Chương 138: So tài dùng châm
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1549 chữ
- 2021-12-31 04:47:50
Sinh viên trong truyền thuyết, tài hoa ngút trời, một lần nữa dấy lên phong trào Trung y!
Xuất hiện người kế thừa Trung y chính tông, r8ốt cuộc là để duy trì tinh túy của Trung y, hay chỉ vì tranh đoạt danh lợi?
Trong tầng hầm của công ty sản xuất Hạo Thiên, vì sự tồn tại của trận pháp Lục Hợp Tỏa Linh mà linh khí nơi này dày đặc hơn bên ngoài gấp nhiều lần, quả thật có thể xem như là chốn tiên cảnh mini dưới trần gian.
Lý Hạo ngồi xếp bằng trên nền đất, hai mắt khép hờ như đang ngủ, nhưng thật ra ý thức của cậu lại hoạt động cao độ, như đói như khát lĩnh hội những tinh hoa thiết yếu của châm pháp hỏa hành, đồng thời đối chiếu tương ứng với châm pháp thủy hành mà mình đã nắm vững.
Một ông chú trung niên đứng bên cạnh hét to:
Hôm đó tôi đúng là có mắt mà không thấy Thái Sơn, nhưng cậu đúng là giỏi thật, sau khi được cậu điểm huyệt xoa bóp cái hông này của tôi đã hoàn toàn khỏi rồi, cho nên biết hôm nay cậu sẽ đến thi đấu, tôi kéo các anh em đến gia tăng khí thế cho cậu!
Người này cậu cũng biết, đây chẳng phải là tài xế đã được cậu dùng phương pháp đấm bóp để trừ tiền xe hay sao?
Ừ.
Lý Hạo gật đầu, bị Giáp Tý đánh thức, cậu từ từ mở mắt ra từ trong quá trình lĩnh ngộ.
Bây giờ thấy anh ta vừa hét vừa vặn hông, sức lực tràn trề như vậy hẳn là hông cũng đã không sao rồi.
Rốt cuộc Lý Hạo lại trải nghiệm nỗi khổ của người nổi tiếng một lần nữa. Khoảng cách đi từ cổng vào đến bên trong viện Trung Y vẻn vẹn chỉ có mười mấy mét, vậy mà cậu cũng nửa bước khó đi, phải mất chừng mười phút mới vào được!
Mấy năm nay dưới sự tấn công của Tây y, sức ảnh hưởng của Trung y đã ngày càng yếu dần. Bao năm nay không có tin tức lớn nào liên quan đến Trung y, dù đôi khi cũng có vài bài báo nhắc đến nhưng đều là những tin tức tiêu cực kiểu như bác sĩ thiếu lương tâm lừa gạt người bệnh. Giờ đây khi tin tức về cuộc thi đấu y học này vừa truyền ra đã khiến dân chúng có cảm giác lạ tai lạ mắt, mức độ quan tâm vô cùng cao.
Dù gì trong lòng người dân Trung Quốc, tuy rất nhiều lần thất vọng với Trung y nhưng tự đáy lòng vẫn luôn tồn tại một tia hy vọng, cũng giống như với đứa con mình nuôi lớn, cho dù có phạm lỗi thì người làm cha mẹ vẫn sẽ không nỡ bỏ mặc nó.
Đến rồi à?
Ninh Vỹ mặc bộ áo dài truyền thống xuất hiện trước mặt Lý Hạo, bình tĩnh nhìn cậu, nhẹ nhàng nói:
Vậy không cần lãng phí thời gian nữa, cứ bắt đầu ngay đi, cậu muốn thi cái gì?
Lý Hạo cảm thấy kinh ngạc, lẽ nào mấy người này đang đợi mình sao?
Lý Hạo cố lên!
Các sinh viên thanh xuân phơi phới luôn là những ngọn lửa hừng hực đốt cháy không khí nhất, một đám nam nữ thanh niên đứng đầu hò reo vang cả lên.
Lý Hạo nhìn lướt qua thì thấy Hoàng Ninh, Trương Côn và Lâm Vỹ, mấy tên bạn chí cốt cũng bất ngờ xuất hiện bên trong, hơn nữa Hoàng Ninh lắm chuyện không biết từ lúc nào đã lấy ra một dải băng rôn, Lý Hạo vừa xuất hiện cậu ta liền với mấy người bạn đứng bên cạnh cùng nhau kéo băng rôn ra.
Lý Hạo dở khóc dở cười. Cậu vốn chỉ muốn làm giảm khí thế cao ngạo của tên tiểu châm vương Ninh Vỹ này thôi, không ngờ hôm nay lại bày ra cục diện lớn thế này. Ở trước mặt nhiều người như vậy thì ai mà thua cho được!
Cậu bạn này, tôi về nhà xem tin tức và tạp chí mới biết cậu chính là thiếu niên thần y truyền kỳ đó.
Cho đến nay, khoa học vẫn khó có thể dùng cách thức của kho3a học để giải thích trung y đã có từ ngàn năm, rốt cuộc kỳ diệu đến mức nào?
Ngay vào lúc cậu trốn trong góc nhỏ nhập tâm bế quan, ở thế9 giới bên ngoài, dưới sự cố tình thúc đẩy của giới truyền thông, chuyện cậu sắp thi đấu với tiểu châm vương Ninh Vỹ đã sôi nổi lan truyền, không 6chỉ trong phạm vi ngành Trung y hay giới y học mà ngay đến nhiều tạp chí giải trí hay đời sống cũng bỏ nhiều sự quan tâm và triển khai đăng bài v5ề chuyện này.
Mắt Ninh Vỹ lóe lên, đến ngay cả mấy chi họ khác của Y Vương Cốc cũng chẳng có ai dám đứng trước mặt dòng dõi Châm Vương bọn họ để nói có tâm đắc trên phương diện dùng châm. Câu này của Lý Hạo nghe vào đúng là ngạo mạn quá rồi!
Có điều thi cái gì thì anh đã đề nghị rồi, vậy thi thế nào nên do tôi quyết định chứ?
Mà điều khiến cậu ngạc nhiên là mới sáng sớm mà trước cổng viện Trung y đã đầy người nhốn nháo, không ít người đứng quanh cổng nhộn nhịp trò chuyện với nhau.
Viện Trung Y được người bệnh đón nhận đến vậy sao?
Chủ nhân, chủ nhân, người mau tỉnh đi!
Giọng của Giáp Tý bỗng vang lên bên tai Lý Hạo:
Chủ nhân, hiện tại đã là buổi tối ngày thứ hai cách ngày người bắt đầu bế quan rồi ạ.
Không biết là ai tinh mắt nhìn về phía cậu, trong đám đông bỗng truyền ra một tiếng thét chói tai, lập tức mấy trăm cặp mắt đồng loạt nhìn về phía cậu!
Ơ…
Một mặt phải ra sức đẩy đám đông đến hóng hớt kẹt cứng trước mặt cậu, mặt khác phải duy trì nụ cười lịch sự. Không chỉ vậy, điều làm cậu bực mình là, không biết cô gái trẻ mộng mơ hay người phụ nữ trung niên thèm khát nào lại nhân lúc đông người mà bóp mông cậu!
Mẹ kiếp!
Ngày lên đêm xuống, mặt trăng lặn mặt trời mọc, thời gian một đêm nhanh chóng trôi qua. Sáng sớm ngày hôm sau Lý Hạo tỉnh dậy đón ánh nắng mặt trời, tập bài quyền Ngũ Cầm Hí lưu thông khí huyết, cường thân kiện thể, sau khi ăn một bữa sáng thịnh soạn mới thong thả rời khỏi công ty, bắt xe đi về địa điểm thi đấu lần này.
Viện Trung y trong khu đô thị thành phố Minh Châu, Lý Hạo phải ngồi xe khoảng một tiếng đồng hồ mới đến nơi.
Tôi xuất thân từ dòng dõi Châm Vương của Y Vương Cốc, bản lĩnh cả người đều nằm trên mũi kim châm, nếu cậu có gan lĩnh giáo thì tôi cũng không hẹp hòi mà chỉ dẫn cho cậu.
Ninh Vỹ khẽ cười, cao ngạo nói.
Sau tối hôm nay chính là ngày cậu thi đấu với tiểu châm vương Ninh Vỹ rồi. Tuy bây giờ sức lực dồi dào, sức mạnh tinh thần vô cùng tốt, nhưng cậu vẫn muốn dành một buổi tối điều chỉnh trạng thái, ăn một bữa đàng đoàng, sau đó nghỉ ngơi một chút, lấy trạng thái tốt nhất để so tài với Ninh Vỹ.
Châm pháp hỏa hành so với châm pháp thủy hành quả nhiên còn thâm sâu khó hiểu hơn nhiều, Lý Hạo bỏ ra hai ngày trời cũng mới chỉ hiểu cặn kẽ được chừng một nửa, muốn thật sự tinh thông thấu hiểu được toàn bộ phương pháp hành châm này còn phải bỏ ra thêm chút công sức nữa mới được.
Vì bế quan nên Lý Hạo không hề biết hiệu quả tuyên truyền của truyền thông trong mấy ngày nay, nên vừa nhìn thấy cảnh này, bản thân cậu có chút bực mình.
Lý Hạo kìa! Lý Hạo đến rồi!
Đồ lưu manh!
Sau khi bước vào viện Trung Y, trong lòng Lý Hạo lại có cảm giác như trút được gánh nặng.
Thầy, Thần Hi.
Lý Hạo lại không quan tâm đến anh ta, mà bước đến chào hỏi ông cụ Thần Dục và Thần Hi hôm nay cũng ghé qua đứng bên cạnh trước, rồi sau đó mới nhìn Ninh Vỹ nói:
Tôi sao cũng được, anh quyết định đi.
So tài dùng châm sao?
Lý Hạo cười, gật đầu nói:
Vừa hay, ở phương diện kỹ thuật dùng châm tôi cũng có chút tâm đắc, vậy thì thi cái này đi!
Tiếp tục giành vẻ vang cho học viện Hoa Hạ chúng ta, Trung y chính tông cứt chó gì chứ? Cho bọn họ biết lợi hại!
Lý Hạo, tôi và các bạn học bỏ cả thi để qua đây cổ vũ cho cậu đấy, cậu nhất định phải gắng sức nhá!
Lý Hạo đề nghị.
Được, muốn thi thế nào tùy cậu!
Ninh Vỹ dường như đã định liệu sẵn, không hề do dự mà gật đầu đồng ý.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.