệm vụ giai đoạn tiếp theo...... Chúng ta đã gặp miko Reimu rồi cơ mà?" Trịnh Xá chợt nhớ tới một sự kiện.
"Là bị trễ......"
"Cái gì?" Trịnh Xá có chút hoài nghi mình bị lãng tai. Đây chính là Chủ thần a, không phải là chuyện linh tinh.
"Gensokyo này là đại kết giới do Reimu bảo vệ. Theo như tin tức của Lưu Úc, đại kết giới Reimu là kết giới xen giữa thế giới ma pháp và thế giới bình thường, nó vốn là mảnh cắt rời từ thế giới bình thường mà ra. Nói cách khác, Gensokyo chính là một bán vị diện (1) độc lập......" Sở Hiên trả lời.
"Bán vị diện là cái gì cơ?" Trịnh Xá nghe không hiểu.
"Bán vị diện này có thể được coi là giao điểm giữa thế giới vật chất cùng thế giới tinh thần......" Sở Hiên chỉ giải thích một câu, cũng mặc kệ Trịnh Xá nghe không hiểu, liền tiếp tục nói nốt.
"Cái gọi là đại kết giới Reimu, không chỉ đơn giản là cắt rời thế giới bên ngoài ra thành Gensokyo, nó còn ngăn ngừa những thứ bên ngoài Gensokyo tiến vào...... Thời gian, không gian, vật chất, năng lượng...... Thậm chí nhân quả! Đại kết giới Reimu che giấu nhân quả từ Chủ thần, khiến cho Chủ thần không cách nào kịp gửi nhiệm vụ tới chỗ chúng ta. Vì thế mới tạo ra tình huống này, cũng là cái mà ta gọi là
bị trễ
...... Thủ đoạn giống như của thần thánh thế này, thực sự muốn nghiên cứu xem......" Trên mặt Sở Hiên dần dần lộ ra biểu lộ cuồng nhiệt.
"Đừng nghĩ đến chuyện đó, các nàng sẽ không để cho ngươi làm như vậy......" Trịnh Xá vội vàng khuyên can, sợ Sở Hiên lại làm ra sự tình điên cuồng gì đó, ví dụ như trực tiếp dùng Ma Động pháo đánh nát đại kết giới Reimu, sau đó cầm một mảnh vụn nghiên cứu gì gì đó......
"Yên tâm, ta có chừng mực......"
【 Chừng mực của ngươi đâu có giống chừng mực của người bình thường, tên hỗn xược!】
Trịnh Xá vừa muốn mắng ra câu này, một tia sáng lóe lên bên đường chân trời đã thu hút sự chú ý của hắn.
"Đó là La Ứng Long? Hắn tới nơi này làm gì?" Khả năng nhìn vượt xa người thường, đương nhiên Trịnh Xá thấy rõ tia sáng kia được phát ra từ một thanh phi kiếm. Thanh phi kiếm đó đang phóng thẳng về phía điện thờ Reimu.
"Trịnh Xá! Sở Hiên! Ta có chuyện muốn nói cho các ngươi biết a!"
Người chưa đến, âm thanh tới trước, La Ứng Long còn đang ở trên không đã quát to lên rồi.
Trịnh Xá còn chưa kịp nói chuyện, trong đền thờ đột nhiên truyền ra tiếng gầm giận dữ......
"Ồn ào quá, tên hỗn xược! Có để cho người ta ngủ hay không!"
Sau một khắc, một cái ngọc Âm Dương (2) bay chính xác về phía La Ứng Long, nện cho hắn văng khỏi phi kiếm......
Mười phút sau
"Trịnh Xá, Sở Hiên, ta thật sự có chuyện tình gấp gáp muốn nói cho các ngươi biết!" Lỗ mũi được bịt giấy ăn, La Ứng Long nói bằng giọng vô cùng lo lắng.
"Nói đi." Nghe nói là chuyện tình gấp gáp, Trịnh Xá cũng nghiêm túc lắng nghe.
"...... Không thể nói cho ngươi biết!" La Ứng Long ngây người, nửa ngày sau mới thì thào trả lời.
"...... Hóa ra là ngươi dùng phi kiếm bay đến đây chỉ để trêu ngươi bọn ta à?" Trịnh Xá vừa bực mình vừa buồn cười, hắn nói: "Nếu ngươi không muốn nói cho bọn ta, vậy đừng nói một câu nào. Còn nếu muốn nói thì cứ nói thẳng đi."
"...... Thật sự ta rất muốn nói ra, nhưng mà ta không thể nói được!" Vẻ mặt đau khổ, La Ứng Long trả lời.
Sở Hiên bỗng nhiên mở miệng nói: "Vậy giờ ta hỏi ngươi một vài vấn đề, nếu như gặp sự tình không thể nói liền trực tiếp nói cho ta biết rằng ngươi không thể nói. Nếu như ngay cả ba chữ
không thể nói
kia cũng bị cấm, ngươi cứ im lặng là được...... Vậy ngươi bị trúng cấm chế của Adam hay sao? Cho nên mới không thể nói ra chân tướng?"
"Không, không liên quan đến Adam." La Ứng Long lập tức nói ra.
"Tốt, như vậy tiếp tục vấn đề kế tiếp...... Thiên thần đội các ngươi tìm được di tích cổ đại của thánh nhân cùng người tu chân trong thế giới phim kinh dị?" Sở Hiên gật gật đầu tiếp tục hỏi.
"Ồ? Cái này mà cũng đoán được? Không sai!" La Ứng Long liên tục kinh hỉ gật đầu nói.
"Vậy các ngươi tìm được di tích đó ở thế giới phim nào?" Sở Hiên lại gật đầu một cái hỏi.
"Narnia...... Khục, khục, không thể nói ra chỗ này được." Lập tức La Ứng Long bị giật mình, hơn nửa ngày sau mới lắc đầu quầy quậy.
"Rồi, lại hỏi tiếp, di tích đó là của người tu chân hay Thánh nhân?"
"Không thể nói."
"Các ngươi có lấy hết được đồ vật trong di tích đó hay không?"
Nghe đến đây, La Ứng Long chần chờ rất lâu, hắn cau mày suy nghĩ kỹ cả buổi sau mới thì thào nói ra: "Không lấy được hết. Tuy rằng chúng ta đã tiến vào đến địa phương cấp độ rất sâu, nhưng vì tình huống đột phát, chúng ta chỉ lấy được một kiện di vật cuối cùng, còn thêm cả một vài thứ lặt vặt. Tuy rằng di tích vẫn còn, nhưng chúng ta không tài nào tiến vào nữa...... Chỉ có vậy thôi, ta không thể nào nói rõ hơn."
"...... Di vật cuối cùng đó là thứ gì?"
"Không thể nói."
"...... Các ngươi thành lập Liên minh Thiên sứ sau hay trước khi lấy được di vật?"
"Không thể nói."
Sở Hiên thở ra một hơi, hắn đẩy kính mắt: "Bí mật không thể tiết lộ sao? Xem ra dù hỏi ngươi thế nào đi nữa cũng không thể nào bắt ngươi nói ra hết rồi? Tuy rằng còn có một số khúc mắc, nhưng cũng đại khái đoán được ngươi muốn biểu đạt cái gì......"
La Ứng Long lập tức mừng rỡ kêu lên: "Ngươi đã đoán ra rồi? Ha ha, không hổ là trí giả Trung Châu đội!"
"Không sai...... Là kế hoạch hoàn thiện loài người hả?" Sở Hiên đẩy kính mắt.
Sở Hiên vừa nói ra, La Ứng Long kinh hoảng hét to, kẻ lỗ mãng này vuốt thân thể của mình, vẻ mặt kinh hoảng. Hơn nửa ngày sau họ La mới cuồng hỉ cười lên ha hả, nở nụ cười vài tiếng, xong mới bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, tiếp theo càng không ngừng mắng to Adam là lừa đảo, làm cho Trịnh Xá nhìn trong sững sờ.
"Đợi một tý, các ngươi rốt cuộc nói chuyện gì? Vì sao ta nghe chẳng hiểu tí nào?" Trịnh Xá lớn tiếng ngắt lời nói.
"Không cần để ý...... La Ứng Long, ngươi cũng không cần khẩn trương như vậy, nếu quả thật Adam muốn khởi động kế hoạch kia, chắc là 'hắn' sẽ không mặc kệ đâu. Nếu như ‘hắn’ đã cho ngươi tiến vào cái thế giới này, lại cùng chúng ta chạm mặt, chắc chắn ‘hắn’ đã có tính toán riêng......" Sở Hiên thản nhiên nói.
"Ngươi nói thật sao?" La Ứng Long hoài nghi hỏi.
"Đương nhiên......"
"Được rồi...... Tin ngươi một lần." La Ứng Long gắt gao nhìn chằm chằm vào Sở Hiên, nửa ngày sau đó mới thở dài.
"Trịnh Xá, kí vào tờ giấy này đi." Nói xong, La Ứng Long móc từ trong lòng ngực ra một tấm da dê, trực tiếp ném tới Trịnh Xá cách đó không xa.
"Đây là cái gì?" Trịnh Xá thuận tay tiếp được.
"Giấy cam kết để chuyển đoàn đội...... Đừng hỏi nhiều, ký xong là được."
Trịnh Xá nhìn về phía Sở Hiên, đợi sau khi hắn gật đầu, mới ký xuống khế ước này.
La Ứng Long vui vẻ hẳn: "Như vậy là tốt rồi, hiện tại coi như ta là một thành viên Trung Châu đội, tiếp theo!" Lời còn chưa dứt, hắn đã móc ra một bình ngọc cổ kính, ném về phía Trịnh Xá.
Trịnh Xá vừa tiếp xúc với cái bình, bàn tay hắn liền lạnh buốt, hắn lại nghe La Ứng Long nói ra: "Đây là bình có khắc bổn mạng của ta, chỉ cần thân thể của ta tử vong, nguyên anh liền sẽ tự động tiến vào đến trong bình bổn mạng này...... Nhớ lấy, sau khi nguyên anh của ta tiến vào trong bình, tuyệt đối không thể để cho nó bị đập nát, nếu không ta sẽ chết thật luôn......"
Nói đến đây, sắc mặt La Ứng Long đột nhiên trở nên hèn mọn bỉ ổi vô cùng, kẻ lỗ mãng này cười nói ha ha: "Kế tiếp...... Cũng nên làm một chút hợp tác nghiên cứu đồ vật tu chân chứ nhỉ? Các ngươi cũng là người duy nhất trong cả thế giới luân hồi có được di sản người tu chân hệ da vàng a!"
"Sở Hiên, chúng ta đã trở về......" Đúng lúc này, từ cửa ra vào điện thờ, truyền đến một giọng nói......
(1) Bán vị diện ở đây là demiplane trong game Dungeons & Dragons.
(2) Onmyou-dama, đồ vật của Hakurei Reimu.