Chương : Chương #0


Trên đỉnh núi cao có một ngôi nhà to lớn nhưng khá giản dị, không cầu kỳ. Bên trong hoa viên nho nhỏ có 8 bóng hình đáp xuống nghiên cẩn đồng loạt lên tiếng:

Tham kiến Lão Tổ

Một thanh sắc trường bào nử tử đang chăm sóc vườn cây khẽ gật đầu nhìn bọn họ. Nàng nói với bạch sắc trường bào nam tử đang đứng đầu:

Mau đưa họ đến chỗ của bọn họ đi, ta đã sắp xếp, dọn dẹp xong hết rồi


Vâng, lão tổ. Nhưng...
- Bạch sắc trường bào nam tử ngập ngừng.
Nàng nhẹ bước đến bên bàn được đặt tại trung gian hoa viên, ngồi xuống ghế, nhẹ nhàng vừa rót trà vừa đạo:

Ta biết ngươi muốn nói gì, nhưng ý ta đã quyết ta sẽ không thay đổi, ngươi mau đi sắp xếp xuống cho bọn họ cho tốt rồi mau quay về làm thật tốt chức vụ của mình
.
Nguyên đám người nghe xong liền thay nhau quỳ xuống hướng về nàng, một hắc sắc bào hướng nàng kính cẩn:

Kính mong Lão Tổ suy nghĩ lại, mong Người lấy đại cục làm trọng, quay về chủ trì cục diện


Xin Người quay về


Xin Người quay về
.... – Đám người còn lại đồng loạt nói.

Các ngươi đứng lên hết đi. Ta biết các ngươi chỉ lấy cớ chủ trì đại cục để khuyên ta quay về, nhưng ta có về thì cũng không làm được gì, Không tử có thể thay ta làm chủ giải quyết mọi rắc rối, ổn định cũng như phát triển mọi thứ. Thời gian của ta không còn nhiều, ta muốn ở đây yên bình sống những ngày còn lại, ôn lại những ký ức đẹp đẽ mà ta đã có ở thế giới này. Các ngươi cũng như ta, cũng muốn trước khi mãn hạn có thể sống yên bình nên mới đến đây, nếu có cơ may sẽ phá bình cảnh tiến về phía trước. Vì thế ta hy vọng các ngươi đừng khuyên ta trở về làm gì, hãy dành thời gian đó để làm việc có ích hơn
. Nàng đối với bọn họ nói xong, nàng quay sang nhìn bạch sắc trường bào đạo:

Không tử, ngươi cũng thế, hãy chuyên tâm vào làm tốt bổn phận chức vụ của mình, phát triển nhiều vị trí hơn nữa để cho thế hệ mới tấn thăng tiếp sức với các ngươi chống lại ngoại địch, ổn định và phát triển vững chắc. Để không cho bi kịch đó xảy ra lần nữa, nếu không thì sự hy sinh của Lão Đầu và ta sẽ phí phạm, vô nghĩa
.
Bạch sắc trường bào nam tử nghe xong nhìn nàng thoáng qua, trong mắt có một chút tiếc nuối, nhưng cuối cùng vẫn quay về phía đám người còn lại nói:

Chúng ta đi thôi, nếu như ý Lão Tổ đã quyết định như thế thì chúng ta nên tuân theo nguyện ý của Người
. Rồi quay về phía nàng đạo:
Kính mong Lão Tổ chú ý sức khỏe, có việc gì cần đến thì sai người truyền tin cho ta, ta sẽ ngay lập tức tới diện kiến Người
.

Lão Tổ chú ý sức khỏe, nếu như Người nhàm chán muốn đánh cờ cho khuây khỏa, lệnh gọi 1 tiếng thôi ta sẽ ngay lập tức đến
– Nam tử hắc sắc bào đạo.

Lão Tổ chú ý sức khỏe
– Những người còn lại đồng loạt nghiên người kính cẩn nói.
Nàng nhìn thấy như thế trong thâm tâm có chút cảm động nghẹn ngào, nhẹ phất tay để bọn họ đi. Đám người nhẹ khẽ động, hư ảnh tan biến trong không trung như chưa từng tồn tại nơi này.
Sau khi thấy bọn họ đã đi hết nàng thở dài một tiếng rồi nhìn lên bầu trời, trong ánh mắt nàng như đang chờ đợi một cái gì đó.
 
1 bộ truyện hay về binh đoàn , tác trâu, mời các bạn nhập hố Siêu Thần Cơ Giới Quân Đoàn
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Võ Linh.