Chương 187: Bắt mạch


Chó Da Vàng ngẩn người, Chu Chí Cương đứng sau đó cũng sững sờ, không dám nói câu nào.

Nhìn ông chủ vô cùng trẻ tuổi của mì8nh, Chó Da Vàng cảm thấy mình ngày càng không hiểu được Lý Hạo.

Ha ha, tôi biết chị Triệu và anh Mã kết hôn mười mấy năm, vẫn chưa có con đâu nhỉ?

Lý Hạo đã đoán trước được, mỉm cười nói:
Nếu không phải vậy, hai bác nhà cũng không nhờ tôi đi xa như vậy để tới khám bệnh cho anh chị, tôi thu tiền cũng không ít đâu đó!


Cậu trẻ như vậy, ban đầu tôi không dám tin cậu là một bác sĩ có năng lực đâu.

Vừa vào cửa, Triệu Hồng Linh đã lấy một đôi dép đi trong nhà từ tủ cho Lý Hạo, mỉm cười nói.
Lý Hạo nho nhã lịch sự hỏi.

Là tôi, cậu là ai?

Nhà Mã Đào ở tầng 17 của một tòa chung cư cao tầng. Vì Lý Hạo không có thẻ nên không vào được cửa, đành phải nhấn thiết bị gọi cửa ở dưới.

Ai vậy?


Mời vào.

Triệu Hồng Linh có hơi hồi hộp đứng ở cửa chờ Lý Hạo. Lý Hạo vừa ra khỏi cửa thang máy, chị đã chạy vội tới.

Sao cậu biết được?

Nghe Lý Hạo nói vậy, Triệu Hồng Linh lộ rõ vẻ bất ngờ.
Thấy Lý Hạo đã đảm bảo vậy, Triệu Hồng Linh áy náy lắc đầu nói:
Tôi không có ý này, mong bác sĩ Lý đừng hiểu nhầm tôi.


Vậy chúng ta bắt đầu thôi.


Là vậy sao?

Triệu Hồng Linh nghe Lý Hạo nói đến vấn đề quấy nhiễu vợ chồng mình bao năm qua, trong lòng đã tin bảy phần, gật đầu đáp:
Vậy mời cậu vào.

Rất nhanh phía đầu dây bên kia đã có một giọng nữ truyền tới.

Chào chị, xin hỏi chị có phải Triệu Hồng Linh - vợ của anh Mã Đào không ạ?

Hoàn Nam - quê hương của Mã Đào là một vùng nôn thôn nghèo khó. Hoa Phi Tạc bảo Lý Hạo đóng giả bác sĩ mà cha mẹ ở nhà anh ta mời đến, chắc sẽ không lộ sơ sót gì đâu.
Về công ty Hạo Thiên, Lý Hạo mở máy tính xem đồ thị biểu thị doanh số thị trường mấy ngày cậu đi gần đây, sắc mặt tái xanh.

Bác sĩ Lý nói đùa rồi, nhưng cậu không cầm gì tới, là muốn tôi phải đi đến phòng khám với cậu à?

Triệu Hồng Linh mỉm cười, nói:
Tôi đi thay quần áo, rồi sẽ cùng cậu ra ngoài.’’

Tôi tên Lý Hạo, trong lĩnh vực y học cũng coi như có chút tiếng tăm, nếu chị Triệu không tin vào năng lực của tôi, có thể search trên mạng xem.

Lý Hạo mỉm cười nói, câu này có nửa phần nói đùa nửa phần thật, sự tự tin không chút e dè của cậu đã xóa tan sự nghi ngờ của Triệu Hồng Linh, lại vô ý khiến hai người thân mật hơn, không còn khoảng cách xa lạ nữa.
Ra ngoài gọi một chiếc taxi, Lý Hạo dựa vào địa chỉ Hoa Phi Tạc gửi cho cậu tối qua, cho xe đến đó.
Khu dân cư Tử Trúc Viện, cũng được xem là khu vực tốt ở nội thành Minh Châu. Xe dừng lại ở cửa khu nhà, Lý Hạo thanh toán tiền rồi xuống xe, đi thẳng vào.

Kẻ xấu xí… xin đừng thắp sáng ngọn đèn, tình yêu mà tôi muốn, ẩn hiện giữa sân khấu tối tăm…

5
Chó Da Vàng lái xe đưa họ tới xí nghiệp Hạo Thiên, trên xe mở một bài hát đang rất hot là
Kẻ xấu xí
. Chó Da Vàng vừa lái xe vừa rung đùi lẩm nhẩm hát theo nhạc, mê say trong thế giới của chính mình.
Lý Hạo ngồi ở ghế sau với Thần Hi, trong đầu cậu chỉ nghĩ tới tin tức Hoa Phi Tạc báo cho cậu ngày hôm qua.
Ở trong nhà, Triệu Hồng Linh đã nhìn rõ Lý Hạo qua camera. Nhưng chị không nhớ mình hay chồng có người bạn nào lạ mặt như thế cho nên vẫn phải hỏi rõ thân phận của Lý Hạo.

Ha ha, vậy là đúng rồi!


Trung y?

Nghe Lý Hạo nói xong, mày Triệu Hồng Linh hơi nhíu, rõ ràng là có chút không ngờ.
Lý Hạo không để tâm, Triệu Hồng Linh ngồi yên trên sô pha, sau đó cậu bảo chị đưa tay phải đặt ngang trước mặt cậu, ngón tay nhẹ nhàng đặt lên mạch của chị.
Sau một lát, Lý Hạo rút tay về, nói:
Chắc là chị có tiền sử bị đau bụng kinh nghiêm trọng nhỉ, hơn thế là chu kì không đều, khí huyết không thông. Tình hình này, thứ nhất là bản thân chị thuộc thể hàn, thứ hai là thời gian hai người sinh hoạt vợ chồng chắc cũng không có quy luật đúng không?

Nói xong, chị ấn mở cửa điện, một tiếng cạch vang lên, cửa điện trước mặt Lý Hạo tự động mở ra.
Lý Hạo bước vào thang máy, nhanh chóng đi lên tầng 17 của Mã Đào và Triệu Hồng Linh vợ anh ta.

Về công ty trước đã.

Sau khi nói rõ, Lý Hạo cũng3 không thừa lời thêm, dắt Thần Hi lên xe ngay tức khắc.

Không cần đâu, tôi khám bệnh cho chị không cần đồ đạc gì cả, chỉ cần chị đưa tay cho tôi là được.

Lý Hạo vẫn giữ nét cười dịu dàng như gió xuân, nói:
Tôi là một bác sĩ Trung y.

Không thể không thừa nhận, chị là một người phụ nữ rất có khí chất và tinh ý, đôi mắt xếch lúng liếng yêu kiều rất dễ dàng khiến người ta vứt bỏ mọi sự đề phòng.
Căn cứ vào tư liệu của Hoa Phi Tạc, Triệu Hồng Linh và Mã Đào là đôi vợ chồng cùng chung hoạn nạn, tình cảm của hai người rất ổn định nên dù Mã Đào không có con thì cũng không muốn ly hôn.
Lý Hạo mỉm cười nói:
Tôi là bác sĩ được bố mẹ của anh Mã Đào tìm dưới quê lên, đến đây để chữa bệnh cho anh chị.

Nghe Lý Hạo nói, Triệu Hồng Linh trong màn hình im lặng một lát, sau mới đáp lời:
Cậu nói cậu là bác sĩ được người nhà tìm đến, có gì để chứng minh?


Đi thôi.

Chó Da Vàng vừa mới đón Chu Chí Cương, vốn còn 9muốn tự tay xách hành lý hộ người ta, nhưng nghĩ tới chuyện Lý Hạo vừa dặn, cậu ta lại nhanh tay lùi lại, chỉ đi ra phía sau mở cố6p xe hộ Chu Chí Cương.

Chị khám Tây y lâu vậy rồi, mà chưa có chuyển biến gì sao?

Lý Hạo liếc mắt một cái đã đoán được suy nghĩ của Triệu Hồng Linh, đáp:
Nếu Tây y không chữa được, vì sao không thử Trung y xem? Nếu không có hiệu quả, tôi không lấy một xu nào.

Tình hình còn tồi tệ hơn lời Tả Phi Phi gọi điện thoại báo với cậu, xem ra nếu muốn cứu Ngưng Chân Dịch, dù là dùng phương pháp nào, Lý Hạo đều cần nhanh chóng triển khai, nếu không chậm một bước là toi ngay!
Thần Hi về biệt thự của cụ Thần Dục, Chu Chí Cương được Chó Da Vàng chăm lo. Lý Hạo vừa mới quay lại Minh Châu thấy tất cả đều được chuẩn bị ổn, chưa kịp ngồi nóng ghế đã lại đứng lên, chuẩn bị tới nhà Mã Đào xem sao.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.