Chương 159: Đi dạo Chợ Đen.
-
Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục.
- LOD_Centerrer
- 1683 chữ
- 2019-07-24 02:01:37
Khu Civic, Lòng Chảo Địa Ngục.
Trên đường cái của Chợ Đen, Trần Văn Lâm và Agatha Maskin vừa đi dạo, vừa tìm kiếm một vài vật liệu đặc biệt.
Chợ Đen này quả thật có rất nhiều vật liệu phẩm chất tím trở lên, phẩm chất cam cũng không ít. Mặc dù lẻ tẻ, vài sạp hàng mới có được một khối vật liệu nhỏ, nhưng như vậy cũng là không hề ít rồi.
Vật liệu phẩm chất cam, như khoáng thạch, Kim Loại chẳng hạn, chính là nguyên liệu cần thiết để chế tạo trang bị phẩm chất cam.
Ở Thị Trấn Markham, gần như không thể tìm được loại vật liệu phẩm chất cao như vậy, nên Trần Văn Lâm không tiếc tiền, bỏ ra rất nhiều để mua những khối vật liệu này.
Hiện tại, nếu không tính người của Quân Đoàn Thứ Bảy, Trần Văn Lâm và Bùi Phương Thảo, thì Thị Trấn Markham không có ai sở hữu trang bị phẩm chất cam cả. Cho dù là Tony Gelatin hay Titus Septim cũng không có.
Không phải vì Trần Văn Lâm không muốn cho họ trang bị cao cấp, mà vì không có trang bị cao cấp. Trang bị phẩm chất cam, gần như chỉ có bỏ số lượng lớn tiền ra để mua, nhưng mà chưa chắc đã mua được. Trần Văn Lâm phải dùng đến quan hệ của mình với Đại Tướng Anthony Lowren và Quốc Vương Florentino Septim mới mua được một bộ trang bị phẩm chất cam cùng hai cây cung phẩm chất cam. Trong đó, một cây hắn đã tặng cho Edgar Winter để tạo quan hệ.
Cách thứ hai, chính là tự rèn. Thị Trấn Markham hiện tại cũng có một số thợ rèn đủ khả năng chế tạo trang bị phẩm chất cam, nhưng vấn đề là không có nguyên liệu. Đi hỏi mua, thì người ta không bán, nói muốn giữ lại làm cống phẩm, vật hi hữu để trao đổi,......
Hiện tại, gặp được không ít vật liệu phẩm chất cam, Trần Văn Lâm không thể nào bỏ qua được.
Những vật liệu khoáng thạch, Kim Loại này đều mang tính chất hệ hỏa. Điều này cũng dễ hiểu, khi một mảnh của Lục Nguyệt rơi xuống, va chạm với Yriel Đại Lục, tạo thành Lòng Chảo Địa Ngục.
Khi va chạm, năng lượng giải phóng ra là vô cùng khổng lồ, mới có thể đào ra được một cái hố tròn có đường kính vài trăm Kilomet.
Năng lượng lớn, nhiệt độ cao, thêm vào đất đá nóng chảy, dung nham, ...... những khoáng thạch, Kim Loại bình thường hầu như đều bị hòa toan. Khi chúng được dung nhập lại, một phần xác suất nào đó sẽ biến chúng thành cật liệu có phẩm chất cao hơn.
Hoặc thứ nhiệt độ kinh người kia, trực tiếp làm cho khoáng thạch, Kim Loại bị biến đổi tính chất, tạo thành vật liệu phẩm chất cao. Giống như được tinh luyện ra vậy.
Nhưng đồng thời, những vật liệu này cũng bị nhiệt độ khủng khiếp sau vụ va chạm, hoặc bị nhiệt độ cao tại Lòng Chảo Địa Ngục tinh luyện mấy chục hoặc cả trăm năm. Chính vì vậy, chúng mới mang tính chất lửa.
Đi dạo nửa ngày, Trần Văn Lâm thu hoạch khá nhiều, đại khái đủ để chế tạo ra bảy đến tám bộ trang bị phẩm chất cam. Đủ trang bị cho mỗi vị Thống Soái một bộ.
- Hai vị, Hội Trưởng chính ta có chuyện muốn gặp hai vị. Làm phiền theo ta đi đến Dong Binh Công Hội Ostis.
Trần Văn Lâm cùng Agatha Maskin đang định đi sang khu vực buôn bán thảo dược biến dị, thì bị một đoàn hơn mười người chặn lại. Những người này mặc giáp xám, tay cầm đao hoặc thương, cánh tay xăm hình một ngọn lửa đang bốc cháy. Nhìn qua, không thấy một chút ý tứ tốt nào.
Vừa rồi, quả thật Trần Văn Lâm hơi khoa trương, hắn bỏ ra khá nhiều Vàng để mua nguyên liệu phẩm chất cam, phải lên đến mấy trăm nghìn Vàng chứ chẳng chơi.
Nhiều Vàng như vậy, không bị để ý cũng khó. Người mà, thấy đồ tốt, luôn muốn ngấp nghé, đoạt về cho bản thân sử dụng.
Nhưng mà theo Trần Văn Lâm tìm hiểu, mấy Dong Binh Công Hội tại Chợ Đen này thực chất không mạnh lắm, nên hắn căn bản không sợ. Bên cạnh hắn, có một vị Divine tột cùng (cấp 299), bất kỳ lúc nào cũng có thể trở thành Oblivions cường giả, cần phải sợ sao.
Oblivions mạnh thế nào? Cứ nghĩ là biết, Giáo Hoàng Guro Clever của Quang Minh Giáo Hội, cũng chỉ là Oblivions cường giả mà thôi. Cho dù hợp hết tất cả các thế lực tại Lòng Chảo Địa Ngục lại, cũng không tìm ra được một cường giả cấp Divine (cấp 200 đến 299). Nói cho cùng, chỗ này cũng chỉ là một đám ô hợp, không đủ để so sánh cùng một Quân Đoàn Quang Minh Thánh Đồ của Quang Minh Giáo Hội.
Chỉ có hai người Trần Văn Lâm và Agatha Maskin, muốn rời đi lúc nào cũng được.
Trần Văn Lâm từ chối, hắn cũng không có nhiều thời gian, chỗ Chợ Đen này có khá nhiều thứ hay ho, hắn còn muốn tiếp tục mua thêm. Dùng Vàng đổi lấy thực lực, Trần Văn Lâm chắc chắn không tiếc chút nào.
Nhưng chưa kịp mở miệng, ngay lập tức, từ ba phía tiếp tục xuất hiện thêm các nhóm người khác, đại khái phải lên đến gần năm mươi người.
Thấy tình cảnh này, bất kể là thương nhân bán hàng, hay khách mua hàng, đều vội vàng né ra, sau đó xôn xao bàn tán.
- Người của Thất Đại Công Hội, thế nào lại tụ tập hết ở đây, có chuyện lớn gì à?
- Đúng vậy a, Thất Đại Công Hội của Chợ Đen, chính là lực lượng chính để Chợ Đen có thể đứng ngang hàng cùng các Thị Trấn khác. Lớn chuyện rồi.
- Hai người kia là ai? Một người Nerz, một người Light Elve, có gì đặc biệt sao?
- Nữ nhân Light Elve kia mặc dù che mặt, nhưng dáng người thật hoàn hảo a.
- Chắc là, mấy vị Hội Trưởng lại ngấp nghé người đẹp rồi. Tộc Light Elve a, ta mới gặp lần đầu.
- Hừ, các ngươi không biết, hai người này vừa bỏ ra mấy trăm nghìn Vàng, mua sạch nguyên liệu phẩm chất cam của Thị Trường Khoáng Thạch đó.
- Hít, thật giàu. Hèn gì bị Thất Đại Công Hội để ý. Mang nhiều tiền đến Chợ Đen khoe khoang, là muốn chết sao?
Đúng là nhân vật quần chúng, Agatha Maskin nghe mọi người nói đến nhức cả đầu, bàn tay nàng nâng lên, một luồng khí tức hùng mạnh từ cơ thể nàng tỏa ra, chấn nhiếp người xung quanh.
Trong chốc lát, không khí nóng nực tại Chợ Đen trở nên im ắng, tĩnh mịch.
Agatha Maskin giọng điệu lạnh như băng sơn nghìn năm:
- Kêu Hội Trưởng của các ngươi đến đây.
Mặc dù nhiệt độ tại Chợ Đen luôn rất cao, còn không có mồ hôi mà đổ. Nhưng hiện tại, những người xung quanh cảm thấy không khí như lạnh đi mấy chục độ, làm bọn họ rùng mình lạnh gáy. Những người chịu đựng lớn nhất, chính là người của Thất Đại Công Hội.
Agatha Maskin cảm thấy rất tức giận, nữ nhân a, đối với việc đi dạo mua đồ cảm thấy rất hứng thú. Nhưng khi bị gì đó ngăn cản, thì họ sẽ trở nên tức giận vô cùng. Giống như hiện tại, đám người ngu xuẩn kia lại động chạm vào hứng thú của nàng, đúng là chán sống.
Trần Văn Lâm đứng một bên nhún vai, hắn cảm thấy mấy người kia thật tội nghiệp, không không lại đi chọc vào một Quân Đoàn Trưởng của hội Guardian. Đây là nhân vật tương đương với Hồng Y Đại Giáo Chủ của Quang Minh Giáo Hội đó a, không phải đùa giỡn được đâu.
Mà làm thì làm cho chót, Trần Văn Lâm hiện tại đóng vai "chó săn", tiến lên một bước, túm lấy cổ một gã người Mel gần nhất, nhấc bổng gã lên nói:
- Gọi Hội Trưởng của các ngươi đến, tốt nhất là nhanh, nếu không bọn ta sẽ tự tìm đến.
Trần Văn Lâm liếc nhìn một tòa nhà có phần lớn, cách chỗ này cũng không xa, rồi tiếp tục nói:
- Chính là tòa nhà kia, hai người chúng ta đợi các ngươi ở đó.
Thanh niên người Mel kia khi được thả ra, sợ hãi lùi lại, nhưng vẫn mạnh miệng:
- Các ngươi chờ đó, đợi Hội Trưởng đến, các ngươi chết chắc.
Nói xong, gã vội vàng dẫn người cùng Công Hội chạy đi, thù này, chỉ có Hội Trưởng mới có thể giúp bọn họ rửa sạch.
Mấy thành viên của các Dong Binh Công Hội khác cũng vội vàng rời đi. Lúc nãy, khi Agatha Maskin phát uy, cho dù chỉ là một cái nhấc tay đơn giản, cũng đủ làm cho bọn họ thấy khó thở, lục phủ ngũ tạng nhộn nhạo, như bị người đấm mấy chục phát vào ngực bụng. Vô cùng khó chịu. Nữ nhân kia không phải là đám lâu la bọn hắn có thể đối phó được.
Trần Văn Lâm khi đi dạo ở đây đã để ý rất kỹ, mặc dù người tại Chợ Đen nói riêng và Lòng Chảo Địa Ngục nói chúng cấp bậc không thấp, không có ai cấp thấp hơn năm mươi, nhưng cũng không cao lắm.
Ít nhất, hắn chưa thấy ai vượt quá cấp bảy mươi cả.
Điều kiện ở xung quanh Lòng Chảo Địa Ngục khá khắc nghiệt, nên không có người cấp thấp cũng dễ hiểu.
Nhưng mà cũng vì khắc nghiệt, nên những người có cấp bậc cao, cũng không muốn đến đây chịu tội. Cho dù là Trần Văn Lâm, hắn cũng không muốn ở đây quá một tuần, thật sự chả khác gì tra tấn cả.