CHƯƠNG 381: THẦN LỰC CỦA PHIÊN THIÊN ẤN
-
Vũ Thần
- Thương Thiên Bạch Hạc
- 2131 chữ
- 2019-09-05 10:10:11
Đến lúc này, những cường giả Nhất Đường Thiên mắt cao hơn trán của Linh Tiêu Bảo Điện mới chính thức hiểu sự đáng sợ của. Trong lòng bọn họ, hình tượng người thanh niên này lập tức cao hẳn lên, không còn ai dám dùng ánh mắt hoài nghi để đánh giá hắn.
Trước mặt đám nhân tài kiệt suất võ đạo này, chỉ có sử dụng võ lực hùng mạnh hơn thì mới có thể chiếm được sự tôn trọng của bọn họ.
Mà Hạ Nhất Minh không thể nghi ngờ đã làm được điểm này.
Phiên Thiên Ấn……
Khi Kình Thiên Ấn đạt tới đỉnh cao nhất, bàn tay Hạ Nhất Minh vừa lật, tự nhiên đã xuất ra thức cuối cùng, cũng là thức hùng mạnh nhất của thủ ấn thủ hệ đó.
Một mảng mây đen thật lớn hình thành giữa không trung. Đây là Hạ Nhất Minh dùng vô hình hóa hữu hình, lấy chân khí hùng mạnh để dẫn dắt, hấp dẫn sức mạnh ngoại giới ngưng tụ lại thành bầu trời cực lớn….
Ở đó không chỉ ẩn chứa sức mạnh thổ hệ của hắn mà thậm chí còn một tia thổ lực lấy từ bảo tháp đang đứng.
Khi mảnh trời đó hình thành, khí lưu hùng mạnh lan chảy khắp nơi, ngay cả toàn bộ bảo tháp cũng run rẩy rất nhỏ.
Đương nhiên, đây chỉ là ảo giác do dòng khí lưu chuyển động gây nên mà thôi. Đừng nói Hạ Nhất Minh, chỉ sợ tất cả mọi người ở đây liên thủ cũng không thể khiến bảo tháp rung động mảy may.
Nhưng cho dù là như thế, uy lực xung thiên của Phiên Thiên Ấn cũng đã được gom tụ lại cực điểm, cho dù là Kỳ Liên song ma cũng không thể khinh thường.
Huống chi, ở giữa bọn họ còn có một cây thương sắc bén là Kim Chiến Dịch. Chính vì có người này tập kích nên mới có thể phá được thế liên thủ của Kỳ Liên song ma, khiến bọn họ lâm vào hoàn cảnh xấu.
Hạ Nhất Minh cường công, Kim Chiến Dịch lén tập kích, không ngờ hai người phối hợp còn thậm chí ăn ý hơn cả Kỳ Liên song ma, khiến tất cả mọi người cảm thấy không thể tin nổi.
Sắc mặt Kỳ Liên song ma đồng thời thay đổi, Đại ma trở nên đỏ tươi như máu, Nhị ma trở nên tối đen như sắt, tiếp đó, bọn họ đồng thời phun ra một hơi.
Trước mặt mọi người đột nhiên hiện ra năm đóa hoa hữu hình có màu sắc khác nhau. Ngay sau đó, những đoa hoa đó ngưng tụ lại cùng một chỗ, hòa lẫn vào nhau, không ngờ hình thành một đóa hoa ngũ hành luân hồi.
Tiếp đó, đóa hoa ngũ hành luân hồi to lớn này hung hăng lao thẳng về phía Kim Chiến Dịch.
Kim Chiến Dịch hú lên quái dị, cho dù y có kiêu ngạo tới mức nào cũng không dám nghĩ tới việc lấy sức mạnh cá nhân chống đỡ đóa hoa ngũ hành luân hồi của Kỳ Liên song ma.
Hai chân y hơi ra sức, lập tức bay vọt ra ngoài.
Mất đi chướng ngại giữa hai người, Kỳ Liên song ma đồng thời thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ lập tức tiến lại gần đối phương một bước, trong nháy mắt đã sóng vai nhau, đều tự duỗi một tay ra, đặt lên bả vai đối phương, tiếp đó giơ tay kia lên mảng mây đen trên đỉnh đầu. -
Một tràng tiếng nổ ầm ầm, mảnh trời đó đè ép xuống cực mạnh, bất kể là thứ gì ngăn cản trước mặt nó đều chỉ có thể bị nghiến thành bột mịn.
Cả song chưởng của Kỳ Liên song ma và ngũ hành hoa trên đỉnh đầu bọn họ đụng phải mảnh trời kia chỉ như bọ ngựa đỡ xe, không hề có tác dụng nào. Mảnh trời đó như thể một cái vỉ ruồi, đập thẳng xuống một con người dưới đất, không gì cản nổi.
Trong nháy mắt, mảnh trời này bao phủ hết thảy những gì dưới nó, bất kể là Kỳ Liên song ma, hay là ngũ hành luân hồi hoa của họ đều ảm đạm thất sắc, tất cả hoàn toàn bị đè sụp.
Khắp trong sân ngoài sân đều trở nên yên tĩnh, ngay cả Thu cô nương đã được xem những cường giả cấp bậc Tôn Giả giao thủ cũng không kìm nổi ngây dại.
Trước khi song phương giao thủ, bất cứ ai cũng không thể ngờ nổi kết quả lại như vậy.
Chỉ vài chiêu thôi, thậm chí Kỳ Liên song ma còn chưa kịp phát huy ra thực lực chân chính thì đã chịu khổ thất bại, hơn nữa không chỉ thất bại đơn giản như vậy. Dưới mảnh trời có uy lực hùng mạnh này, họ có thể giữ được tính mạng hay không cũng còn là vấn đề.
Hạ Nhất Minh khẽ lật tay, không ngờ lại hình thành một áp lực to lơn khủng khiếp như vây.
Không chỉ những cường giả Nhất Đường Thiên nhìn trợn mắt cứng lưỡi mà ngay cả ba vị cường giả cấp bậc Tôn Giả cũng cảm thấy lạnh lẽo trong lòng. Nếu chính mình gặp mảng trời này, liệu có thể chống đỡ được hay không?
Lúc này, cho dù là hai người Cao Vĩ Lượng cũng thoáng nổi lên một nghi vấn: người này liệu có phải là một vị Tôn Giả hay không?
Trong mắt Kim Chiến Dịch hiện lên một tia kinh hãi. Y đã từng chứng kiến Phiên Thiên Ấn của Hạ Nhất Minh, tuy nhiên khiến y cảm thấy kinh ngạc chính là ngay cả khi ngộ đạo, ném Hùng Vô Cực đi thì sức mạnh của Phiên Thiên Ấn dường như cũng còn xa mới có thể hùng mạnh như vậy.
Một chiêu sấm rung chớp giật này làm gì có cường giả tam hoa cảnh giới nào có thể làm được, chỉ sợ ngay cả các Tôn Giả đại nhân cũng chưa chắc có thể làm được.
Hạ Nhất Minh cũng sắc mặt cổ quái nhìn bàn tay của chính mình. Hắn như thể có cảm giác cổ quái nào đó, tuy nhiên trong mắt hắn lại lóe hào quang kích động, có thể thấy ít nhất đó là một chuyện tốt.
Quả thật, khi Hạ Nhất Minh thi triển Kình Thiên Trụ, hắn không ngờ phát hiện ra rằng, từ dưới lòng bàn chân hắn truyền đến một lực lượng thần kỳ. Đây chính là lực lượng đến từ đại địa, là thổ lực mà thổ hoa ngưng tụ lại cục điểm, hấp thu lấy sức mạnh của đại địa.
Những thổ lực này rõ ràng bất đồng, đây như thể một luồng sức mạnh bí ẩn nấp trong bảo tháp này.
Đúng là bởi vì có luồng sức mạnh này nên Hạ Nhất Minh rất khó có thể sử dụng thuật độn thổ chui vào trong tháp, nhưng khi luồng sức mạnh này từ lòng bàn chân tiến vào đan điền, rồi ngưng tụ vào trong thủ ấn, uy lực của ấn pháp thổ hệ này lập tức được tăng cường lên mấy lần.
Khi hắn thuận nước đẩy thuyền, xuất ra Phiên Thiên Ấn thì luồng sức mạnh này cũng bùng phát ra theo.
Trước mặt luồng sức mạnh này, tất cả đều như gà bằng đất, chó bằng ngói, hai tên Kỳ Liên song ma số mệnh đen đủi, vừa ra khỏi cửa đã dẫm phải phân chó, liền bị đè ép xuống dưới. Cho dù bọn họ có tuyệt chiêu giữ mạng là ngũ hành luân hồi hoa cũng không phát huy được chút tác dụng nào.
Trước khi giao chiến, cho dù là Hạ Nhất Minh cũng không thể ngờ nổi uy lực lại hùng mạnh như vậy.
Thở ra một hơi thật dài, Hạ Nhất Minh cảm nhận được luồng sức mạnh thần kỳ trong đan điền. Trong lòng hắn xao động, cảm xúc nói không nên lời.
Mây đen trên mặt đất đã tan đi, tuy rằng đây là một mảnh trời do Hạ Nhất Minh ngưng tụ thành hình nhưng dù sao thứ này cũng không phải vật vô hình, một khi mất đi lực lượng chống đỡ, lập tức không thể ngưng tụ thành hình được nữa.
- A …….
Theo thanh âm kinh ngạc vang lên ở ngoài sân, trong mắt mỗi người đều ánh lên vẻ kinh ngạc khó tin.
Kỳ Liên song ma cũng không bị đè thành thịt vụn như mọi người dự kiến.
Phía trên bọn họ không ngờ có một thứ gì đó giống như một cái lồng hoặc lưới che bọn họ lại. Tuy rằng bọn họ bị luồng sức mạnh đó đè ép xuống dưới đất, nhưng dưới sự bảo vệ của cái lồng, họ đều không bị chút tổn thương nào.
Cao Vĩ Lượng mở to hai mắt nhìn, đột nhiên phẫn nộ quát:
- Thiên y vô phùng …. Phiền huynh, ngươi đi quá xa rồi đó.
Sau khi nghe được bốn chữ "Thiên y vô phùng", sắc mặt mọi người đều biến động, đặc biệt là Kim Chiến Dịch lại càng trở lên cực kỳ khó coi.
Hạ Nhất Minh tuy rằng không biết Thiên y vô phùng là cái gì, nhưng chỉ cần nhìn cái lưới trên đỉnh đầu Kỳ Liên song ma là biết lai lịch của thứ này tuyệt đối là kinh thế hãi tục, nếu không cũng không thể bảo vệ được song ma, đồng thời cũng không thể khiến một vị Tôn Giả đại nhân biểu hiện thất thố như thế.
Phiền Thạc lập tức lộ vẻ cực kỳ xấu hổ. Lão giơ hai tay ra, tấm lưới trên người Kỳ Liên song ma lập tức bay về tay lão.
Phiền Thạc ôm quyền nói:
- Các vị bớt giận, mười khối Giáp Hoàng Đan.
Tất cả thanh âm bất mãn lập tức biến mất, ngay cả Kim Chiến Dịch cũng biến đổi sắc mặt, trở lại như bình thường.
Hạ Nhất Minh cảm thấy cực kỳ tò mò, không biết rốt cục đó là thứ gì mà lại có ma lực lớn như vậy.
Hai cặp mắt của Kỳ Liên song ma dần đỏ lên, hung hăng nhìn chằm chằm vào Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh lập tức cảm thấy toàn thân rởn tóc gáy, đánh hổ không chết tất bị cắn trả.
Vừa rồi không đánh chết hai người này, quả nhiên có phiền toái to lớn.
Kỳ Liên song ma nhảy dựng lên trên mặt đất, thân thể của hai người dựa sát vào nhau, đồng thời há miệng. Năm đóa hoa hữu hình có màu sắc khác nhau lại tái hiện trước mặt họ.
Ngũ hành luân hồi hoa….
Trong nháy mắt. áp lực trong không trung tăng lên gấp bội. Mối người đều cảm nhận một sức mạnh cấm cố hùng hậu. Khi toàn bộ ngũ hành hoa hoàn thành, Hạ Nhất Minh thậm chí còn cảm nhận được áp lực hùng mạnh không hề thua kém Trác Thịnh Phong.
Ngũ hành luân hồi đã đủ để hai người bọn họ khiêu chiến người cao hơn một bậc.
Kim Chiến Dịch đột nhiên khẽ kêu một tiêng, Hạ Nhất Minh gật đầu thật mạnh. Hắn duỗi tay ra, giơ lên quá đỉnh đầu. Thức thứ hai mươi ba của Khai Sơn Tam Thập Lục Thức hoàn toàn bùng phát ra vào thời khắc này.
Tuy rằng một kích này của hắn còn xa mới đáng sợ như Phiên Thiên Ấn được dung hợp thần lực của tháp, nhưng tốc độ phát ra lại nhanh hơn hẳn.
Gần như chỉ vừa giơ tay lên, một chưởng đó đã bổ xuống.
Đồng thời, Kim Chiến Dịch lại một lần nữa khom lưng, bắn ra ngoài như một tia chớp.
Y hóa thân thành một cây trường thương, phối hợp với một chưởng hóa đao của Hạ Nhất Minh, cùng bắn tới một điểm.
Trong không khí truyền năng lượng dao động kịch liệt. Dưới sự liên thủ của hai người họ, dù là Tôn Giả chân chính cũng đừng mơ tưởng dựa vào lực lượng cấm cố tiêu diệt bọn họ.
Tuy rằng ngũ hành đại luân hồi của Kỳ Liên song ma rất hùng mạnh nhưng không có khả năng siêu việt hơn lực lượng chân chính của Tôn Giả, bị một kích này của bọn họ mở ra một đường máu.
Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, hai người Hạ Nhất Minh cũng không tấn công trực diện mà hướng về phía sau, nhắm vào điểm yếu nhất của ngũ hành lực, cho nên mới có thể dễ dàng thành công mở ra một lối đi.
Tiếp đó, thân hình hai người vừa động, cũng đã đi tới lối vào của tầng thứ bẩy.
Ta Có Một Quả Long Châu
Không có gì để nói truyện quá hay /chay