Chương 7 - Tiêu Hoành Luật suy nghĩ
-
Vô Hạn Touhou Kí [C]
- Baka Mộng Vân
- 2398 chữ
- 2020-05-09 06:29:32
Số từ: 2395
Đã gần nửa ngày kể từ lúc thành viên của Trung Châu đội tách ra hành động. Tổ của Triệu Anh Không cùng Tiêu Hoành Luật có tiến triển rất tốt.
Căn cứ đề nghị của Tiêu Hoành Luật, hai người tới làng của con người, tìm kiếm các loại nhân vật chuyên trách chép sử. Trên đường đi tình cờ gặp rất nhiều yêu quái, mà những yêu quái này đều sống chung hòa thuận với con người, thậm chí còn làm ăn buôn bán cùng, những thứ này khiến cho đứa con nít như Tiêu Hoành Luật phải tấm tắc khen rằng lạ.
"Xem ra đây là lấy lực phá xảo đây, dùng vũ lực để trấn áp dục vọng yêu quái. Nếu như không có kẻ quản lý, cái xứ gọi là Gensokyo này chắc đã trở thành Yêu giới, yêu ma có thể tàn sát bừa bãi."
Tiêu Hoành Luật vừa đi vừa vân vê tóc của mình, còn Triệu Anh Không hơi hơi đề phòng chung quanh, đi theo phía sau của hắn.
Người đang dẫn đường cho bọn họ là người ghi chép lịch sử Gensokyo: Hieda no Akyuu.
Lại nói, lúc hai người bọn họ cùng đi đến nhà Hieda, cô gái trông sặc mùi mọt sách này vội vội vàng vàng ra nghênh tiếp hai người. Sau khi biết được hai người không phải là yêu quái mà là con người, nàng dường như rất chờ mong mà hỏi tới thế giới bên ngoài Gensokyo. Sau khi nghe xong chuyên, nàng cũng phải cảm khái với sự thay đổi của cuộc sống con người.
Mà địa điểm mà ba người sắp đến, là chỗ ở của Bạch Trạch (1) mang tên Keine, theo như lời Hieda no Akyuu.
【 Thần thú Bạch Trạch a...... Thông hiểu cổ kim, biết rõ vạn vật, một trong tứ đại linh thú, nó là truyền nhân của người tu chân sao? Lại còn kế thừa sức mạnh của Thánh nhân? Vậy thì tại sao phải trú trong Gensokyo? Sở Hiên, nếu là ngươi, ngươi sẽ làm như thế nào?】
Càng gần chỗ ở của Bạch Trạch Keine, Tiêu Hoành Luật dần dần bất an.
Lại nói tiếp, Tiêu Hoành Luật cũng chỉ là một đứa trẻ mười tuổi, không giống Sở Hiên vừa là trí giả đồng thời lại có sức mạnh cùng cấp số với Trịnh Xá.
Bình thường Tiêu Hoành Luật luôn được đội viên bảo hộ lấy, không lâu lúc trước mới chính thức làm làm một đội viên tiểu đội luân hồi tự mình tiến hành cuộc chiến sinh tử. Lần này đi cùng Triệu Anh Không, hai người cùng nhau đối mặt thần minh trong truyền thuyết, thần thú Bạch Trạch, nói không khẩn trương thì là giả dối.
Đang tại thời điểm Tiêu Hoành Luật nghĩ ngợi lung tung, một thiếu nữ cầm ô có hai con ngươi khác màu nhau đột ngột chui ra từ trong bụi cỏ.
"Oa......" Không kịp hô lên thành tiếng, Tiêu Hoành Luật chỉ cảm thấy một đạo tàn ảnh lướt qua. Hắn mở mắt nhìn vừa kịp nhìn thấy Triệu Anh Không dùng cùi chỏ đánh cho đối phương bay xa.
"Khục khục......" Tựa hồ là vừa rồi bị rơi không nhẹ, thiếu nữ choáng váng, sờ soạng cả buổi mới cầm nổi chiếc ô bị rơi trên đất, quần áo thì giờ đã dính đầy đất cát.
Trong lúc cô gái kia bị đánh bay, Hieda no Akyuu che miệng nhẹ giọng kinh hô lên, giờ thì vội vàng túm váy chạy tới. Mà Triệu Anh Không vẫn đề phòng nhìn về phía cô gái chưa biết tên, đi thẳng về phía trước che chở Tiêu Hoành Luật.
"Kogasa, ngươi không sao chứ." Hieda no Akyuu nhẹ nhàng đỡ cô gái kia lên.
【 Chẳng lẽ cô nhóc này tên là Kogasa (2)? Đúng là người nào tên đó.】 Tiêu Hoành Luật âm thầm cảm thấy buồn cười.
"A..., ta, ta thật khổ quá nha." Kogasa vẻ mặt đau khổ nhìn xem Akyuu, khi ánh mắt nàng chạm đến ánh mắt Triệu Anh Không, liền vội vàng dùng cái dù trong tay che nửa bên mặt, "Ngươi là, ngươi là người kỳ quái."
"Bọn họ muốn gặp lão sư Keine, không phải là người kỳ quái đâu." Akyuu nhặt guốc gỗ rơi trên đất lên cho Kogasa xỏ vào, " Bây giờ lão sư Keine đang ở nhà sao?"
"A..., có lẽ ở nhà đi. Vừa rồi Cirno biểu hiện kết quả rất tốt, nên chúng ta được ra về sớm." Kogasa gật gật đầu, chỉ chỉ phương hướng sau lưng, tiếp theo lại đi tới hướng bụi cỏ vừa rồi.
"Rất kỳ quái đúng không." Hieda no Akyuu vừa đi vừa nói với đám người Tiêu Hoành Luật, "Vì sao yêu quái không có việc gì, chẳng qua là chờ con người đi qua để hù dọa. Cho dù là có miko Reimu bên kia áp chế, xưa nay yêu quái lấy khát máu cùng tàn nhẫn để xưng danh, sao có thể dễ dàng mất đi bản tâm."
"Là vì đại yêu quái ăn ý với kẻ quản lý." Không chút nghĩ ngợi, Tiêu Hoành Luật nói, "Chỉ cần khống chế được tâm tư đại yêu quái, vậy thì tự khắc xã hội yêu quái sẽ đi vào quy củ. Còn dư lại tiểu yêu quái, còn không phải muốn bóp như thế nào thì bóp? Hơn nữa nếu như có quy củ ổn định, thu lợi tối đa ngược lại sẽ là tiểu yêu quái không có thế lực đi."
"Không ngờ ngươi có ý nghĩ như vậy." Akyuu dường như rất là kinh ngạc, quay đầu lại nhìn Tiêu Hoành Luật, "Trên thực tế yêu quái Gensokyo không giống với yêu quái mà các ngươi thường gặp, nói thí dụ như yêu quái vừa rồi chính là yêu quái hù dọa người, cái dù quanh năm bị di vong biến thành yêu quái, thế thôi. Cũng không phải tất cả yêu quái đều là yêu quái ăn thịt người."
Lấy sự sợ hãi của con người làm thức ăn sao? Tiêu Hoành Luật tựa hồ là nghĩ tới điều gì, nhưng cuối cùng lại không lần ra được đầu mối.
Yêu quái như vậy rất là dị dạng a, yêu quái như vậy thà gọi là quái vật trong trò chơi còn hơn. Yêu quái Nhật Bản sao? Tựa hồ là có nghe nói qua yêu quái lấy uế khí cùng tinh khí là thức ăn, chỉ là đơn thuần kinh hãi mà nói, sao có đủ yêu lực cơ chứ?
Vừa nghĩ đến đây, ba người cuối cùng đã đến trước mấy gian nhà gỗ. Nho nhỏ trong sân, một nữ hài tử có tóc dài màu trắng ngang eo đang cầm theo thùng múc nước. Thấy Akyuu tới đây, nàng hơi hơi gật gật đầu như là cho phép.
【 Tên này rất mạnh.】 Triệu Anh Không bất động thanh sắc làm dấu tay ở sau lưng cho Tiêu Hoành Luật, Tiêu Hoành Luật sửng sốt một chút, nhìn về phía cô gái trước mắt.
【 Cho dù là Triệu Anh Không cũng hiểu được sức mạnh đối thủ sao? Thoạt nhìn trang phục của nàng trên tất cả đều là miếng vá spell card cùng nơ con bướm, tạm thời coi nàng nhất định có phù văn chiến đấu.】
【 Sau đó là người mặc trang phục ki-mô-nô màu đỏ, lấy hình thức năng lượng ánh lửa nóng này làm chủ sao? Tóc dài trắng xóa, tuổi thọ có lẽ không ít, vẫn còn thần thú Bạch Trạch trong phòng, xách nước nói rõ quan hệ rất tốt, hẳn là ở chung, vậy cũng càng nói rõ tuổi thọ của nàng rất dài......】
【 Kia có thần thú Bạch Trạch, chẳng lẽ đây cũng là thần thú, cô ta chính là phượng hoàng rồi?】
Tiêu Hoành Luật kết luận đến đây cảm thấy có chút buồn cười, hắn nghĩ quá nhiều rồi. Muốn mình cùng Triệu Anh Không đối mặt hai cái thần minh trong truyền thuyết thần thú kia, liền không có đường sống nào để đàm phán. Giữa kẻ yếu cùng cường giả, khó có trao đổi công bằng.
"Nói như vậy, các ngươi tìm gặp Keine?" Người nữ tử này tự xưng Mokou, tùy tiện mà kéo tay áo, sờ lên đầu nhìn hai người Tiêu Hoành Luật, liếc Akyuu, "Bọn họ là ai? Chẳng lẽ ai muốn xin nhập học cũng đều muốn đi cửa sau?"
"Không không không, bọn họ là con người từ bên ngoài đến. Bọn họ nói chỉ ở lại chỗ này một khoảng thời gian tương đối ngắn ngủi, nên chỉ muốn bái phỏng lão sư Keine một chút thôi." Akyuu cười cười xin lỗi với Tiêu Hoành Luật cùng Triệu Anh Không, giải thích cho Mokou.
Nhắc tới cũng là trùng hợp, Tiêu Hoành Luật vốn chính là nhóc con, mà Triệu Anh Không tuy rằng là người của gia tộc thích khách, nhưng bản thân cũng chỉ là một nữ hài tử mười bốn mười lăm tuổi mà thôi.
Tại Gensokyo này, rất nhiều yêu quái đều mang hình dạng tiểu cô nương, thật có chút mê hoặc.
"Ta chỉ là chỉ đùa một chút, chớ để ý. Ta còn không đến mức không phân biệt nổi con người với yêu quái. Tuy rằng thực lực của ngươi so ra mà đã vượt yêu quái bình thường, nhưng ít ra khí tức các ngươi toả ra vẫn là của loài người." Mokou ha ha cười chỉ chỉ Triệu Anh Không, "Như vậy, muốn tìm Keine hả, các ngươi đi theo ta."
------------ Phân cách tuyến ---------------
"Nói như vậy, chẳng qua các ngươi vẫn cảm thấy ghi chép lịch sử ở nhà Hieda là chưa đủ, muốn biết một ít chuyện không được ghi chép lại à?"
Trong nhà gỗ mộc mạc, một phu nhân xinh đẹp cùng đám người Tiêu Hoành Luật đang ngồi quỳ khép gối.
Có thể là do không quen phương thức ngồi này, Tiêu Hoành Luật chỉ giữ vững được một hồi, nhìn bộ dạng đối phương tính khí thật tốt liền vụng trộm đổi thành ngồi bằng mông. Trái lại, với Mokou đang hứng thú nhìn xem mọi người, chỉ thấy nàng cứ thế ngồi bệt xuống giống đàn ông, làm giả không phát hiện Keine đang liên tiếp trừng mắt.
"Cho dù là lịch sử ghi chép trên sách, cũng chỉ là lịch sử trong mắt hoặc là dưới ngòi bút. Cùng một sự kiện, nếu như có thể đạt được miêu tả từ nhiều mặt, liền dễ dàng hình thành cái nhìn của mình." Tiêu Hoành Luật khẽ cười nói, "Đúng rồi, ta nghe nói lão sư Keine xây dựng trường học mặt hướng yêu quái, không biết ý tưởng của người là gì đây? Đối với yêu quái bất đồng, đi học lại dạy chút gì đó này nọ đây?"
【 Sở Hiên, ta thừa nhận trí tuệ của ngươi cao hơn ta, nhưng đối với cân nhắc nhân tính ta tuyệt đối có thể còn hơn ngươi. Hãy chờ xem, dù cho không có áp chế bằng vũ lực tuyệt đối, ta cũng có thể giản lược vấn đề để đạt được tin tức đầy đủ!】
"A, cho dù là mới đến Gensokyo các ngươi cũng biết trường học tồn tại sao?" Keine vui mừng cười cười, "Chắc các ngươi không biết, vô cùng nhiều yêu quái ở Gensokyo không cần phải tổn thương con người mà sống. Nếu như loài người và yêu quái cũng không thể lý giải ý nghĩ của đối phương, không hiểu đối phương có tập quán sinh hoạt cùng phương thức xử sự ra sao, sẽ tổn thương lẫn nhau. Ta đây xem qua quá nhiều sự tình như vậy, không bao giờ hy vọng chuyện như vậy sẽ xảy ra ở Gensokyo nữa."
Nói đến phần sau, giọng điệu của Keine cũng trở nên có chút thương cảm. Còn Mokou dường như cũng nhớ lại cái gì, vốn đnag cười trở nên nghiêm túc cùng cô đơn, mặc dù chỉ là ngắn ngủn một hồi, nhưng phản ứng đã bị Tiêu Hoành Luật quan sát lại.
【 Yêu quái đối địch với loài người à? Năm đó thánh nhân cùng người tu chân đã phát sinh sự kiện gì? Loài người đã có cả thánh nhân và người tu chân, vậy mà cũng có chủng tộc dám chống lại thế lực khổng lồ như vậy sao?】
【 Yêu quái mà nói, chẳng lẽ lại là địch nhân năm đó của tổ tiên loài người? Đúng rồi, Sở Hiên đúng là đã suy đoán rằng địch nhân của tổ tiên là những giống quái dị. Dựa vào việc chúng ta từng gặp Balrog tại Lord of the Rings,suy luận này đã được xác nhận rồi.】
【 Gensokyo có vô cùng nhiều yêu quái không sống bằng cách tổn thương con người, cũng đúng. Lúc trước gặp phải yêu quái dọa người kia, nguy hại thua xa so với quái vật trong phim kinh dị, thậm chí có thể dùng câu cả người lẫn vật đều vô hại để hình dung. Vậy tại sao bên trong Gensokyo lại có nhiều yêu quái vô hại như vậy? Những yêu quái cực kì nguy hiểm ở nơi khác thậm chí căn bản không cách nào cùng tồn tại với loài người cơ mà?】
Tiêu Hoành Luật lặng yên nghĩ đến vấn đề, rồi trên mặt lại biểu hiện ra biểu lộ lý giải.
Bên này Tiêu Hoành Luật vẫn còn tiếp tục trò chuyện cùng Keine để lấy tin tức mình muốn, tuy rằng lấy được càng nhiều tin tức, lại phát sinh thêm càng nhiều vấn đề cùng phỏng đoán, nhưng ít ra Tiêu Hoành Luật đã chậm rãi chạm tới một ít chuyện bí mật của thế giới này. Mà bên kia, tuy rằng Trình Khiếu tính toán làm như hoàn hảo lắm, đến lúc chính thức thực hành lại gặp vấn đề nan giải.
(1) Còn gọi là hakutaku trong tiếng Nhật. Bạch Trạch là một thần thú đã từng giúp đỡ Hiên Viên Hoàng Đế.
(2) Kogasa nghĩa là
chiếc ô nhỏ
.