Chương 185: Bốn cảnh giới của con người
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1570 chữ
- 2021-12-31 04:49:04
Nhìn thấu rõ ràng, thấy mầm biết cây!
Đây là cảnh giới hiện tại của Lý Hạo, nói một cách đơn giản, thì giống như thông qua một 8phiến lá khô cuối trời, có thể suy đoán ra toàn bộ mùa thu.
Về cảnh giới này, thánh hiền thời xưa6 cũng có rất nhiều miêu tả, ví dụ như thoát khỏi xác phàm, vấn đỉnh bản tâm, còn có nhìn cái không có để buông bỏ cố chấp, nhìn thẳng 5vào chân lý thực sự.
Thực ra xét đến cùng đều chỉ có một ý nghĩa, đạt đến bước này, đã không còn là người bình thường nữa, mà đã là một chí nhân, một chân nhân.
Xảy ra chuyện gì?
Cậu vừa hét lên, Viện trưởng Chu và Thần Hi đang ăn cơm bên cạnh đều bị cậu làm cho hoảng sợ, đồng thanh kêu lên.
Chỉ trong một chớp mắt kích động như thế, tâm thái vốn yên tĩnh phẳng lặng phút chốc gợn sóng. Lý Hạo tối sầm mặt mũi, bị đánh bật ra khỏi cảnh giới Động vi thần bí vô biên kia. Trong đầu cậu, khí cùng huyết quản kinh mạch trong cơ thể Viện trưởng Chu lập tức biến mất hoàn toàn!
Sao lại vậy được?
Không, không có gì.
Lý Hạo cau mày, không nói ra.
Nếu có cơ hội tiến vào cảnh giới Động vi một vài lần, chắc chắn tốc độ trở thành chân nhân của mình sẽ nhanh hơn nhiều.
Trong lòng Lý Hạo sáng như gương.
Đạt tới cảnh giới chân nhân, từng phân từng tấc của thế gian trong mắt họ đều khác nhau. Họ như thế nước từ trên cao trút xuống, có thể nhìn thấy những thứ người bình thường không nhìn thấy. Thấy nhiều, tự nhiên cũng hiểu nhiều, hiểu nhiều, năng lực tự nhiên cũng lớn. Người như thế, ở thời cổ đại có thể được gọi là thần tiên sống, thậm chí có thể nhìn thấu rất nhiều bản chất của thiên nhiên, làm được những chuyện người khác không dám nghĩ tới!
Cao hơn nữa, cấp bậc cuối cùng, chính là thánh nhân trong truyền thuyết!
Bởi vì mấy thứ như người bình thường, hiền nhân, chân nhân, thánh nhân này hiện giờ càng ngày càng không có ai tin. Hơn nữa mấy cái đó cũng liên quan chút ít đến chuyện của hai giới Tiên - Minh, cậu nói ra lại càng không dễ giải thích.
Sở dĩ cậu kinh ngạc như thế là vì cảnh giới Động vi nhìn thấu tất cả chính là cột mốc đánh dấu đã trở thành chân nhân, nhưng chưa từng nghe thấy chuyện bị đá ra khỏi khỏi cảnh giới này.
Lý Hạo có tư chất thánh nhân trời sinh, đã lĩnh hội khá nhiều tri thức ở tiên giới và minh giới. Cậu biết, người trong thiên hạ đại thể chia ra bốn bậc.
Đầu tiên, người bình thường nhất, cũng có số lượng nhiều nhất, được gọi là người bình thường, có tư chất bình thường. Trong người bình thường đương nhiên cũng chênh lệch về thông minh và ngu dốt, nhưng nói tóm lại khác biệt không lớn lắm.
Nhìn lá biết thu.
Đạt tới cảnh giới này rồi, từ nay về sau3 toàn bộ mọi thứ trong phạm vi cảm nhận đều không thoát được tầm mắt cậu. Đồng thời cảnh giới này này còn không chỉ nhìn được biểu hiệ9n bề ngoài mà còn có thể thâm nhập vào trong suy nghĩ, đi sâu vào bản chất cốt lõi nhất.
Song những chuyện đó để sau hãy bàn, suy nghĩ của Lý Hạo xoay chuyển liên tục trong đầu, nhưng trong lòng lại vô cùng kích động.
Cậu đã tiến vào cảnh giới Động vi nhìn thấu tất cả, chẳng phải chứng minh cậu đã được coi là chí nhân, chân nhân rồi sao?
Lý Hạo hít sâu một hơi, tống hết khí bẩn trong phổi ra, cố gắng thả lỏng đầu óc, để tâm trí mình bình tĩnh lại, sau đó mới vươn tay đặt lên cổ tay Viện trưởng, muốn cho mình tiến vào cảnh giới vừa rồi một lần nữa.
Thế nhưng dù đã cố gắng, kết quả vẫn không được lạc quan. Bất kể Lý Hạo khao khát thế nào thì vẫn cứ giống như có sức mà không dùng được, làm thế nào cũng không chạm được đến cảnh giới thần kỳ kia.
Tiếp đó, cấp bậc thứ hai chính là kiểu như Viện trưởng Chu, được gọi là hiền nhân. Người thế này bất kể là trí tuệ, năng lực hay nhân phẩm đều vượt xa người bình thường. Họ hoặc là người giàu nhất một vùng, thích làm việc thiện, hoặc là có số làm quan, tạo phúc cho quê hương. Nói chung hiền nhân cũng được coi là nhân tài hiếm có, làm thiện thì có thể giữ bình yên cho cả một vùng, còn nếu làm ác sẽ dấy nên một hồi tai họa vô cớ.
Còn cấp bậc thứ ba, là chí nhân đạt tới cảnh giới Động vi nhìn thấu tất cả, cũng hay được gọi là chân nhân. Thường trong đạo gia hay khách sáo gọi một vị bề trên đức cao vọng trọng nào đó là chân nhân, chính là có ý nghĩa như thế. Tuy họ vẫn chưa đạt tới cảnh giới chân nhân, nhưng lại đại biểu cho sự kính trọng và kì vọng của thế hệ sau đối với họ.
Xem ra trạng thái đó đối với mình bây giờ vẫn là có thể gặp mà không thể cầu. Nếu quá gắng sức, ngược lại sẽ rơi xuống tầm thường.
Sau khi thử vài lần, Lý Hạo nhanh chóng nghĩ thông suốt nguyên do trong đó. Dù sao cậu cũng là thánh nhân trời sinh, không giữ phiền muộn trong lòng, đặc biệt là thánh nhân trời sinh từ nhỏ đã trải qua khó khăn chồng chất như Lý Hạo, tâm chí lại càng cực kỳ cứng cỏi.
Hiện giờ Lý Hạo đã có nghe nói tới. Thánh nhân, tuy vẫn là người, nhưng lại là sự tồn tại mà ngay cả Tiên Đế mạnh nhất tiên giới và Minh Quân mạnh nhất minh giới cũng không thể coi thường. Trong sách cổ cũng từng có một vài ghi chép vụn vặt, thất phu đại nộ, máu tươi chỉ bắn xa bảy bước, nhưng khi thánh nhân giận dữ thì máu chảy trôi chèo, nhuộm đỏ ngàn dặm đất đai!
Muốn trở thành thánh nhân, thực sự quá khó. Mặc dù Lý Hạo có tư chất thánh nhân trời sinh thuộc hàng đỉnh, nhưng tư chất cũng chỉ là tư chất, nếu thật sự muốn trở thành thánh nhân, vẫn là chuyện khó càng thêm khó.
Nghĩ thông suốt nguyên do trong đó, lòng Lý Hạo cũng thản nhiên hơn hẳn.
Tuy hiện giờ cậu không thể duy trì cảnh giới Động vi, thậm chí còn không thể tùy ý tiến vào trong đó, nhưng nói sao cũng là chuyện đáng mừng. Từ cổ chí kim người có thể trở thành chân nhân không nhiều lắm. Mà người có thể tiến vào cảnh giới Động vi trước khi trở thành chân nhân giống Lý Hạo chắc chắn là xưa nay chưa từng có ai!
Người đạt đến bước này, chắc chắn cũng là lông phượng sừng lân, người xuất chúng nhất trong những người xuất chúng!
Hơn nữa bây giờ cậu còn trẻ như vậy, chuyện này ngay cả chính cậu cũng cảm thấy không thể tin nổi!
Theo lý thuyết, một khi anh trở thành chân nhân thì anh chính là chân nhân rồi, sẽ không xuất hiện tình trạng lúc nào tôi tốt thì là chân nhân, còn đôi khi tôi rớt khỏi cảnh giới nhìn thấu tất cả thì không phải chân nhân nữa.
Nhưng Lý Hạo không rõ, vì sao cậu mới vừa vui mừng được một lát đã vui quá hóa buồn, còn bị đá ra khỏi cảnh giới Động vi, không phải lừa đảo đấy chứ?
Mình có thể đánh bậy đánh bạ tiến vào cảnh giới Động vi, cũng không phải hoàn toàn không có lý. Đầu tiên mình có thể phát triển Ngưng Chân Lộ và Ngưng Chân Dịch, còn đang tích cực chuẩn bị dùng Tế Thế Đường để chấn hưng Trung y, như vậy là tạo phúc cho dân chúng. Nói không khiêm tốn, chắc chắn mình cũng được coi là hiền nhân.
Lý Hạo càng nghĩ càng thông suốt, thầm nói trong lòng:
Hơn nữa, bản thân mình có tư chất thánh nhân trời sinh, lại còn từng dụng Tử Vận Thái Hư Đan, từng giác ngộ Thiên tâm. Những kì ngộ như thế chắc chắn là độc nhất vô nhị rồi. Cho nên tổng hợp lại, có thể chạm đến cảnh giới Động vi trước khi trở thành chân nhân cũng không có gì là lạ.
Hạnh phúc đến quá bất ngờ, nhưng đi còn bất ngờ hơn, Lý Hạo kinh ngạc mở to hai mắt, không nhịn được kêu lên thành tiếng.
Sao vậy?
Hiện giờ trải nghiệm của mình chưa đủ, thiếu chiều sâu. Tuy từ nhỏ mình đã trải qua cực khổ, nhưng tôi luyện không phải chỉ có cực khổ. Tình cảm của mình và mấy người Thần Hi là tôi luyện, đấu trí đấu dũng với những đối thủ như đám Hoa Lăng Đồng cũng là tôi luyện.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.