Chương 167: Chúng ta không giá họa, chúng ta vu oan



Lấy bất biến ứng vạn biến?


Tả Phi Phi cau mày, nghi hoặc nhìn Lý Hạo hỏi:
Ý cậu là gì? Lẽ nào chúng ta không nên làm gì hết?


Không hề có bất cứ động tĩnh gì, xem chừng họ muốn thử lòng kiên nhẫn của chúng ta rồi.

Hoa Lăng Đồng cân nhắc nói:
Vậy thì so thử xem, xem tiền ai nhiều hơn!

Vốn là Thánh nhân trời sinh, người thường còn lâu mới có thể sánh kịp với sự thấu hiểu lòng người của cậu. Nghe được lời nói này của Lý Hạo, ánh mắt Tả Phi Phi và Tả Ngọc Linh đều sáng lên.
Vừa hay trước đó có chuyện tập đoàn Hoa Vinh bôi đen Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch, Lý Hạo vốn đã có lòng tin của người dân làm cơ sở. Đúng như cậu nói, mọi người rất có lòng tin với cậu, vì thế bây giờ giá của Ngưng Chân Lộ và Ngưng Thật Dịch không đổi, vừa hay sẽ khiến mọi người cho rằng đây là lương tâm cũng như thành ý của bọn họ, cũng sẽ không gây ra ảnh hưởng tiêu cực gì cả.
Tả Phi Phi và Tả Ngọc Linh cùng nhìn Lý Hạo, đồng thanh nói.
Trong khi đó, tại Văn phòng thuộc Tòa trụ sợ chính tập đoàn Hoa Vinh ở trung tâm thành phố Minh Châu, Hoa Lăng Đồng đang ngồi trên ghế xoay, miệng ngậm điếu xì gà, say sưa rít một hơi, sau đó mới nhìn Vương Học Thành đứng trước mặt, lạnh nhạt nói:
Cả một buổi sáng rồi, hiệu quả thế nào?


Thế nhưng xét tình hình hiện tại của Hoa Hạ chúng ta, mặc dù đời sống người dân có tăng nhưng cũng không phải ở mức quá cao, khi đi mua sắm mọi người vẫn muốn mua đồ rẻ.

Tả Ngọc Linh nói tiếp:
Lòng tin vẫn là lòng tin, nhưng ngoài tầng lớp thượng lưu ra, ảnh hưởng của giá cả vẫn rất lớn. Lẽ nào chúng ta cam tâm về sau bị Hoa Gia đá ra khỏi thị trường bình dân, chỉ bán Ngưng Chân Lộ ở thị trường cao cấp thôi sao?


Cháu biết chứ, nhưng biết làm thế nào được? Mặc dù hiện tại cháu cũng được coi như triệu phú trẻ tuổi, nhưn5g so với cỡ tỷ phú tiền nhiều như tập đoàn Hoa Vinh thì cũng chỉ là phận tép tôm. Nếu như liều mạng với hắn, cô nghĩ cháu có phần thắng không?

Câu hỏi ngược lại của Lý Hạo khiến Tả Ngọc Linh hơi khựng lại, nói không lên lời.
Tả Ngọc Linh gật đầu nói:
Đây gọi là dùng cái giá nhỏ nhất để phản kích. Chỉ có điều, nếu quả thật muốn làm vậy, thì chúng ta phải cao tay hơn một bước nữa, bằng không để giống Hoa Lăng Đồng lần trước thì thật là trộm gà không được còn mất nắm thóc.


Ngược lại, nếu như kế hoạch bại lộ, mọi người biết cậu đểu giả như thế, vậy hình tượng vất vả dốc lòng kinh doanh của cậu đổ sông đổ bể mất thôi.

Tả Phi Phi nhìn Lý Hạo, cười duyên nói đùa.

Tớ đểu giả ở đâu chứ?


Chính diện không đánh được, hà cớ gì chúng ta nhất định phải liều mạng ở chính diện chứ?’
Lý Hạo khoanh tay nhìn Tả Phi Phi và Tả Ngọc Linh, khẽ cười nói:
Đệ nhất doanh nghiệp Hoa gia khi bắt đầu cũng không có ý định đối đầu chính diện với chúng ta, vậy tại sao chúng ta cứ phải cứng đối cứng?


Người của chúng ta vẫn luôn chú ý đến tình hình của Ngưng Chân Lộ và Ngưng Thật Dịch. Thế nhưng kì lạ ở chỗ, đến bây giờ bọn họ vẫn như không hề phát hiện ra bất cứ việc gì, cũng không có bất cứ biện pháp đáp trả nào.

Nói tới đây, Vương Học Thành cũng cảm thấy vô cùng kì quái, nói tiếp:
Tin tức sale off bên chúng ta hot như vậy, theo lý bọn họ không thể không biết mới đúng!


Báo cáo Thiếu gia, sau khi chương trình sale off 40% vừa diễn ra, lượng sản phẩm bán ra chủ yếu là nước hoa hồng Mỹ Cơ đã tăng vọt tức khắc. Hiện giờ ở các trung tâm thương mại cũng như trong siêu thị cũng đã bắt đầu hot hơn, lượng tiêu thụ đang liên tục tăng lên, sẽ nhanh chóng khôi phục lại mức độ như trước thôi ạ!

Vương Học Thành mặt mày hớn hở. Lượng tiêu thụ sản phẩm của công ty lại có xu thế tăng vọt, anh ta đứng trước mặt Hoa Lăng Đồng cũng có thể đứng thẳng lưng lên rồi.

Không cần phiền vậy đâu.

Lý Hạo lắc đầu, trên khuôn mặt hiện rõ nụ cười đầy ẩn ý, nói:
Chúng ta sẽ không hạ giá, đồng thời sẽ đổi lại chiến dịch quảng cáo, đổi thành Sản phẩm có tâm là sản phẩm đáng giá. Lòng tin của mọi người bắt nguồn từ lòng tin của chúng ta, chính là chỉ có bán tăng giá chứ không có hạ giá. Chúng ta ngẩng cao đầu hơn một chút, chắc chắn sẽ khiến hoài nghi trong lòng mọi người chuyển hết sang bọn Hoa Lăng Đồng .

Lý Hạo nhún vai nói:
Ý tưởng này là do bên cậu nghĩ ra, nếu thực hiện cũng là do Hoa Phi Tạc đi tìm người làm, chẳng có chút nào dính líu tới tớ nhé!


Đồ đáng ghét...

Từ sự phản ứng của Lý Hạo, chị ta cũng biết, tên nhóc này đã hiểu rằng chị ta sẽ không nhúng tay vụ này, vì thế cậu chẳng mở lời nhờ sự giúp đỡ từ công ty dược Tả Thị trong cuộc chiến giá cả lần này, hiển nhiên là đã biết lập trường của chị ta, nhưng âu cũng vì giữ thể diện cho mình nên không vạch trần.
Sự thông cảm của Lý Hạo khiến lòng Tả Ngọc Linh không khỏi áy náy, chị ta nhẹ nhàng bảo cậu:
Lý Hạo, trong lòng tôi có nỗi khổ tâm riêng. Không bằng thế này, tôi có thể đầu tư cho cậu một phần tài chính, cậu xem chị cậu Liễu Ngọc Oanh có thể giúp cậu thêm hay không. Chỉ cần qua một khoảng thời gian nữa, dù cho tài chính Hoa gia có hùng mạnh đến đâu thì lão gia nhà bọn họ cũng không thể cho phép Hoa Lăng Đồng làm loạn mãi vậy được.


Khô8ng phải thế! Đương nhiên chúng ta không thể không làm gì được!

Lý Hạo lắc đầu nói:
Không làm gì không có nghĩa là ngồi chờ chết, tôi nói l3ấy bất biến ứng vạn biến chính là giá của chúng ta sẽ không đổi!

Nói xong, nhìn sắc mặt hai người họ đột nhiên biến sắc, Lý Hạo cười nói tiếp:
Thời buổi này làm người tốt quá cũng mệt mỏi. Hơn nữa nếu Hoa Lăng Đồng muốn quyết tâm giết chết tôi, vậy thì nhân từ với kẻ địch chính là tự giết mình, chúng ta việc gì phải quan tâm nhiều tới mấy nguyên tắc cứng nhắc đó?


A!

Tả Phi Phi che cái miệng xinh xinh của mình, vui mừng kêu lên thành tiếng nói:
Ha ha, Lý Hạo, cậu xấu quá đi! Đừng nói cậu cũng chuẩn bị bôi đen Hoa gia đấy chứ?


No no no, chúng ta không bôi đen.


Ừ, đúng như tôi đã dự đoán.

Hoa Lăng Đồng gật đầu, trên gương mặt dữ tợn của hắn khẽ lộ ra nụ cười. Hắn nói tiếp:
Phía xí nghiệp Hạo Thiên và công ty dược Tả Thị có động tĩnh gì không? Những số liệu này đám người bên đó đã biết cả chưa?


Nhưng Lý Hạo, đây là cuộc chiến hai bên cạnh tranh trực diện về giá cả, c9hỉ có thể so sánh xem ai có tài chính mạnh hơn ai nhẫn tâm hơn thôi.

Tả Ngọc Linh sợ rằng Lý Hạo không hiểu quy tắc trong thương trường, đứ6ng bên cạnh lên tiếng nhắc nhở.
Lý Hạo cười cười ti tiện:
Chúng ta vu oan.


Thật là một ý hay!


Thiếu gia, nhưng nếu tiếp tục chiết khấu nhiều như vậy, doanh số tăng trưởng của chúng ta cũng sẽ chậm hơn rất nhiều đó.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.