Chương 18: Tiếp chương 17


Hai ma pháp va chạm kịch liệt, bất phân thắng bại nhưng Thiết Phong nhận ra rằng, mặc dù phải chịu đựng áp lực lớn nhưng tiểu cô nương Phương Nhi kia lại không hề tỏ ra mệt mỏi chút nào, sức chống trả ngày càng mãnh liệt, nếu cứ duy trì tiếp tục sẽ rất không ổn.

Thiết Phong nghiến răng:

- Phi Thiên Ưng, Thần Phong Bạo Vũ, Thiên Kích

Thần Phong Bạo Vũ ?

- Dừng lại
Hỏa lão chợt bật dậy, hét lớn

Thần Phong Bạo Vũ là một chiêu tối cường của Phi Thiên Ưng, chiêu số này dựa trên tốc độ cực lớn tạo thành sát thương cho kẻ địch, địch thủ căn bản chưa kịp nhìn thấy bóng dáng Phi Thiên Ưng đã phải chịu oanh kích, có điều chiêu pháp cường mãnh đồng dạng cũng tổn hao tu vi rất lớn.

Sử dụng tới chiêu số này, Phi Thiên đội dù thắng cũng là thắng thảm, khó có thể tiếp tục vòng loại tiếp theo.

Nhưng tất cả đã quá muộn….

Phi Thiên Ưng lơ lửng trên không đột nhiên biến mất, Phương Nhi lúc này đang duy trì Hàn Băng Nhận Vực, đột ngột thấy áp lực biến mất, nàng mơ hồ cảm thấy có nguy hiểm. Hàn Băng Kiếm vội quét về phía sau, thân thể như cây cung bắn ngược về phía Phương Ngạo Thiên.

- Xoạt …

Tay áo nàng bất chợt bị rách một mảng, nàng nâng kiếm, cẩn thận đề phòng nhưng vẫn không hề thấy bóng dáng địch thủ.

- Phương Nhi, lui lại ngay
Phương Ngạo Thiên chợt hét lớn

Ngay lập tức, Phương Nhi bắn mình về phía Phương Ngạo Thiên, nhưng vẫn chậm trong tích tắc, một tiếng gió xé không gian văng lên, cũng may nàng phản ứng nhanh nhẹn, huy động Hàn Băng Kiếm chắn trước ngực nên không bị thương, nhưng áp lực cũng khiến nàng loạng choạng, lục phủ ngũ tạng rung động.

- Phương Nhi, để huynh

- Tứ Tượng Trận, Ảo Cảnh….
Phương Ngạo Thiên gầm lên
Ngay sau tiếng hét của hắn, Thiết Phong chợt thấy quang cảnh trong đấu trường biến đổi, từ thân mình của Phương Ngạo Thiên, vô số ánh sáng lan tỏa, tất cả khung cảnh trong đấu trường chợt biến mất, sau khi định thần, hắn chợt thấy Phương Nhi và Phương Ngạo Thiên lúc này không ngờ lại đang cưỡi trên một đầu Phi Thiên Ưng giống hệt như bọn hắn, ngạo nghễ cười.

Xung quanh hai đội là đấu trường đã mất dạng, thay vào đó là một vực xoáy khổng lồ

- Phong Vũ….

- Sao ?
Thiết Phong trợn mắt

Nhưng dù ngạc nhiên, phản ứng của hắn cũng không chậm

- Thần Phong Bạo Vũ, Phong Thuẫn

Một bức màn gió xoáy toát ra từ Phi Thiên Ưng, che kín phía trước chiến đội, Phong Vũ va chạm với Phong Thuẫn không ngờ lại không có chút va chạm, trực tiếp tan biến.

Thiết Phong lúc này tức giận tới cực điểm, thật không ngờ đối phương lại biết được bí pháp Phi Thiên Ưng như mình, khẳng định bọn chúng đánh cắp tuyệt học của Phong Đường. Ăn cắp bí tịch, đó là tội thiên địa bất dung.

- Phương Ngạo Thiên, ta xem như đã nhìn nhầm ngươi

- Thần Phong Bạo Vũ, Thiên Kích….

Phi Thiên Ưng ảo hóa lập tức biến mất, trong nháy mắt đã đâm xuyên qua Phương Nhi và Phương Ngạo Thiên phía trước.

Nhưng khi công kích vào mục tiêu, Thiết Phong hoàn toàn không có chút cảm giác mình đã đánh trúng, Phương Ngạo Thiên và Phi Thiên Ưng phía trước như cũ không xuy xuyển, chỉ xoay người nhìn hắn cười.

- Thiết huynh, nếm thử một đòn này của ta

Trước mắt Thiết phong đột nhiên xuất hiện vô số Phương Ngạo Thiên, vô số hỏa cầu xuất hiện, nhắm thẳng vào Phi Thiên Ưng công tới.

- Thần Phong Bạo Vũ, Phong Thuẫn

Ngay khi hỏa cầu va chạm cùng Phong Thuẫn, đột nhiên tất cả hỏa cầu tan biến như thể chúng chưa từng tồn tại. Thiết Phong ngẩn người, chưa kịp định thần bỗng nghe thấy tiếng rít gió.

- U Hồn Tàn Diệt
Từ phía sau, Phương Nhi đột nhiên xuất hiện, tung một kiếm hung mãnh về phía Phi Thiên đội
Mưa kiếm lạnh lẽo từ phía sau phủ chụp vào đầu Phi Thiên Đội, Thiết Phong vội vã huy động Phi Thiên Ưng, dùng tốc độ nhanh nhất né tránh.

- Thần Phong Bạo Vũ, Thiên Kích
Ngay lập tức, Thiết Phong phản công, Phi Thiên Ưng biến mất vô hình vô ảnh rồi đột ngột xuất hiện, đâm xuyên qua thân hình Phương Nhi. Nhưng vẫn như trước, Thiết Phong không hề cảm giác được gì, như thể hắn vừa đâm xuyên qua không khí vậy, còn Phương Nhi thì xoay người mỉm cười, tiếp tục tấn công hắn như mưa sa bão táp, Phương Ngạo Thiên từ xa liên tục phát động hỏa cầu bắn tới.

Thiết Phong điên cuồng chống trả, dùng hết toàn lực phản công, nhưng Phương Ngạo Thiên và Phương Nhi như hai u hồn, hắn dùng mọi cách cũng vô pháp tổn thương hai người, ngược lại, áp lực từ công kích của hai người ngày càng khủng khiếp khiến hắn cảm thấy có chút lực bất tòng tâm.

Thiết Phong huy động Phi Thiên Ưng phát ra một đợt Phong Vũ rồi bay vọt lên cao nhìn xuống. Hắn cố gắng định thần suy nghĩ, chợt hắn ngẩn người.

- Nguy, mắc bẫy, trận pháp…

- Ha ha ha, Thiết huynh, thật tinh ý, có điều muộn rồi….

- Tứ Tượng Trận, Câu Diệt

Trận thế đột ngột rung động, khung cảnh biến đổi như ngày tận thế, từng cột lốc xoáy bốc cao tận trời, gió lốc ảo hóa muôn hình vạn trạng, nhằm vào Thiết Phong mà đánh tới.

Kiếm ảnh, hỏa cầu, lốc xoáy, tất cả tập trung công kích thẳng vào Phi Thiên đội, nhưng lần này, xen lẫn ảo ảnh là thực chiêu, chỉ trong giây lát, Thiết Phong đã bị trúng hai kiếm, hai đồng đội của hắn cũng bị dính vài hỏa cầu, pháp bào cháy rụi.

Áp lực ngày càng lớn, chưa đến một khắc, Phi Thiên đội bị đánh đến thất điên bát đảo, không còn lực hoàn thủ. Phi Thiên Ưng cũng biến mất, Thiết Phong và đồng đội đờ đẫn đứng nhìn ảo trận trước mặt.

- Ta thua
Thiết Phong nghiến răng bật thốt.

Ngay sau câu nói của hắn, ảo cảnh đột nhiên biến mất, đấu trường trở lại bình thường. Bầu trời vẫn quang đãng, phía bên kia đấu trường Phương Ngạo Thiên và Phương Nhi đang đứng khoanh tay nhìn hắn cười.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vô Thần Đỉnh.