Chương 191: Trị bệnh cho mã đào
-
Vua Mua Sắm Tam Giới
- Mộc Tử Hạc
- 1286 chữ
- 2021-12-31 04:49:24
Đại thiếu, cậu thấy quan hệ công chúng của bọn Lý Hạo có được không?
Trong văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Hoa Vinh,8 Vương Học Thành đưa thứ trong tay tới trước mặt Hoa Lăng Đồng, mặt còn lộ vẻ châm chọc nói:
Xem ra Lý Hạo này cũng không có gì l3ợi hại! Nói đi nói lại vẫn chỉ có ngần này chuyện.
Lý Hạo không chút hoảng hốt, ôm ly cà phê trong tay, vẻ mặt như đã lường trước.
Rốt cuộc cậu còn dấu lá bài chưa lật nào nữa?
Hoa Lăng Đồng trầm mặc đọc phần văn bản nói về quan hệ giữa giá cả và 9sự tin tưởng trong chiếc máy tính bảng, suy nghĩ rồi lắc đầu nói:
Sau khi chúng ta bôi nhọ Ngưng Chân Dịch thất bại, lời Lý Hạo n6ói xin mọi người hãy tin tưởng cậu ta thực sự rất hay, hiệu quả cũng tốt. Nhưng cậu ta không hiểu, khi thật sự có sự chênh lệch về5 giá cả, sự tin tưởng kia không dùng được.
Đúng vậy ạ!
Xét cho cùng, người ấy mà, vĩnh viễn là động vật khó thỏa mãn.
Lý Hạo, hiệu quả của mấy bài viết này cũng không tốt.
Hoa Lăng Đồng nheo mắt, nhớ lần đầu tiên gặp mặt, người đó đã lộ vẻ tàn nhẫn, quyết đoán. Hắn còn tưởng mình và người này là cùng một loại người, không ngờ cậu ta đã bị mình hô biến thành con lừa đen hết bài.
Có lẽ nên nói, cậu ta cố ý yếu thế, thực tế đang định làm gì đó?
Vương Học Thành nhận lệnh xong khom người, đi ra ngoài.
Lý Hạo ơi là Lý Hạo, nếu năng lực của cậu thật sự chỉ có thế, thì quá lãng phí sự kỳ vọng của tôi rồi.
Lý Hạo vỗ vai anh ta, đứng sau Mã Đào, tay cậu mát xa vài huyệt vị sau đầu anh ta, giúp thư giãn thể xác và tinh thần, vừa mát xa vừa cười nói:
Thật ra anh nên cảm ơn tôi. Anh xem, tôi khiến anh phản bội Hoa Lăng Đồng, anh đương nhiên không thể không phân ranh giới với tập đoàn Hoa Vinh. Từ nay về sau, áp lực tinh thần đáng sợ này sẽ không thể làm khó anh nữa.
Cơ thể Mã Đào khẽ run, dơ dự một chút nhưng không dám phản bác lại Lý Hạo, một lúc sau mới dần thả lỏng.
Tuy không ai nói gì, nhưng chính anh ta có thể cảm giác được, giờ trên giường, càng ngày mình càng lực bất tòng tâm. Trước kia anh ta coi chuyện tinh thần áp lực lớn ảnh hưởng đến chuyện chăn gối hoàn toàn chỉ là lời nói đùa. Giờ chuyện rơi trên thân mình, anh ta mới biết sự khổ sở của của việc có lòng mà không có sức.
Đừng nghĩ nhiều, anh muốn trị khỏi, đầu tiên là phải buông bỏ qua áp lực.
Lòng Hoa Lăng Đồng bất chợt kinh sợ, rồi vỗ bàn nói với Vương Học Thành:
Cậu tìm người điều tra chút, xem mấy ngày Lý Hạo về quê đã làm gì, tôi sợ người này sử dụng chiêu gì trong tối chờ chúng ta.
A, vâng ạ!
Hoa Lăng Đồng nghịch chiếc bút trong tay, nheo mắt nói.
Con người đôi khi mâu thuẫn vậy đấy, đối thủ quá mạnh, họ giận số phận bất công, còn nếu đối thủ không thể phản kích, họ lại cảm thấy cuộc đời không có gì thú vị.
Chỉ chốc lát sau, cửa mở ra từ bên ngoài, Lý Hạo bước tới.
Đừng lo, tôi nói anh giúp tôi, tôi sẽ chữa khỏi bệnh cho anh, tuyệt đối không nuốt lời đâu.
Tả Phi Phi không ngừng tay nhấp vào các trang web họ đăng bài trước màn hình máy tính, gương mặt xinh đẹp phủ đầy sương lạnh, nhíu mày nói:
Tuy lượt xem dưới bài viết cũng tàm tạm, nhưng lượt tương tác thấp cực kỳ, không chỉ lượt rep ít, mà trong đó lượt rep ủng hộ chúng ta càng ít hơn.
Không sao đâu, chỉ cần đại bộ phận họ xem được là được rồi.
Cậu đành thở dài một tiếng, đây là một kiểu biểu hiện của không có cảm giác an toàn cực độ, gánh nặng của Mã Đào lớn tới vậy, có thể trách anh ta được sao? Xét cho cùng còn không phải là do bản năng hình thành do làm việc vất vả nhiều năm?.
Lý Hạo lấy ngân châm từ trên hông, sau đó bảo Mã Đào đang gần bước vào trạng thái mê tỉnh ghé đầu lên ghế sô pha, vén áo trên người anh ta lên, bắt đầu châm cứu mấy đại huyệt dọc trên bàng quang.
Vương Học Thành đồng ý nói:
Tình huống lúc đó là người dùng đều cảm thấy trách nhầm cậu ta, nên mới dễ bị kích động đến vậy. Nhưng nay khác xưa khác, cậu ta mà nói lại những lời tầm thường ấy, người mua hàng đã không còn nhiều rồi! Anh xem đi, bài này đăng cả ngày trên mạng xã hội Miêu Trảo và diễn đàn Thiên Nhai mà lượng phản hồi cũng chỉ có một vài người.
Trình độ của Lý Hạo chỉ có vậy thôi sao?
Nhờ Lý Hạo mát xa, Mã Đào thấy cả người thả lỏng, như bước vào một giấc mộng ảo ảnh, rơi vào trạng thái nửa tỉnh nửa mê.
Lý Hạo liếc nhìn, phát hiện dù là vậy, Mã Đào vẫn nắm chặt tay thành hai nắm đấm theo bản năng.
Lý Hạo ngửa cổ uống một hơi sạch cốc cà phê, sau đó đi ra ngoài công ty, nói:
Trưa không cần chờ tớ ăn cơm, tớ có vài chuyện cần xử lý.
Quán trà Thiên Thượng Nhân Gian, bên trong một phòng riêng bốn người, Mã Đào bất an uống trà, thỉnh thoảng lại liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay như đang chờ gì đó.
Lý Hạo xua tay, ý bảo Mã Đào an tâm hơn, sau đó thản nhiên nói:
Trước đó lúc bắt mạch ở nhà anh, tôi đã nói với anh rồi. Nguyên nhân khiến thận khí của anh hư tổn, tinh trùng không đủ hoạt tính chính là vì cuộc sống công việc hàng ngày quá áp lực. Mấy năm trước, lúc còn trẻ anh không sinh con vì không nuôi được, sau trở thành quản lý ở tập đoàn Hoa Vinh, nhưng kết quả lại bị áp lực lớn đè nặng khiến trong lòng tích lũy phiền muộn.
Mã Đào cúi đầu không nói lời nào. Trong lòng anh ta rõ ràng, lời Lý Hạo nói đều là tình hình thực tế. Hơn nữa cuộc sống hiện tại của anh ta và vợ cũng không có quy luật, có lúc một đêm vài lần, có những khi bận công tác tăng ca gì đó, một hai tháng cũng không sinh hoạt.
Tả Phi Phi hơi đau đầu day huyệt thái dương của mình. Tuy cô thông minh, nhưng thật sự không nghĩ ra cách nào có thể phá vỡ cục diện bế tắc hiện tại.
Cậu chứ chờ xem cú phản kích ngoạn mục của chúng ta đi.
Thận khí không ổn, bệnh này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nếu bị lâu thì trị bệnh cũng có phần khó khăn.
Lý Hạo sử dụng châm pháp thủy hành giúp Mã Đào dưỡng thân thể, châm cứu hơn nửa tiếng, cậu mới rút ngân châm trên tay, rồi lấy tờ giấy trong túi mình ra và nói:
Cầm toa thuốc này, bốc thuốc theo nhé, cùng điều trị với vợ anh luôn.
Cám ơn.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.