Chương 150: Sự bình yên trước cơn bão
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1569 chữ
- 2021-12-31 04:48:04
Đại thiếu gia, sức hút của Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch thực sự là quá hot. Vốn dĩ Ngưng Chân Lộ bên họ vẫn đi theo hư8ớng sản phẩm cao cấp, không có xung đột gì với sản phẩm bên ta. Nhưng không ngờ rằng, bọn họ... bọn họ lại cũng bắt đầu tấ3n công đến thị trường bình dân!
Tổng Giám đốc tập đoàn Hoa Vinh toát mồ hôi hột trên trán. Doanh số bán hàng khôn9g ngừng trượt dốc, anh ta cũng rất sốt ruột. Nhưng hiện giờ anh ta cũng chẳng nghĩ ra được biện pháp nào để đối phó.
<6br>Mỹ phẩm bên họ vốn là công ty hàng đầu ở Minh Châu nói riêng cũng như Trung Quốc nói chung. Nhưng bây giờ, ngoài chú tr5ọng đến làm đẹp thì người dân cũng càng ngày càng quan tâm đến sức khỏe. Dược phẩm làm đẹp vốn không phải là mỹ phẩm đơn thuần nên càng dễ đi vào lòng người. Hơn nữa Ngưng Chân Lộ là do công ty sản xuất Hạo Thiên và dược mỹ phẩm Tả Thị bắt tay sản xuất nên hiệu quả mới tốt như vậy.
Anh ta thực sự nghĩ không ra sản phẩm của công ty mình phải làm như thế nào mới cạnh tranh được với Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch.
Lúc Hoa Lăng Đồng nói những lời này, trên mặt đằng đằng sát khí hệt như muốn róc thịt trên người Lý Hạo vậy.
Lần trước ở Như Ý Lầu bị Lý Hạo làm cho mất mặt trước mọi người, nếu không mượn cơ hội lần này để trả thù, vậy hắn không phải là kẻ điên Hoa Lăng Đồng - kẻ khiến người khác vừa nghe tên đã sợ mất mật rồi!
Thiếu gia, vậy tại sao chúng ta không ngay lập tức phái người đi bôi đen? Sao nhất định phải đợi đến ngày kia vậy?
Hoa Lăng Đồng nhìn Vương Học Thành hết mực cung kính trước mặt mình, vẻ tức giận trên mặt thoáng dịu đi một chút. Đưa tay nhận lấy cốc nước mà Vương Học Thành mang tới, hắn uống một hơi cạn sạch, mở miệng nói:
Bây giờ công ty sản xuất Hạo Thiên và công ty dược Tả thị đã cạnh tranh trực tiếp với công ty chúng ta, trước đây vốn không coi bọn họ ra gì, không ngờ rằng bọn họ còn có chút năng lực. Đã xâm phạm đến lợi ích của tôi, vậy thì đừng có trách tôi.
Ánh mắt của hắn ánh lên vẻ hung tàn. Nói xong, hắn buông cái cốc trong tay xuống, vung tay lên nói:
Theo lệnh tôi, tìm một diễn viên nhỏ diễn không tệ nhưng cũng không nổi tiếng, đợi đến ngày mốt, cho người hóa trang xong rồi dẫn cô ta đến gây chuyện ở trung tâm thương mại - nơi bày bán nhiều Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch nhất.
Em hiểu!
Ngưng Chân Lộ là sản phẩm cao cấp, sức cạnh tranh với chúng ta vẫn không phải lớn lắm. Nhưng lần này đến Ngưng Chân Dịch, mới một ngày, bọn họ mới chỉ tung ra có một ngày thôi mà thị trường đã như vậy!
Hoa Lăng Đồng gào thét nói:
Vẻn vẹn một ngày đã khiến doanh số bán hàng ở Minh Châu của chúng ta giảm 8%! Cứ tiếp tục giảm như thế, một tháng, rồi nửa năm, một năm sau, tập đoàn Hoa Vinh chúng ta còn có thể cạnh tranh được với bên đó sao?
Thiếu gia, anh nhất định sẽ có cách, đúng không?
Vương Học Thành dáng vẻ khiêm tốn thỉnh giáo, hỏi rõ nghi ngờ trong lòng mình.
Mặc dù anh ta từng nghĩ tới dùng thủ đoạn tiểu nhân để bôi đen, chèn ép người khác, nhưng vẫn không hiểu tại sao Hoa Lăng Đồng lại muốn đợi thêm mấy ngày nữa mới bắt đầu.
Phải biết, hiện tại doanh thu của bọn họ đã thiệt hại 8%, hơn nữa xu hướng này dường như vẫn tiếp tục tăng. Nếu tiếp tục như vậy, đợi thêm hai ngày nữa, hai ngày này công ty bọn họ sẽ bị lỗ mấy trăm nghìn tệ.
Vị Tổng Giám đốc khẽ cười hùa theo, từ bàn bên cạnh rót một cốc nước dâng lên cho Hoa Lăng Đồng.
Vương Học Thành không quá không minh, nhưng anh ta có thể leo đến vị trí Tổng Giám đốc tập đoàn Hoa Vinh như ngày hôm nay là vì anh ta thật sự rất hiểu chuyện .
Anh ta giỏi chịu đựng, có thể chịu bị Hoa Lăng Đồng đánh, bị Hoa Lăng Đồng mắng, dù có đánh có mắng như thế nào cũng không nói lại nửa lời. Anh ta còn giỏi nghe lời đoán ý, biết lúc nào nên nói cái gì. Anh ta lại càng hiểu rõ tiến lùi, biết lúc nào mình nên đứng ra quyết định, cũng biết rõ lúc nào nên làm rùa rụt cổ, để lại không cho lãnh đạo thể hiện.
Hoa Lăng Đồng cũng không phải ông chủ có lòng bao dung. Ngược lại, khi còn nhỏ, do vẻ ngoài xấu xí mà bị người khác coi thường khiến hắn càng muốn chứng tỏ bản thân và ham muốn được người khác công nhận hơn những người bình thường khác.
Nếu như chuyện gì cấp dưới cũng có thể giải quyết êm đẹp, vậy ông chủ như hắn còn có tác dụng gì?
Mà Vương Học Thành lại biết rõ điểm này, cho nên mới có thể ngồi vào vị trí Tổng Giám đốc tập đoàn Hoa Vinh như ngày hôm nay. Lúc trước có không biết bao nhiêu người năng lực xuất sắc hơn anh ta đều bị Hoa Lăng Đồng đuổi ra khỏi cửa, nhưng anh ta thì không.
Trong lòng Vương Học Thành có chút không hiểu. Anh ta biết, Hoa Lăng Đồng tuy điên cuồng, nhưng cũng không bao giờ bỏ qua tiền của mình. Vậy hắn làm vậy rốt cuộc vì điều gì?
Hai ngày sau, vừa hay là lúc Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch hoàn toàn mở rộng ở Minh Châu, từ Minh Châu lan ra đến cả nước đều biết thương hiệu dược phẩm làm đẹp đó.
Hoa Lăng Đồng khẽ nhếch mép, vẻ xấu xí hệt như quả táo bị nứt ra một lỗ lớn, cười lạnh nói:
Tôi muốn trong lúc huy hoàng nhất chúng nó bị tàn nhẫn giội một gáo nước bẩn, để người tiêu dùng toàn quốc đều biết vụ bê bối này. Tôi muốn khiến Lý Hạo lần này hoàn toàn vạn kiếp bất phục, mãi mãi không ngóc đầu lên được!
Em hiểu rồi.
Vương Học Thành thoáng vẻ lo sợ. Mặc dù người như Hoa Lăng Đồng không khác gì một con chó điên, nhưng đầu óc hắn cực kỳ nhạy bén, vì để đạt được mục đích của mình mà không từ thủ đoạn. Vì lẽ đó mà hắn mới khiến người ta sợ hãi như vậy.
Con chó điên chỉ biết sủa ầm ỹ thì không có gì đáng sợ, nhưng một con chó điên dùng hàm răng sắc bén để cắn người mới có thể khiến người ta lui binh nhượng bộ!
Thật ra Vương Học Thành đã nghĩ ra cách này từ lâu, nhưng lại vẫn giả vờ dáng vẻ giống như bỗng nhiên được tỉnh ngộ, gật đầu liên tục nói:
Dù sao bọn họ cũng là sản phẩm mới ra thị trường, khí thế tuy có phần mạnh mẽ, nhưng cấu trúc nền móng thương hiệu vẫn chưa vững chắc, cơ bản không ngăn được những ý kiến tiêu cực trái chiều. Chiêu này của thiếu gia thật sự rất lợi hại. Quả là diệu kế!
Ừm, so với sản phẩm lâu năm như chúng ta, điểm yếu lớn nhất của bên đó chính là nền móng còn yếu.
Hoa Lăng Đồng khẽ nhếch mép cười tàn nhẫn, nói tiếp:
Ta nhân lúc bọn chúng còn chưa đặt chân yên ổn, giết chết Ngưng Chân Lộ - con gà mái đẻ trứng vàng của Lý Hạo!
Thiếu gia, em đi tìm người đây.
Vương Học Thành cung kính khom người chào Hoa Lăng Đồng, sau đó rời đi khỏi văn phòng chủ tịch hội đồng quản trị, đi ra ngoài hành động theo lời dặn dò của Hoa Lăng Đồng.
Việc Ngưng Chân Lộ được đưa ra thị trường vẫn chưa khiến cho mâu thuẫn trở nên gay gắt, nhưng đến khi Ngưng Chân Dịch phát hành, cuối cùng Lý Hạo vẫn phải trực diện đối mặt với anh cả.
Trong biệt thự của Hoa Phi Tạc, một tay anh ta ôm Tiểu Tuyết nằm trên ghế salon, tai vẫn nghe đoạn ghi âm. Anh ta khẽ cười, nụ cười trên gương mặt anh tuấn đó lộ rõ vẻ như đã mong đợi điều gì từ lâu.
Sự bình yên trước cơn bão. Thiếu gia, anh cảm thấy thiếu gia Lý Hạo có thể thắng không?
Tiểu Tuyết thủ thỉ những điều mà Hoa Phi Tạc đang nghĩ trong lòng, gương mặt tuy cười nhưng có chút lo lắng.
Cô biết Hoa Phi Tạc chờ đợi cơ hội đảo ngược tình thế như này lâu thế nào, khổ sở ra sao; lại càng biết Lý Hạo đối đầu với Hoa Lăng Đồng, nếu thua cuộc thì kết cục sẽ cực kỳ thê thảm.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.