CHƯƠNG 386: NGƯNG TỤ KIM CHI HOA.
-
Vũ Thần
- Thương Thiên Bạch Hạc
- 2243 chữ
- 2019-09-05 10:10:12
Trước kia khi diễn luyện Khai Sơn Tam Thập Lục Thức nhị thập tam thức, cứ đến bước này lại hắn lại thất bại trong gang tấc.
Đây cũng không phải là Hạ Nhất Minh không đủ cố gắng, mà là tu vi của hắn quả thật còn chưa đủ để thi triển chiêu thức kế tiếp. Mặc dù được khí thế được gia tăng liên tục từ thức thứ nhất, khiến cho hắn có thể đạt tới yêu cầu thấp nhất để thi triển thức thứ hai mươi bốn. Nhưng mỗi lần thử nghiệm đến bước cuối cùng thì thực lực hắn còn thiếu một chút nữa mới đủ.
Tuy nhiên lúc này khác, khi hắn thi triển hai mươi ba thức đầu tiên, khí thế cường đại chung quanh đã trở thành trợ lực lớn nhất của hắn.
Thân thể của hắn tựa hồ như lúc này đã biến thành một cái đan điền, trở thành một cái hắc động thu nạp khí thế xung quanh một cách điên cuồng, sau đó biến thành một mảnh hỗn độn rồi quán thâu vào trong quyền thế của hắn.
Kỳ Liên Song Ma cùng Kim Chiến Dịch phát khí thế đều có chút ngang bằng nhau.
Hạ Nhất Minh dơ cao bàn tay, mép bàn tay hắn trở nên sáng loáng giống như lưỡi một thanh đao mang theo khí thế cường đại chém về phía Kỳ Liên Song Ma. Cùng lúc đó, kim quang trong mắt Kim Chiến Dịch tỏa ra, thân hình giống như một thanh trường thương lao về cùng hướng với Hạ Nhất Minh. Một chém, một đâm phối hợp rất nhuẩn nhuyễn, tựa hồ như hai người đã luyện qua vô số lần, khiến kẻ khác không khỏi phải than sợ.
Khí thế của đao thương và Kim chi hoa trong nháy mắt va chạm với nhau tại một điểm.
Song phương vận dụng đều là Kim hệ lực lượng bén nhọn, hai loại lực lượng đồng hệ nhưng không do một người thi triển đối chọi với nhau tại một chỗ khiến cho mọi người xung quanh không khỏi nổi lên hàn ý. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Dư âm sau khi bốn loại lực lượng va chạm vaoc nhau cũng đủ khiến cho kẻ khác phải sợ hãi.
Trong không khí truyền lại tiếng cọ xát nghe thật chói tai, đao thương cùng Kim chi hoa ở giữa không trung tạo thành xu thế giằng co với nhau. Nhưng điều này cũng chỉ trong nháy mắt mà thôi, hai lực lượng khổng lô này không thể tiếp tục khống chế lập tức bạo liệt.
Lần bạo liệt này dư âm còn hơn xa so với lần va chạm trước của hai bên, từ trung tâm toát ra những luồng gió lạnh giống như những lưỡi đao lợi hại lao về phía những người xung quanh.
Trên mặt đất xuất hiện từng vứt cắt sâu chừng nửa thước dài tới mấy trượng nhỏ bé nhưng tinh tế như mạng nhện. Chúng lấy bốn người đang giao chiến làm trung tâm kéo dài ra bốn phía.
Đồng thời, vô số đao phong hướng về phía những người đang xem lao tới.
- Dùng binh khí. - Cao Vĩ Lượng trầm giọng quát.
Lời nói của vị tôn giả đại nhân này lập tức được mọi người thi hành, tất cả đều nhanh chóng lấy ra binh khí phòng thân của mình. Trước mặt bọn họ xuất hiện một tấm màn chắn bằng ánh sáng không rõ nguồn gốc.
Đặc biệt là các tiên thiên cường giả cùng tụ tập lại một chỗ với nhau, đồng lòng hợp lực chống cự lại các đao phong có lực phá hoại rất lớn đang bay tán loạn khắp nơi.
Sau một lát đao phong cuối cùng cũng đã hết, có người thở dài một hơi, đồng thời nhìn lại về phía trung tâm bảo tháp.
Bốn người trong sân kết cục cũng không được tốt lắm.
Quần áo trên người bọn họ đã bị phá nát vụn, phảng phất như bị vô số lưỡi dao cắt xé trông chật vật vô cùng.
Bất quá, từ chỗ quần áo rách nát của bọn họ, tựa hồ có thể nhìn thấy một tia sáng lóe lên. Có thể tấn chức lên tiên thiên cảnh giới thì khẳng định người đó không phải đồ đần, bọn họ lập tức hiểu được, đây là vì bốn người không hẹn mà cùng mặc hộ thân y giáp. Cho nên mới vừa rồi sau khi va chạm, bọn họ chỉ bất quá bảo vệ một số bộ phận yếu hại mà thôi.
Tuy nhiên, điều làm mọi người cảm thấy ngoài ý muốn chính là, chiến ý cường đại của bốn người tựa hồ như trong nháy mắt đã tan biến.
Thay vào đó chính là, bốn người bọn họ ngưng thần tự hỏi, có đôi khi liếc mắt nhìn nhau rồi nhanh chóng chìm vào trong thế giới riêng của mình.
Phiền Thạc cùng ba vị tôn giả lúc này mới âm thầm thở dài một hơi.
Khi bốn người toàn lực đánh ra đòn quyết định, bọn họ lo lắng nhất chính là sẽ xảy ra kết quả lưỡng bại câu thương hoặc cả bốn người mất mạng ngay tại chỗ. Nếu thật sự xảy ra chuyện này, như vậy đối với Linh Tiêu Bảo Điện cùng Động Thiên Phúc Địa đều có ảnh hưởng rất lớn.
Nhưng sau một kích vừa rồi, song phương mặc dù không thể phân rõ thắng bại nhưng xem bộ dáng của bọn họ thì tựa hồ lĩnh ngộ được chút gì đó.
Ba vị tôn giả liếc mắt nhìn nhau, ai cũng nhìn ra được một tia vui mừng trong mắt của đối phương.
Cả bảo tháp rơi vào trong yên tĩnh, ngoại trừ một đống bừa bộn do bốn người tạo ra thì không còn một chút âm thanh nào. Đại đa số mọi người đều nhìn bốn người ở giữa tràng, yên lặng không ai nói một lời nào. Mà Ngụy Tông Tân cùng một người nữa có tu vi đỉnh túc cao thủ thì đang thưởng thức một màn mới rồi của bọn họ.
Bốn đại cao thủ đều mang trong người Kim hệ lực lượng, ngoại trừ đối với những người tham dự vào có cảm xúc rất mạnh thì đối với bọn hắn hay cao thủ nói chung thì đấy cũng là một trải nghiệm khó gặp được.
Thật lâu sau, lão đại trong Kỳ Liên Song Ma mới thở dài một tiếng, trong ánh mắt lóe lên vẻ kích động. Thân hình nhị ma hơi run lên, miệng phun ra một ngụm máu tươi, đại ma mặc dù đè nén cảm giác nhộn nhạo trong người xuống nhưng sắc mặt cũng tái nhợt không còn chút máu.
Phiền Thạc tiến lên vài bước đã tới bên người bọn họ, móc từ trên người ra một lọ đang dược, trực tiếp đưa cho hai người. Song ma cũng không tỏ ra khách khí, lập tức nuốt vào.
Kể từ lúc đó sắc mặt bọn họ đã trở nên tốt hơn rất nhiều. Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn bình ngọc trong tay Kỳ Liên Song Ma, tuy nhiên không ai dám có chủ ý vào đó.
Kim Chiến Dịch cũng thở dài một hơi, khi hắn thở ra một hơi thân thể có chút lung lay như muốn ngã xuống. Thân hình Đỗ Văn Bân hơi nhoáng lên một cái đã tới bên người hắn, thấy Kim Chiến Dịch nhanh chóng đứng vững trở lại, trong mắt hắn tràn ngập vẻ vui mừng.
Hắn cũng không phục dụng đan dược gì, mà lập tức khoanh chân ngồi xuống, không để ý tới những người xung quanh bắt đầu hấp nạp thiên địa khí.
Là cường giả sắp bước vào cảnh giới Tụ Đỉnh, tốc độ hấp thu thiên địa khí của hắn cực kỳ mau lẹ. Sau một lát, hắn mở mắt ra, đứng bật dậy, mặc dù sắc mặt còn có chút trắng bệch nhưng tinh thần cũng hưng phấn hơn rất nhiều.
Kỳ Liên Song Ma nhìn chăm chú hắn một lúc, trên mặt không khỏi hiện lên một tia cảm khái.
Bọn họ cũng hâm mộ tuổi trẻ như Kim Chiến Dịch có thể dưới tình huống thu nạp thiên địa khí mà hoàn toàn kiên trì.
Nếu là hơn trăm năm trước, hai người bọn họ cũng có thể làm được như thế. Tuy nhiên hôm nay bọn họ lại cần tới đan dược xa hoa đắt tiền để bảo trụ một tia nguyên khí không thất tán đi.
Cuối cùng, một tiếng thở dài vang lên.
Ánh mắt mọi người lập tức lại tập trung lên vị cường giả trẻ tuổi nhất ở đây.
Hạ Nhất Minh thở ra rõ ràng so với Kim Chiến Dịch cùng Kỳ Liên Song Ma có chút bất đồng, theo hơi thở hắn còn có một tia ánh sáng kim loại.
Tất cả mọi người bao gồm cả ba vị tôn giả bên trong có chút ngẩn người ra, bọn họ cẩn thận nhìn một tia quang mang kỳ dị đó. Trong lòng mọi người lập tức hiểu được, đồng thời ánh mắt dần trở nên cổ quái, có chút hâm mộ, lại có chút đố kỵ.
Sau khi Hạ Nhất Minh hoàn toàn thở ra, vô số ánh sáng kim loại nhất thời hội tụ lại một chỗ. Chì trong nháy mắt công phu đã hình thành nên một đóa hoa.
Kim chi hoa.....
Bốn phía xung quanh nhất thời nổi lên tiếng cảm thán, cho dù là người nào cũng biết đóa Kim chi hoa này do Hạ Nhất Minh vừa mới lĩnh ngộ được mà hình thành.
Khi va chạm một kích với Kỳ Liên Song Ma, Hạ Nhất Minh rốt cục quyết định thi triển Khai Sơn Tam Thập Lục Thức nhị thập tứ thức. Hơn nữa lần giao phong cuối cùng là Kim hệ lực lượng đối chọi với nhau, điều này khiến cho cả bốn người đối với Kim hệ lại có thêm một hiểu biết mới.
Ba người khác không biết hiểu được những gì, nhưng điều duy nhất Hạ Nhất Minh có thể khẳng định chính là, bản thân đã có cảm giác chạm được tới tinh túy của Kim hệ lực lượng. Cho nên hắn mới mượn đà này để thi triển thức thứ hai mươi bốn, hơn nữa còn thành công ngưng tự Kim chi hoa.
Thấy được không gian xung quanh Kim chi hoa, sắc mặt Kỳ Liên Song Ma hơi thay đổi.
Trong cảm giác của bọn họ, đóa Kim chia hoa này tựa hồ trong đó không chỉ bao hàm Kim hệ lực lượng, mà cùng với Ngũ Hành Luân Hồi chi hoa giống nhau, ẩn chứa ngũ hành lực.
Đương nhiên, lực lượng của bốn hệ khác cực kỳ nhỏ bé, cho dù là Phiền Thạc cũng không thể phát giác ra. Nếu không phải bọn họ có hơn hai trăm năm ở chung với nhau, hơn nữa còn nắm giữ Ngũ hành lực thì một chút biến hóa này không có khả năng phát hiện ra.
Hạ Nhất Minh thở hết một hơi, lại hít vào hơi dài.
Đóa Kim chi hoa trong không trung theo một hơi này của hắn mà tán biến đi, hơn nữa hóa thành ngũ hành lực bị hắn hấp thu vào trong người.
Trong lòng Đại ma vừa động, hắn cung kính thật sâu, nói:
- Kim huynh, Hạ huynh, đa tạ hai vị.
Kim Chiến Dịch khoát tay chặn lại, cười nói:
- Hỗ Lợi, Hỗ Huệ. Nhị vị ngày sau nếu còn ngứa tay, chúng ta có thể tùy thời tỷ thí lại một lần.
Mọi người nghe thấy vậy không khỏi thầm than, nếu những người khác bị Kỳ Liên Song Ma khiêu chiến đều e ngại không thôi. Chỉ có cuồng nhân như Kim Chiến Dịch mới có thể mong chờ bọn họ khiêu chiến.
Đại ma cười khổ một tiếng, mặc dù huynh đệ bọn họ cũng tu luyện theo Tu La chi đạo, muốn không ngừng khiêu chiến với cường giả để tiến bộ. Nhưng so sánh với Kim Chiến Dịch tựa hồ hắn còn càng điên cuồng hơn.
Hắn ho nhẹ một tiếng, quay đầu nhìn về phía Hạ Nhất Minh, nói:
- Hạ huynh. Chúc mừng huynh.
Hạ Nhất Minh mỉm cười, thật lòng nói:
- Cùng hai vị đánh một trận, Hạ mỗ chiếm được rất nhiều lợi ích. Ngày sau nếu còn có cơ hội không ngại tỷ thí thêm một, hai lần nữa....
Đại ma nghe thấy vậy thì giật mình, mọi người xung quanh lại càng cảm thấy buồn cười, nghĩ không ra lại còn có một phiền toái giống hệt Kim Chiến Dịch nữa.
Hơi lắc đầu, Đại ma thật lòng nói:
- Nhị vị, ngày sau hai huynh đệ chúng ta sẽ bế quan sinh tử trong vòng hai năm. Hoặc sẽ trở thành tôn giả, hoặc sẽ tàn phế, người vong, còn nếu may mắn còn sống....
Trên mặt hắn hiện lên một tia mỉm cười, nói:
- Thì ba năm sau hai người chúng ta sẽ đi đến sanh tử giới. Chỉ là không biết đến đó rồi còn có thể đồng hành cùng với hai vị không.
Ánh mắt Kim Chiến Dịch lóe lên một tia tinh quang, hắn trầm giọng nói:
- Các ngươi đã hiểu thông rồi sao?
Kỳ Liên Song Ma liếc mắt nhìn nhau, trên mặt bọn họ đồng thời hiện lên tiếu ý.
Ta Có Một Quả Long Châu
Không có gì để nói truyện quá hay /chay