Chương 130: Người đàn ông quyến rũ chết người
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1516 chữ
- 2021-12-31 04:47:35
Tốt quá rồi, có loại thần dược này, tâm bệnh quấy rầy tôi bao nhiêu năm cuối cùng cũng có thể giải quyết.
Một quý8 cô thanh toán xong, cầm hộp Ngưng Chân Lộ trong tay mừng tít mắt, kích động đến phát khóc.
Đây không phải là Lưu3 Nghệ Quỳnh, đại hoa đán đang nổi của đất Minh Châu sao?
Chờ Ngưng Chân Lộ trị khỏi vết thương cho cô rồi, tôi hi vọng cô có thể đứng ra lấy chính kinh nghiệm của bản thân để thuyết phục người khác, cũng là mang đến hạnh phúc cho bao người bình thường khác.
Lý Hạo chân thành nhìn Lưu Nghệ Quỳnh đang do dự, nhẹ nhàng tiếp:
Chuyện như thế, không chỉ vì lợi nhuận. Tạo phúc cho bao người cũng là một việc công đức không thể đo đếm mà, đúng không?
Tôi... tôi đồng ý.
Cũng bởi vì thế, bạn trai thanh mai trúc mã của cậu ấy cũng cậu cô ấy mà đi. Mặc dù hiện tại trong hot như thế, có nhiều người theo đuổi như thế, nhưng cũng vì những vết sẹo trên người mình mà cậu ấy vẫn chưa bao giờ dám suy xét đến việc chấp nhận ai.
Tả Phi Phi thở dài nói tiếp:
Tuy rằng ở trước mặt mọi người các minh tinh kiêu sa xinh đẹp là thế, thế nhưng thực tế đằng sau lại có rất nhiều điều chua xót không muốn người ta biết.
Tôi thì lại cảm thấy, đợi đến lúc Ngưng Chân Lộ mở rộng quy mô ra thị trường, chúng ta có thể tìm cô ấy làm đại sứ thương hiệu.
Đương nhiên chúng tôi sẽ không để cô làm không công.
Lý Hạo cười nói:
Chỉ có một yêu cầu hơi quá đáng, là lúc quay video quảng cáo, chúng tôi hy vọng sẽ quay dưới hình thức như tâm sự, chia sẻ; để cô chia sẻ những trải nghiệm của mình tới mọi người. Tôi tin rằng, những cảm xúc được chia sẻ chân thật này, nhất định sẽ là cách hay nhất để đánh động lòng người.
Sau khi nghe Tả Phi Phi nói về hoàn cảnh của Lưu Nghệ Quỳnh, Lý Hạo mới nghĩ đến biện pháp mà chỉ những người có trí tuệ vô cùng mới nghĩ ra được này. Quảng cáo bây giờ càng ngày càng phóng đại, nhưng lại thiếu đi một chút chân thật để đi sâu vào lòng người. Làm cái ngành dược mỹ phẩm này, ba phần là mỹ phẩm, bảy phần là dược phẩm. Lý Hạo tin rằng, chân thành trải lòng nhất định sẽ thu hút được sự đồng cảm của những người cũng đang chịu sự quấy nhiễu ngầm như thế.
Lý Hạo đã sáng tỏ, gật đầu. Nếu như không phải có quan hệ, e rằng cô ấy cũng khó có thể bước vào được cửa lớn của Như Ý Lầu.
Thực ra Tiểu Quỳnh cũng không dễ dàng gì.
Tả Phi Phi nói tiếp:
Hồi trước khi cậu ấy vẫn chưa nổi tiếng, trong một lần đóng kịch đã gặp phải tai nạn, từ ngực xuống mông đều bị bỏng nhẹ. Tuy rằng sau khi chữa trị cũng không ảnh hưởng tới công việc cũng như sinh hoạt, nhưng nửa thân trên của cậu ấy lại lưu lại những vết sẹo lớn dữ tợn.
Chân mày Lý Hạo cau lại, cô minh tinh này xuất hiện rất 9nhiều trong các bộ phim truyền hình đang chiếu trên rạp hay ti vi, nổi tiếng như mặt trời ban trưa, như ánh sao rạng rỡ, p6hải nói là nổi hơn cồn!
Điểm này, từ việc cô là một minh tinh nhưng có thể được mời tới tham gia tiệc rượu cấp bậc5 thượng lưu hạng sang như này, là đã có thể thấy được phần nào.
Dù đối với người bình thường, các minh tinh vô cùng xinh đẹp vinh quang, nhưng trong mắt những người quyền thế và giàu có ở đây thì cũng chẳng thấm tháp gì. Nếu như bọn họ muốn nổi tiếng như một minh tinh, thật sự là quá đơn giản.
Anh Lý, Phi Phi, có chuyện gì vậy?
Ngồi xuống ghế rồi, Lưu Nghệ Quỳnh vẫn có chút kích động, nhìn Lý Hạo với Tả Phi Phi trước mặt, cất lời hỏi.
Lưu tiểu thư, chuyện của cô, tôi đã nghe Phỉ Phỉ nói rồi.
Lý Hạo khẽ mỉm cười, sau đó cất bước đi về phía Lưu Nghệ Quỳnh, nói:
Lưu tiểu thư, xin chào. Tôi có thể nói chuyện với cô một lát được không?
Ồ! Anh Lý!
Lưu Nghệ Quỳnh quay đầu, vừa thấy là Lý Hạo, nhất thời vui mừng gật đầu lia lịa, nói:
Được chứ.
Sau giây lát trầm ngâm, Lưu Nghệ Quỳnh nghiêm túc gật đầu, nói:
Nếu da tôi thật sự được Ngưng Chân Lộ chữa lành, vậy tôi đồng ý chia sẻ trải nghiệm đau khổ của mình lúc trước.
Vậy thì một lời đã định.
Lý Hạo cười bắt tay với Lưu Nghệ Quỳnh, sau đó nói:
Phi Phi, ngày mai lại đến công ty Hạo Thiên lấy một ít Ngưng Chân Lộ cho Nghệ Quỳnh tiểu thư nhé. Cả nửa người trên của cô ấy đều có vết thương, cần điều trị trên một vùng khá lớn. Nếu như chỉ đơn thuần dựa vào mấy lọ Ngưng Chân Lộ này thì thời gian điều trị sẽ khá lâu đấy. Ngày mai đem một bình lớn cho cô ấy, để cô ấy đem về thoa luôn từ đầu tới chân là được rồi.
Nếu cô trị hết được những vết bỏng trên da, là đã có thể mở rộng cửa lòng, nghênh đón cuộc sống mới rồi!
Chỉ ai gặp phải chuyện như vậy mới biết thế nào là thống khổ. Vào giờ phút này, trong mắt Lưu Nghệ Quỳnh, người phát minh ra Ngưng Chân Lộ là Lý Hạo quả thực chính là ân nhân cứu mạng, phụ mẫu tái sinh.
Nghệ Quỳnh, đợi sau này, khi Ngưng Chân Lộ mở rộng, bao trùm cả thị trường, bọn tớ hi vọng cậu có thể làm đại sứ thương hiệu cho bọn tớ.
Thật sao?
Nghe được lời này của Lý Hạo, Lưu Nghệ Quỳnh lại lần nữa kích động đứng bật dậy, hai tay bối rối không biết để chỗ nào.
Vốn dĩ chỉ hy vọng có thể chữa làn da trở về như trước là cô đã vui mừng lắm rồi. Cho dù mất bao nhiêu tiền bạc, cần bao nhiêu thời gian, cô cũng không bận tâm.
Cũng bởi vì những vết sẹo trên người, cô đã từng tự nhủ mình không bao giờ dính vào chuyện tình cảm nữa, nhất định phải cô độc đến cuối đời. Bởi vì cô biết, tuy bây giờ những người theo đuổi cô rất cuồng nhiệt, nhưng nếu tương lai sau này, bọn họ nhìn thấy dáng vẻ của chính cô sau khi trút bỏ quần áo thì nhất định sẽ sợ hãi giống bạn trai cũ trước kia của cô.
Cô nhìn thì như ánh sao rạng rỡ, nổi tiếng fan nhiều, nhưng sự cô độc trong lòng vẫn đang từng ngày từng ngày cắn nuốt. Cô đã từng mắc bệnh trầm cảm nhẹ, nếu cứ tiếp tục như vậy, cô thật sự không biết liệu đến một ngày nào đó mình có thể nghĩ không thông rồi tự kết liễu chính mình hay không nữa.
Nhưng bây giờ, sự xuất hiện của Ngưng Chân Lộ quả thật chính là một ánh sáng trong khoảng vô vọng tận cùng của cô, khiến cô cảm giác mình như sống lại.
Lý Hạo mỉm cười nhìn cô, cất lời:
Xin hãy tin tưởng tôi, sau khi bôi Ngưng Chân Lộ, làn da và những vết sẹo do bỏng trên người cô sẽ biến mất ngay thôi, nhất định có thể hoàn toàn chữa khỏi!
Ừ ừ, tôi tin, tôi tin mà!
Vừa nhắc tới chuyện này, Lưu Nghệ Quỳnh liên tục gật đầu, lại có chút kích động đến nghẹn ngào.
Lưu Nghệ Quỳnh là bạn học trước đây của tôi.
Tả Phi Phi cười nói:
Cậu ấy đang trên con đường nghệ thuật, tôi cũng nên giúp đỡ một chút.
Chả trách...
Tả Phi Phi vốn là chỗ thân quen với Lưu Nghệ Quỳnh, nên nói chuyện cũng không vòng vo, trực tiếp vào chủ đề chính.
Để tớ làm đại sứ thương hiệu à?
Lưu Nghệ Quỳnh vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, gật đầu liên tục nói:
Đương nhiên là được rồi! Dù làm miễn phí tớ cũng làm!
Nhưng không bận tâm, cũng không có nghĩa là không hi vọng làn da mình có thể hồi phục với tốc độ nhanh nhất!
Theo như lời Lý Hạo nói, quả thực chẳng khác nào là muốn cho cô tắm trong Ngưng Chân Lộ.
Với tốc độ này, chẳng phải làn da của mình chẳng phải đã có thể biến chuyển tốt chỉ trong một ngày rồi sao?
Nghĩ đến đây, Lưu Nghệ Quỳnh cảm giác bản thân quả như đã được đĩa bánh ngọt to đùng từ trên trời rơi xuống, hơn nữa còn đập cô đến ngất ngây.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.