Chương 145: Con đường cứu vãn trung y
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1641 chữ
- 2021-12-31 04:47:39
Ông cụ Ninh Ỷ Thiên muốn tránh sang một bên nhưng cụ Thần Dục đứng cạnh lại lắc đầu với ông ý bảo ông đứng lại nghiêm túc nhận 8một lạy này của Lý Hạo.
Từ nay trở đi, Tiểu Vỹ sẽ theo cháu, làm việc cho cháu.
Thần Hi mím môi cau mày hỏi.
Vẫn cần đến tuyên truyền, nhưng cũng không phải là kiểu tin nóng mờ mịt hư vô thế này, mà phải tuyên truyền thực tế, thiết thực.
Lý Hạo gật gù đồng tình.
Nguyên nhân thứ hai chính là Trung y chưa đủ thông dụng.
Ông cụ Ninh Ỷ Thiên cũng rất hứng thú nhìn Lý Hạo, dường như đang đợi cậu trả lời.
Lý Hạo cầm tách trà trong tay lên, thổi đi hơi nóng lượn lờ trên mặt nước, nhẹ nhàng nhấp một ngụm rồi nói:
Muốn một lần nữa chấn hưng Trung y trên đất Trung Hoa chúng ta, điều trước tiên cần làm chính là - tạo dựng thanh thế!
Ninh Vỹ thở dài nói:
Vì các trói buộc trong quan niệm Trung y truyền thống, rất nhiều dòng họ danh tiếng về Trung y vẫn giữ khư khư kiến thức Trung y như giữ của quý, rất ít người thu nhận học trò, dù có nhận học trò thì trong lúc truyền nghề cũng sẽ giữ lại bí quyết, dẫn đến việc truyền dạy Trung y vẫn chỉ nằm trong phạm vi một bộ phận nhỏ, đương nhiên sẽ cạnh tranh không lại cánh cửa rộng mở thuận tiện của Tây y.
Còn gì nữa không?
Nói đến đây, giọng điệu của Ninh Vỹ cũng đột nhiên trở nên ác liệt, anh ta nghiến răng nói:
Trung Hoa chúng ta người nhiều, rồng rắn hỗn tạp, không ít người trở thành con sâu làm rầu nồi canh, lấy danh tiếng Trung y đi khắp nơi lừa gạt, nghiêm trọng hơn thì xem mạng người như cỏ rác, khiến cho hình tượng của Trung y trong quần chúng bị hạ thấp, thậm chí còn sinh ra cách nói Trung y ta căn bản là phong kiến mê tín, quả thật là đáng hận!
Rất đúng!
Lý Hạo sờ mũi, nhẹ nhàng nói.
Cháu cho rằng do một vài nguyên nhân sau đây.
Lý Hạo nói lời khiến mọi người kinh hãi:
Bây giờ cháu đang hợp tác với công ty dược mỹ phẩm Tả Thị để quảng bá Ngưng Chân Lộ chiết xuất từ trung dược thiên nhiên tinh khiết, trước mắt lượng tiêu thụ của Ngưng Chân Lộ vẫn đang tăng rất nhanh, đã có được chút danh tiếng trong giới thượng lưu, và rất nhanh sẽ bắt đầu quảng bá rộng rãi trên thị trường phổ thông đại chúng.
Ngưng Chân Lộ là chiết xuất từ trung dược thiên nhiên tinh khiết, nếu bán được đắt hàng, chẳng phải sẽ nâng cao địa vị của Trung y trong lòng quần chúng nhân dân hay sao?
Ninh Vỹ tiếp lời nói:
Trước tiên, là Trung y không như Tây y, không có khoa học hiện đại chứng thực, nguyên lý của Trung y tuy tuyệt diệu, nhưng các nhân tố khí, hàn, nhiệt, thậm chí đến cả những thứ như huyệt đạo, đều không có cách nào dùng khoa học hiện đại để giải thích được. Chính vì quá huyền diệu, ngược lại sẽ khiến không ít người hoài nghi.
Rất tốt, tiếp tục đi.
Nhưng mà chỉ phương diện truyền thông thôi thì vẫn chưa đủ.
Lý Hạo lại chuyển lời:
Hiện nay là thời đại bùng nổ tin tức, cũng là thời đại khiến người ta nhanh chóng lãng quên. Trên mạng từng giây từng phút đều có tin tức mới hơn.Trong một ngày, chủ đề quan tâm của mọi người thay đổi xoành xoạch, nếu chỉ trông đợi vào một tin nóng nhất thời, vậy dù Trung y có được sự quan tâm trong chốc lát thì cũng chỉ là lục bình không rễ, sẽ nhanh chóng bị nước cuốn trôi.
Cụ Ninh và cụ Thần Dục đều trầm mặc không lên tiếng, hiển nhiện họ cũng đã nghĩ đến việc này.
Vậy chúng ta phải làm sao?
Lý Hạo mỉm cười nói, đương nhiên cậu cũng biết bên ông cụ Ninh Ỷ Thiên cũng tìm đến truyền thông, nếu không chỉ dựa vào sức của Tả Phi Phi thì không cách nào khiến trận đấu y thuật nhận được mức độ quan tâm lớn như vậy ở cả báo giấy lẫn trên mạng trong thời gian ngắn ngủi như vậy.
Có điều lúc đó cậu còn cho rằng Ninh Vỹ nắm chắc phần thắng nên mới làm vậy, chứ không ngờ đến kết quả lại thế này.
Ninh Ỷ Thiên cười nói:
Cháu cho rằng chỉ có cháu liên lạc với truyền thông trước trận đấu để vận động viết bài sao? Bên bọn ông cũng bỏ ra từng ấy công sức đó.
Ha ha, đây hẳn được xem là tư tưởng lớn gặp nhau.
Ánh mắt cụ Thần Dục nhìn sang Lý Hạo, muốn nghe ý kiến của cậu trước tiên.
Vì từ trước đến giờ, Lý Hạo luôn có biểu hiện trí tuệ khiến người khác kinh ngạc, cho dù là chỉnh đốn Lã Tư Viễn hay Vương Thiên Hào, ngoại trừ có thực lực mạnh mẽ, mưu kế của cậu trước giờ đều tất thắng, nếu muốn Thần Dục nói xem ai là người có ý kiến tốt nhất, ông cụ cảm thấy người đó chắc chắn là Lý Hạo.
Lý Hạo dõng dạc nói:
Đây đều là những lợi ích có thể thấy rõ khi người dân sử dụng trên cơ thể, là sự thật vững như bàn thạch!
Cách này quả thực rất hay!
Không có ai theo ai cả, chúng cháu đều là anh em tốt tương trợ lẫn nhau.
<6br>Lý Hạo mỉm cười phất tay, sau đó lần nữa vươn tay ra về phía Ninh Vỹ:
Bây giờ có phải chúng ta nên chính thức quen biết mộ5t lần nữa không?
Anh Hạo.
Kế hoạch này thật sự quá lớn, cũng quá gian nan!
Ông cụ Ninh và cụ Thần Dục nhìn nhau, hai người đều nhìn thấy sự sửng sốt trong mắt người kia.
Nét mặt Ninh Vỹ hiện rõ ý cười, anh ta cũng không diễn kịch nữa mà trở lại với tính cách trầm tĩnh của mình, đưa tay nắm lấy tay Lý Hạo.
Mọi người đã tụ tập lại đây rồi, không bằng bây giờ chúng ta bàn bạc một chút cách cứu vãn Trung y. Mọi người có suy nghĩ nào hay không?
Ninh Ỷ Thiên vỗ vai cháu tra3i mình, trong ánh mắt tuy chua xót, nhưng lại không hề do dự.
Nam nhi chí tại bốn phương, nếu cứ đứng dưới bóng cha ôn9g thì sẽ không thể trưởng thành được.
Lý Hạo lại gật đầu, cậu vẫn đánh giá rất cao Ninh Vỹ, người này xuất thân danh gia, không chỉ y thuật cao siêu, mà có thể nói ra những điều này chứng minh anh ta thật sự đã nghiêm túc suy nghĩ, có bỏ ra nỗ lực vì sự nghiệp chấn hưng Trung y.
Còn có một nguyên nhân quan trọng nhất, lang băm giết người!
Thấy dáng vẻ tập trung lắng nghe của mọi người, Lý Hạo ngừng một chút rồi nói tiếp:
Hiện tại, vấn đề nan giải nhất mà Trung y gặp phải chính là người quan tâm đến Trung y ngày càng ít đi, đa phần mọi người bị bệnh đều đến bệnh viện nhờ Tây y. Chính vì không ai quan tâm nên không có ai lan truyền, không người lan truyền nên Trung y mới dần dần sa sút. Mà chúng ta muốn lần nữa vực dậy, khôi phục sức sống cho Trung y, thì phải đẩy nó vào tầm mắt của công chúng một lần nữa.
Có lý, vậy nên ta mới xem trọng cái trò so tài hôm nay của cháu và Tiểu Vỹ đến vậy.
Sau khi nói rõ mọi chuyện, mọi người cùng ngồi xuống, Ninh Vỹ theo cụ Ninh ra hiệu rót cho nhóm cụ Thần Dục mấy tách trà.
Tiểu Hạo, cháu có ý kiến nào hay không?
Lý Hạo gật gù nói:
Cho nên tổng hợp các nguyên nhân này lại, tôi có một cách nghĩ cũng không phải hoàn thiện cho lắm.
Nhìn ánh mắt nghi vấn của mọi người xung quanh, Lý Hạo lên tiếng nói tiếp:
Đợi sau khi đã tích lũy đủ tiền vốn và các mối hệ, tôi muốn liên kết một nhóm thầy thuốc Trung y thành lập một công ty hay tổ chức. Đi khắp nơi mở bệnh viện hiển nhiên không thực tế, nhưng ban đầu ta có thể đến rất nhiều những nơi như khu dân cư mở phòng khám bệnh chữa trị miễn phí cho người bệnh, đợi đến lúc các lời đồn đại về Trung y thay đổi rồi, quy mô các phòng bệnh của có thể dần lớn lên, vững chắc hơn. Đến lúc đó đương nhiên cũng không thể khám bệnh tình nguyện mãi được mà vẫn phải chuyển sang kiếm lợi nhuận.
Ninh Vỹ gật đầu nói:
Kiểu phương pháp tuyên truyền dựa trên sản phẩm này vô hình trung sẽ giúp quảng bá lợi ích của Trung y.
Hơn nữa, mấy năm trước Trung y còn có thể ngang bằng địa vị với Tây y, vì sao mấy năm trở lại đây lại ngày càng lép vế? Nguyên nhân này cháu không biết mọi người có từng nghĩ đến không?
Đương nhiên là khó.
Lý Hạo cười khổ nói:
Bệnh nặng thì phải cho thuốc mạnh, căn bệnh của Trung y hiện đã tiến vào giai đoạn cuối, nếu con đường này dễ đi, làm sao các vị có thể chọn cháu ra làm những chuyện này?
Tiểu Hạo, thầy tin con nhất định sẽ có thể hiện thực hóa kế hoạch lớn lao này!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.