Chương 10: Độc Cô Thắng



Teresa tỷ, mau ăn món này đi!
Hoàng Tiêu cười, vừa gắp một món đậu hủ cho Teresa.

Đã được một lúc, kể từ khi Teresa và Hoàng Tiêu ngồi với nhau. Còn Lưu Đại THành và Thanh Thanh ở đâu ư? Câu chuyện bắt đầu từ nửa khắc trước, Trương Long sau khi bị Teresa dọa sợ, vẫn không quên dụ dỗ Thanh Thanh đến một tửu lâu khác thú vị hơn. Và tất nhiên Thanh Thanh liền đồng ý. Chỉ là vì an toàn, Lưu Đại Thành cũng đi theo. Mà Teresa với Hoàng Tiêu không thích chỗ náo nhiệt như vậy, liền ở lại.
...

Khách quan, ta không lừa ngươi, lầu này cũng đầy rồi, nếu không ngài hơi đợi một chút, ta sẽ giữ chỗ cho người.
Tiếng tiểu nhị vang lên:

Xem ra thời gian này tửu lâu sinh ý xác thực tốt!
Hoàng Tiêu thầm nghĩ:

Mà Teresa lúc này cũng hướng về nơi thanh âm phát ra, một người mặc bạch bào, sau lưng là thanh trường kiếm,thiếu niên đang ở cửa thang lầu, mà tiểu nhị đang liên tục hướng hắn giải thích.

Thiếu niên kia quét mắt nhìn tửu lâu một cái, sau đó nhanh chóng để ý tới bàn của Teresa hai người.

Hắn không để ý tới tiểu nhị giải thích, đi thẳng tới bàn của Teresa:
Vị đạo trưởng cùng cô nương này, không biết có thể cho ta cùng ngồi cái bàn?



Ồ, được thôi!
Hoàng Tiêu gật đầu đồng ý. Phải biết ở tiểu lâu này, mỗi cái bàn đều có ba bốn người ngồi trở lên, mà bàn của mình chỉ có hai người mà thôi, thiếu niên này chọn cùng ngồi với hai người hắn là hợp lý.


Đa tạ khách quan!
Tiểu nhị bên cạnh liền cảm tạ, dù sao người ở đây toàn giang hồ, không dưng lại cho một người không quen biết ngồi.


Đa tạ đạo trưởng, !
Thiếu niên hướng về Hoàng Tiêu chắp tay, sau đó liền đem trường kiếm trên người đặt trên bàn, ngồi đối diện Hoàng Tiêu. Mà thiếu niên rất nhanh để ý thấy Teresa sau lưng đeo hộp lớn, lòng đầy thắc mắc:


Tiểu nhị, cho ta thêm nhiều thức ăn chay món ăn!
Thiếu niên hướng tiểu nhị nói:
Tiểu nhị sững sờ, nghĩ bản thân không may, liên tục gặp khách hàng dùng đồ chay.


Ồ đúng rồi, cho ta một bình rượu ngon.
Thiếu niên bổ sung

Thất lễ hai vị, ta xem hai người không thể ăn hết món ăn ở đây, ta thêm một vài món, chúng ta cũng như trước lạ sau quen, cùng ăn một bữa thế nào?



Dù sao người trước người sau, hai người ăn chay, vậy ta cũng liền ăn chay, chỉ là muốn một bầu rượu, hi vọng hai người không phiền!
Thiếu niên cười nói:

Không sao? Ngươi uống rượu của ngươi!
Hoàng Tiêu cười


Đúng rồi, này còn chưa giới thiệu, ta là Độc Cô Thắng, Độc Cô Sơn Trang, còn chưa thỉnh giáo hai vị.
Độc Cô Thắng nói ra:


Tại hạ đạo hiệu Thanh Tiêu, Thanh Ngưu Môn.
Hoàng Tiêu nói:

Ta là Teresa, không môn không phái!
Teresa lạnh lùng đáp:


Thanh Ngưu Môn!
Độc Cô Thắng suy tư một lát, bèn nói:
Ngưỡng mộ đại danh đã lâu!


Hoàng Tiêu và Teresa đều khẽ cười, hai người đều tự hiểu lời này Độc Cô Thắng là khách sáo. Dù sao Thanh Ngưu Quan cũng không tính là tam lưu môn phái đấy, bình thường chỉ môn phái gần đó mới nghe thấy mà thôi, làm gì có đại danh gì. Nhưng tất nhiên cả Hoàng Tiêu và Teresa cũng không biết Độc Cô Sơn Trang ở nơi nào.


Không biết Teresa cô nương là gì của Thanh Tiêu đạo trưởng?

Độc Cô Thắng cười nói, dù sao một đạo trưởng đi với một cô nương liền có chút lạ:


Teresa là tỷ tỷ của ta, hiện tại đang cùng ở tại Thanh Ngưu Quan!
Hoàng Tiêu mỉm cười


Nói ra xấu hổ, ta cùng tỷ tỷ mới lần đầu cùng sư phụ xuất sơn, vẫn là không biết Độc Cô Sơn Trang nơi nào, còn xin không phiền lòng.
Hoàng Tiêu cười


Không biết cũng bình thường, Thanh Tiêu đạo trưởng lần này xuất sơn, hẳn đến đại thọ Bạch Thiên Kỳ lão nhân đi!
Độc Cô Thắng hỏi:
Nghe vậy, Hoàng Tiêu cười nói:
Độc Cô huynh đệ, ngươi xưng hô có chút lớn!


Hoàng Tiêu cũng không có chút sợ hãi, bảo hắn một mình có sợ Bạch Thiên Kỳ ư? Tất nhiên có, nhưng đó là không có Teresa bên cạnh. Trong lòng hắn đã đưa Teresa trở thành vô địch thiên hạ, nào có sợ Bạch môn chủ kia. Có lần, tại Thanh Ngưu Quan, hắn từng hỏi sư phụ hai người ai mạnh hơn, thì sư phụ Huyền Chân bảo hắn mà không một chút suy tư, là hắn biết rồi.

Tất nhiên Hoàng Tiêu không sợ, nhưng lời Độc Cô Thắng nói có chút sợ rồi, chẳng lẽ thế lực sau lưng hắn rất lớn:


Độc Cô huynh đệ, ngươi hẳn là một cao thủ dùng kiếm?
Hoàng Tiêu lên tiếng hỏi, nhìn về Độc Cô Thắng thanh trường kiếm kia.


Cao thủ thì không dám, nhưng đối với một số bại hoại võ lâm thì dư sức!
Độc Cô Thắng vỗ vỗ thanh kiếm cười nói:


Độc Cô công tử thật khiêm tốn, hiện nay trong lớp trẻ võ lâm, nếu nói về kiếm thì ngươi là số 2, ai dám nói số 1.
Độc Cô Thắng vừa dứt lời, liền có một tiếng cười lớn
Lúc này tất cả khách nhân đều hướng về bàn của Hoàng Tiêu

Độc Cô Thắng nhìn một chút người đến nói chuyện với mình, sau đó hỏi:
Không biết các hạ xưng hô thế nào?



Tại hạ là ‘Thiên Lân hiệu cầm đồ’ cao châu người phụ trách Ngô Dụng!
Ngô Dụng cười nói:
Không biết có thể dành cho ta chỗ ngồi.



Nguyên lai là Ngô Lão, không nghĩ tới hôm nay có thể may mắn gặp, các người đều là thần long thấy đầu không thấy đuôi, bao nhiêu người muốn gặp cũng không gặp được.
Độc Cô Thắng trên mặt liền kinh ngạc, :
Mời ngồi!


Nói xong, liền hướng Hoàng Tiêu nói:
Thanh Tiêu đạo trưởng, chỗ ngồi của ngươi ta xin tự ý một lần, mong tha lỗi


Hoàng Tiêu nghe được, cũng biết là trung niên trước mặt lai lịch không nhỏ, đối phương chỉ muốn ngồi một cái, liền không cự tuyệt


Không sao, ngược lại còn chỗ ngồi, mời Ngô Lão!
Hoàng Tiêu nói:

Lúc này ở xung quanh liền nhao nhao tiếng bàn tán:

Hắn chính là Độc Cô Thắng sao?



Không hổ là Ưng non bảng.?



Người kia, là ‘Thiên Lân hiệu cầm đồ’ người phụ trách, ôi trời,không ngờ hôm nay nhìn thấy mặt.



Có người nói ‘Thiên Lân hiệu cầm đồ’ giàu nhất nhì đất nước, mà hắn là người phụ trách, vậy tiền tài không biết bao nhiêu đây?

...

Không để ý xung quanh lời nói, Ngô Dụng nói tiếng cảm ơn, sau đó dưới trướng cười nói:
Không biết có thể gặp Độc Công Tử, nha đúng rồi, không biết tiểu đạo trưởng đây đến từ đạo quán nào!



Chung Nam Sơn, Thanh Ngưu môn Thanh Ngưu quan.
Hoàng Tiêu đáp


Chung Nam Sơn, ồ ta biết rồi, các ngươi bên trong tựa hồ luyện chế đan dược có chỗ độc đáo!
Ngô Dụng nghĩ một chút, cười nói:


Không nghĩ tới Ngô Lão cũng biết Thanh Ngưu Quan, thật làm ta không nghĩ tới!
Hoàng Tiêu khá ngạc nhiên, dù sao môn phái của mình cũng không tính là tam lưu phái đấy.


Ha ha, cũng chỉ là ăn nhiều hơn cái ngươi mấy miệng cơm, đi nhiều hơn vài chỗ mà thôi.
Ngô Dụng cười nói:


Ngô Lão đúng là khiêm tốn, thiên hạ này chỉ sợ không có gì là ‘Thiên lân hiệu cầm đồ’ không biết!
Độc Cô Thắng nói ra


Lời này, Độc công tử quá coi trọng rồi. Độc cô sơn trang ngân hàng tư nhân rải khắp, tin tức linh thông, so với ‘Thiên Lân hiệu cầm đồ’ chỉ có hơn chứ không kém!
Ngô Lão nói:


Không biết tiểu cô nương này là ai?
Ngô Dụng cũng liền chú ý tới Teresa, nhất thời đánh giá. Dù sao, đối phương cũng tỏa ra bá vương khí thế, nhưng hắn lại nhìn không thấu đối phương, cũng khiến hắn vô cùng tò mò. Tuổi trẻ như vậy, khẳng định không thể không nổi danh trên giang hồ.

Mà Teresa thì biết được Ngô Dụng từ lâu rồi. Kể từ lúc Độc Cô Thắng xuất hiện, đã có Ngô Dụng, có lẽ chỉ đợi cơ hội bắt chuyện làm quen đi. Còn nói Teresa có đánh giá được thực lực đối phương không ư, tất nhiên là có. Mặc dù nói các cao thủ thường có khả năng ẩn giấu khí tức, nhưng Teresa với khả năng cảm Yoki đặc biệt, có thể đọc được dòng luân chuyển nội lực trong người đối phương. Tỷ như cùng cho một bức ảnh về hai con sông lớn nhỏ khác nhau ở cùng một đoạn tương tự nhau, thì con sông nào có tốc độ dòng chảy lớn hơn chính là con sông lớn rồi.


Ta là Teresa, không môn không phái!
Teresa trả lời, dù sao nàng cũng không giấu giếm, ở thế giới này nàng cũng khong có gia nhập môn phái nào đi, gần nhất cũng chỉ có Thanh ngưu Quan mà thôi.

Mà Ngô Dụng lúc này cũng ồ lên tiếng, bởi đối phương nói không môn không phái làm hắn bất ngờ. Bình thường một cường giả, trừ khi may mắn lượm được bí kíp, nếu không ắt phải thuộc đại tông môn. Mà đối phương dĩ nhiên không thuộc trường hợp hai. Bất quá nhanh chóng đánh giá lại, Ngô Dụng cũng liền bỏ qua, xem ra hắn là đánh giá lầm.


Nghĩ đến, Ngô Lão Bản tìm ta có chuyện, không ngại nói nghe một chút!
Độc Cô Thắng nói:


Ta hai người, hẳn nên tránh đi một chút?
Hoàng Tiêu chần chờ


Không cần, không cần! Ta nếu có bí mật gì, liền đã không ở nơi đông người này mà cùng Độc công tử trao đổi rồi.
Ngô Dụng khoát tay áo nói:

Mà tiếp theo chính là Ngô Dụng cùng Độc Cô Thắng hai người bàn việc. Ngoài Hoàng Tiêu từng là người đọc sách hiểu ra, trong khi Teresa nàng cũng lười để ý.

Tỷ nội dung là cấp trên ‘Thiên Lân hiệu cầm đồ’ muốn tìm một ngân hàng tư nhân hợp tác. Mà Ngô Dụng muốn tiệm hắn hợp tác với Độc Cô sơn trang. Đối với điều này, Độc Cô Thắng cũng không có đồng ý ngay, mà xin phép về gia tộc báo cáo.
...

Ngô Dụng không có ngồi lâu, liền nói:
Như vậy, tại hạ không quấy rầy, xin cáo từ trước!


Ngô Lão xin cứ tự nhiên!
Độc Cô Thắng cười nói:

Khi Ngô Dụng chuẩn bị rời đi, bỗng một âm thanh quái gở từ lầu hai vang lên:
Muốn nói, tuổi trẻ bên trong, kiếm pháp chỉ là chó mà, kiếm pháp làm sao so được với đao pháp.

Teresa nhóm người nhanh chóng quay đầu về phía thanh âm, lúc này liền nhìn thấy ba cái tên bên hông bội đao thanh niên.


A, đây không phải là Độc công tử Độc Cô sơn trang sao?
Cái kia ba người nhanh chóng đi tới Độc Cô Thắng bên cạnh, cười ha ha nói:


Ta tưởng là ai? Hóa ra là Vạn Đao Môn ba tên phế vật,tựu coi như các ngươi Đại sư huynh Mục Cường, cũng không dám trước mặt ta hung hăng!
Độc Cô Thắng để ly rượu xuống, lạnh lùng nói:


Chúng ta đại sư huynh sao có thể như ngươi sánh được.
Ba người nói:


So sánh cũng không phải các ngươi nói là được, cũng mấy năm nay không từng thấy Mục Cường, không biết đao pháp của hắn luyện đến mấy tầng!
Độc Cô Thắng hỏi


Nói thật ngươi biết, đại sư huynh vừa mới xuất quan, đã đạt đến một đao bách lực cảnh giới, đối phó ngươi thừa sức!



Một đao bách lực!
Độc Cô Thắng cười to:
Ta còn tưởng là một đao ngàn lực đấy?Vốn tưởng hắn lần này bế quan, một đao liền ngàn lực, xem ra hắn làm ta quá thất vọng!



Ngươi?
Ba người tức giận nói:
Ngươi đùa, một đao ngàn lực đó chỉ là sư phụ mới đạt tới cảnh giới. Ngươi đừng nắm lấy cái này làm thấp đi Đại sư huynh, nâng lên bản thân. Ta ngược lại muốn biết, ngươi học được mấy thức Độc Cô Gia kiếm pháp



Mặc kệ ta mấy chiêu thức, nếu Đại sư huynh các ngươi muốn tìm ta khiêu chiến mà nói, cứ đến là được!
Độc Cô Thắng cười nói


Theo tại hạ biết, mấy năm trước Độc công tử đã luyện thành Độc Cô Gia kiếm pháp: ‘Độc Cô Cửu Kiếm’ thức thứ 4. Năm đó chỉ nhờ thức thứ 4 đã lọt vào Ưng non Bảng, hiện nay một năm trôi qua, hẳn kiếm pháp càng cao thâm.
Ngô Dụng một bên bổ sung


Năm ngoái, nếu không phải Đại sư huynh bế quan, bằng không bỏ qua Ưng non Bảng!


~~~TFS~~~~
Tối nay tác sẽ cố gắng thêm một chương nữa cho ae^^
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Võ Hiệp Chi Tối Cường Teresa of the Faint Smile.