Chương 141: Mười ngàn câu hỏi vì sao


Cắm vào thật thoải mái!

Alice tỉnh lại từ trong hôn mê có thể là rất thoải mái thật, cũng có thể là bạn bè quốc tế cởi mở như 8vậy. Nói chung, lúc cô hét lên câu này rất tự nhiên, rất khẳng khái, cũng rất... to tiếng.

Hơn nữa cô suýt chết mà không chết3 lại biết nói tiếng Trung Quốc, câu này được cô nói bằng tiếng Trung đấy!
Lời này gặp con nít có hồn nhiên cách mấy nghe thấy cũng sẽ hiểu lầm đó có biết không hả?
Trong đám 5đông ở đây còn có mấy bạn nhỏ, cô nói vậy sẽ dạy hư bọn trẻ đó.
Lý Hạo mặt đầy ngượng ngùng, mà rất nhiều người vây quanh cũng đều nhịn không được mà cười rộ lên, nhiều người nhìn dáng người cao gầy của Lý Hạo, lại nhìn cái dáng Alice trước lồi sau vểnh, cảm thấy nếu hai người này thật sự quen nhau, sau này Lý Hạo chắc chắn sẽ bị cô gái tây này ép khô.
Alice từ mặt đất bò dậy, cảm thấy tình trạng cơ thể mình đã khỏe hơn rất nhiều, còn chưa kịp vui mừng thì nghe Lý Hạo nói vậy lại ngờ vực.
Cô gái này đúng là có mười ngàn câu hỏi vì sao…

Đẩy độc ra khỏi cơ thể không phải là chuyện của tôi, hệ thống thay thế trong cơ thể cô tự khắc làm được.


Cảm thấy thế nào?

Lý Hạo vừa dùng châm vừa hỏi cô.

Chẳng có cảm giác gì cả!


Thế này thì sao?

Sau đó Lý Hạo lại lấy ra một cây kim, ngón tay cậu như con bướm yêu hoa, bay lượn trong không trung, dùng nhiệt độ cơ thể mình để gia tăng sức nóng cho cây kim.
Vẻ mặt Lý Hạo nghiêm túc, dù gì thì đối với châm pháp hỏa hành cậu cũng chưa hoàn toàn nắm vững, nhưng lại gặp đối tượng nghiên cứu có tình trạng trúng độc không sâu tình cờ đưa tới cửa để cậu luyện tập, đối với cả Lý Hạo và Alice mà nói, đây là một cơ hội tốt ngàn năm mới gặp.
Nhưng mà Lý Hạo vẫn kiên nhẫn giải thích:
Có rất nhiều phương pháp khử độc, chẳng hạn như nôn ói, lấy máu, đổ mồ hôi, còn có…

Lời Lý Hạo còn chưa dứt, Alice bỗng ôm bụng, kẹp chặt hai chân, sắc mặt khó chịu nói với Emma:
Ối! Chúa ơi! Mình phải đi WC liền mới được, ối! Mình thấy sắp không nhịn được rồi!

Nói xong, Alice liền đẩy những người trước mặt cô ra, lấy tốc độ chạy nước rút 100 mét nhanh như chớp xông vào trong viện Trung Y, tìm nhà vệ sinh để tống chất độc ra.
Cả người Lý Hạo cũng ngu luôn.
Chị hai à, c9hị không biết tiếng Trung rất ư là bác đại tinh thâm sao? Không biết là có những lời không thể nói bậy sao?
Cái gì mà cắm vào6 chị thật sướng?

Xem ra phương pháp đẩy độc ra ngoài của cơ thể bạn cô chính là phương pháp cuối cùng mà tôi muốn nói rồi.

Lý Hạo nhìn bóng lưng Alice cười nói.

Cám ơn cậu, thần y.


Lần… lần này lại nóng nóng nè!

Vẻ mặt Lý Hạo không chút hời hợt, còn sắc mặt Alice thì lại càng đa đạng phong phú, một hồi lại la ai da ai da, một chốc lại hít sâu kêu lạnh.
Lần này Lý Hạo lại thực hiện một chiêu tương đối nền tảng của châm pháp hỏa hành nhưng lại rất đặc sắc, tên là
Hỏa Thiêu Vân
. Quả nhiên, sau khi thực hiện chiêu này, hai gò má trắng bạch của Alice nhanh chóng ửng đỏ lên, giống như bị kích thích vậy, hô hấp cũng hơi dồn dập.
Alice đỡ trán kể khổ, cũng không biết vì cảm thấy khó chịu do trong người vẫn còn chất độc, hay bị ngôn ngữ Trung Hoa làm cho choáng váng.
Lý Hạo thầm đổ mồ hội, cũng không thèm so đo với cô về vấn đề ngôn ngữ Trung Hoa bác đại tinh thâm mà tiếp tục nói:
Cô nằm xuống trước đi, việc trị liệu cho cô vẫn chưa kết thúc.


Trị liệu sao?


Hẳn không có gì đáng ngại rồi.

Trầm ngâm một hồi, Lý Hạo khẽ mỉm cười rồi giơ tay thu hồi những kim châm cắm trên, à không phải, là châm trên cơ thể Alice theo thứ tự, rồi vỗ tay nói:
Chất độc hẳn đã được loại trừ, chỉ cần đẩy hết ra ngoài cơ thể là không còn vấn đề gì nữa rồi.


Đẩy hết ra ngoài sao? Làm sao tống ra được?

Tuy tình trạng cơ thể vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, nhưng có thể thấy tinh thần Alice rõ ràng rất phấn chấn. Cô thấy cây kim vẫn còn rung động trên người mình thì thắc mắc hỏi:
Đây là Trung y thần kỳ của phương Đông mà người ta thường nói đó sao? Trong cây châm này có thuốc gì không? Nếu không có tại sao khi cắm vào tôi liền tỉnh vậy?


Không phải cắm, là châm vào…

Lý Hạo thua cô bạn quốc tế này mất thôi. Cậu không thèm quan tâm đến mười vạn câu hỏi vì sao của Alice nữa mà tiếp tục rút ra một cây châm, tháo đôi giày cao gót hở chân của Alice, dùng thủ pháp độc chiêu của mình từ từ châm kim vào huyệt dũng tuyền ở gan bàn chân của cô.
Alice lắc đầu, nhưng lời mới nói một nửa, mặt cô đã hiện ra vẻ kỳ quái không thể tin được, cô nói với cậu:
Í? Lạ quá, mát rười rượi, thật mát nha!


Không lạnh mới bất thường đó.

Lý Hạo mỉm cười, đối với châm pháp thủy hành cậu vẫn vô cùng tâm đắc, trong lúc hành châm luôn có định liệu kỹ càng. Trong châm pháp thủy hành có một chiêu gọi là
lạnh lẽo như băng
, cực kỳ hiệu quả đối với việc làm chậm tốc độ lưu thông máu của người bệnh, dùng để cầm máu và ức chế độc tố phát tác cũng rất hữu dụng.

Khụ khụ, cô Alice này, ở Trung Quốc chúng tôi, lúc dùng kim châm cứu không gọi là cắm mà là châm kim, cô hiểu chứ?

Lý Hạo hắng giọng, nhìn Alice tuy mặt mũi vẫn tái nhợt, nhưng dù gì cũng đã tỉnh lại, cậu ngượng ngụng lên tiếng sửa lại.

Lúc tôi học tiếng Trung Quốc đã thấy rắc rối với cả đống quy tắc như vậy, một động tác thôi mà, vừa có thể gọi là cắm, vừa có thể gọi là châm, còn đâm, chọc nữa chứ, rõ ràng ý nghĩa cũng từa tựa như nhau, vậy mà lại có nhiều cách nói như vậy, nhắc đến đã thấy phiền phức rồi!

Chuyên môn của châm pháp hỏa hành là tấn công độc tố, áp dụng lên người Alice quả nhiên có được hiệu quả nhanh chóng.

Hóa ra là vậy.

Lý Hạo vừa thực hiện châm pháp hỏa hành, vừa dụng tâm lĩnh hội lần thực hành này. Người ta nói thực tiễn chính là người thầy tốt nhất chẳng sai chút nào, chỉ thông qua việc bỏ ra chút công sức giúp Alice châm cứu khử độc mà Lý Hạo đã cảm thấy bản thân lĩnh hội được sâu hơn một bậc của châm pháp hỏa hành!
Emma lễ độ lịch sự khẽ cúi người về phía cậu, đôi mắt to xanh biếc dịu dàng nhìn thẳng Lý Hạo, lên tiếng:
Cậu đã cứu người bạn thân từ nhỏ duy nhất của tôi, việc này không gì có thể báo đáp, nếu cậu có bất cứ yêu cầu gì thì cứ lên tiếng, tôi nhất định sẽ dốc sức làm cậu hài lòng.



Cô nói tiếng Trung rất tốt.


Lý Hạo lắc đầu nói:
Chữa bệnh cứu người vốn là sứ mệnh của bác sĩ. Hơn nữa, tôi cũng mượn bạn cô làm đối tượng cho cuộc thi của tôi, các bạn không cần phải báo đáp gì cho tôi.


Lý Hạo có thể nhận ra cô gái ngoại quốc này rất bình thường, nhưng lại nhìn không thấu bối cảnh của cô. Có điều người có thể gặp chuyện hạ độc giết người mà mặt không biến sắc, hơn nữa còn lên tiếng để người khác tùy ý đặt điều kiện chắc cũng không phải tầm thường rồi.


Cậu thật sự là một thần y đáng để người khác tôn kính.


Emma thoáng lộ vẻ xúc động, dường như quyết định không cần báo đáp gì của Lý Hạo khiến cô có chút bất ngờ. Bỗng nhiên, cô lại giơ cánh tay trắng nõn của mình ra, mỉm cười nói:
Thần y đã không muốn báo đáp gì, vậy cậu hãy nhận tình bạn suốt đời này của tôi, chúng ta quen biết lại từ đầu đi, tôi là Emma.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.