Chương 4 : Cực Phẩm Thôn Trưởng
-
Võng Du Chi Ác Ma Tà Hoàng
- kemdacool
- 1264 chữ
- 2019-08-31 07:22:23
Mặc kệ tên điên đó , Thiên Vấn nhanh chân đi đến nhà thôn trưởng nhận nhiệm vụ. . . hai bên đường không ngừng có tấp nập người qua lại, hiếu kì, khám phá thế giới này
- Này lão tam, ta nói ngươi mua nón trò chơi là không hề sai thấy chưa, ta thật chưa thấy trò chơi nào mà nóng như trò này, một cái tân thủ thân mà chật ních như thế này , cả thế giới bao nhiêu cái tân thủ thôn thì lượng người nhiều thế nào có thể tưởng. . .
- Ân , ngươi nói đúng lắm, thấy lão bản bán dược tề sao , phong tình mỹ nữ, thành thục ý nhị ta nhìn đều chảy nước miếng, ta hận k thể nhào lên ôm vào lòng đây này.
- Ngươi điên à, game này phụ nữa có hệ thống bảo vệ, xâm phạm họ là trừng phạt rất nặng, sẽ bị lôi kiếp đánh chết và rớt lv, đặc biết là tỉ lệ rơi đồ sau khi chết của ngươi là 100% á nha. . .
- Ặc, ta chỉ nói đùa , ừ nói đùa.
- Bất quá ngươi nói cũng đúng, ngay cả NPC đều xinh đẹp và chân thật như vậy, ta quyết định từ nay bỏ LOL sang chơi game này. . . .
đó là một phần nhỏ của một góc nhỏ trong tân thủ thôn , hầu như khắp nơi đều như vậy , thậm chí có vài người không thèm nhận nhiệm vụ mà chạy thăm quan khắp nơi, dùng tay chạm chạm sờ sờ nhà cửa cây cối xem có đúng chân thật hay không nữa,các người chơi nữ thì dùng camera hoặc máy quay của hệ thống để ghi lại khoảnh khắc tung lên diễn đàn. . .
Lắc đầu, Thiên Vấn bước đi nhanh, tố chất tâm lí từ nhỏ của hắn rất tốt, từ nhỏ mồ côi không biết cha mẹ là ai, thậm chí gia gia cũng là nhặt hắn về nuôi , gia cảnh khốn khó nên không có bạn bè nhiều, lác đác vài đứa trong xóm nghèo. . .hắn trầm lặng, suy nghĩ về cuộc đời khá nhiều, từ đó trở thành thói quen tĩnh lặng, rất ít gợn sóng. . .nên đối với sự mới lạ hắn chỉ hơi ngạc nhiên mà thôi, không quá hứng thú. . . với lại hắn đến với game là để kiếm tiền đấy. . .quan tâm nhiều quá làm gì.
Trước cửa nhà thôn trưởng người chơi xếp hàng bao xung quanh nhận nhiệm vụ chật ních, Thiên Vấn đợi khó khăn lắm mới đến lượt mình, vừa vào nhà, hắn há hốc mồm trợn mắt triệt để ngây ngốc nhìn thôn trưởng, trên tay lão già cầm một cuốn kim bình mai, tay còn lại thì để trên một cái khay có chứa vài tờ giấy, trên khay là ba chữ to tướng Nhiệm Vụ Khay
Ai đến giao nhiệm vụ lão sẽ lấy tờ giấy trên khay đưa cho kẻ đó và dặn dò vài câu sau đó đuổi đi
- Thôn trưởng, ta có thể giúp ngài bề bộn gì sao. . .
Đầu thậm chí không ngẩng lên, mặt hèn mọn bỉ ổi, thôn trưởng đưa cho Thiên Vấn một tờ giấy :
-Đọa Thiên mạo hiểm giả đúng không, cầm và đọc nội dung trên đó làm theo là được
Thiên Vấn : "............"
- Ân, sao còn chưa đi, trang bị ta tự động để trong balo rồi.
Giời ạ thôn trưởng này làm như thế nào vậy, người ta không phải là ân cần chỉ dẫn sau đó đưa đón sao, quá không có trách nhiệm, quá không có trách nhiệm rồi, với lại hắn là NPC có được hay không, như thế nào lại xem sách như vậy, có cần nhân tính hóa như vậy không chứ.
- Thôn trưởng, cáo từ, à ta cũng khuyên ngài một câu, ngài già rồi nên hạn chế bớt xem mấy loại này đi, không tốt cho sức khỏe
- Khụ khụ, ta đây là đang nghiên cứu thân thể con người , nghiên cứu về các huyệt đạo kinh mạch để. . . . .để . . . .à để chữa bệnh cứu người
- Ngươi trang tiếp a, già mà còn nói dối như vậy, ta chỉ quan tâm sức khỏe cho ngươi thôi
- Này này, ngươi nói ai già, ngươi mới già, cả nhà ngươi đều già,cút đi làm nhiệm vụ của ngươi đi để ta nghiên cứu . . . . .giải phẩu cơ thể người.
- Hắc hắc , tạm biệt ta đi đây, đừng hung như vậy
Hắn chạy vèo ra ngoài làm nhiệm vụ, mặc kệ trêu chọc thôn trưởng như thế nào cũng được, quan trọng là hoàn thành nhiệm vụ lên lv trước đã, bình phục thoáng tâm tình hắn chạy một mạch ra ngoài thôn
Hắn không biết hắn vừa đi, thôn trưởng bỏ trong tay cuốn sách xuống bàn, mỉm cười : hắn tính tình thật giống như tiểu Minh a, nếu tiểu Minh còn sống chắc cũng cỡ tuổi này rồi, haiz, thật hoài niệm. . . mà sao hắn lại cho ta cảm giác thân thiết như vậy nhỉ, chắc tại hắn không câu nệ như những người khác. . . . Trẻ tuổi thật tốt , nhớ năm đó khi ta còn trẻ cũng nhiệt huyết như vậy. . . . .ai. . . . mà thôi già rồi không nên nhắc chuyện xưa nữa
Ra khỏi tân thủ thôn, Thiên Vấn lật xem trang bị tân thủ của mình
Tân thủ kiếm : đồ trắng , công kích: 5-7
Tân thủ bố y : đồ trắng , phòng ngự : 2
Tân thủ giày : đồ trắng , nhanh nhẹn : +1
Hô, cuối cùng cũng xuất hiện phòng ngự thuộc tính, hắn còn tưởng game lỗi không có phòng ngự đây này. . .thật ra cũng không phải là không có phòng ngự, mà là thuộc tính đó phải gặp thôn trưởng mới kích hoạt được, như vậy thiết kế là để tránh cho tình trạng người chơi lang thang không làm nhiệm vụ, vậy sẽ làm chậm lại quá trình mở ra nội dung cốt truyện, đây cũng là một sáng kiến mới của game.
Nhìn xem thuộc tính bộ đồ, Thiên Vấn thì thào :
- Ân thuộc tính mà nói thì bộ này cũng tạm gọi là . . . . . phế vật
Nêu mà để người khác nghe hắn nói chắc giơ ngón tay giữa lên say. . . với hắn rồi, hắn có tiên linh chi khí trong khi người ta ngay cả đồ thanh đồng còn chưa kiếm ra có được hay không. . . . rõ ràng được tiện nghi còn khoe mẽ.
Sau khi ra tân thủ thôn một đoạn ngắn ngắn, hắn mở giấy nhiệm vụ ra xem :
- Không cần ra tân thủ thôn, ta là thôn trưởng tốt bụng, không làm khó các ngươi, ừ ,nhiệm vụ đầu tiên xem như tặng không vậy xem như quà gặp mặt, đến nhà thợ rèn đem về cho ta cái cuốc đào quặng ta đặt làm hôm qua
Thiên Vấn :@&#&#-#&#&#&#-$¢^€€¥
- Aaaaaaa tây thôn trưởng. . . . . ta thảo ngươi.
Không cần nhìn xem, Thiên Vấn cũng biết mấy tên kia số phận cũng y như mình rồi, bị lão già háo sắc kia âm một bả to đùng đây mà
Lủi thủi quay trở vào trong thôn.
Hiếm hoi còn tồn tại , tu tiên nhẹ nhàng hài hước đáng để đọc Hack Kề Bên Người Cỏ Dại