Chương 196: Người thực vật


Yên tĩnh!

Sau cái tát của Hoa Kiến Sinh, cả căn phòng to là vậy bỗng chốc yên tĩnh hoàn toàn, Vương Học Thành sợ tới mức cả người run rẩ8y, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

Hoa Lăng Đồng ôm mặt mình, biểu cảm trên mặt có phần dữ tợn.

Vậy thì sao?

Hoa Lăng Đồng cười lạnh, nói:
Con học được rất nhiều từ cha, nhưng không thể học cái cúi đầu nhận thua.


Có đôi khi nhận thua cũng không phải chuyện mất mặt, đạo lý cứng quá dễ gãy con đã nghe bao giờ chưa?

Hoa Lăng Đồng ngẩng đầu, đôi mắt như sói nhìn cha mình, nhổ ra một ngụm đờm đầy bọt máu.

Thất bại không đáng sợ, đáng sợ là đập đầu vào tường nhưng vẫn không biết quay đầu.

Hoa Kiến Sinh nhìn vẻ không cam lòng của Hoa Lăng Đồng, trầm giọng nói:
Nếu cha đoán không sai, nhất định con còn muốn đấu với Lý Hạo?


Phù...

Sau khi điên cuồng trút cơn giận của mình, Hoa Lăng Đồng dừng tay, cánh tay đang cầm chiếc ghế mất lực buông thõng, có thể thấy hắn đã dùng hết bao nhiêu sức lực.
Hoa Kiến Sinh bị hắn đè lên đã hôn mê bất tỉnh, Hoa Lăng Đồng hít sâu một hơi rồi lồm cồm bò dậy, khom lưng, duỗi lên mũi Hoa Kiến Sinh kiểm tra thử, sau đó bĩu môi:
Chưa chết.


Ngu dốt!

Hoa Kiến Sinh tức giận gào thét nói:
Đầu óc mày có vấn đề phải không?

Mắng xong ông ta lẩm bẩm nói:
Hình như Hoa Phi Tạc có vài phần quan hệ với Lý Hạo, mày đã không đi thì tao bảo nó đi vậy. Vẫn còn may, tao cũng không chỉ đẻ một đứa con trai.

Sau khi hắn từng bước tiếp quản tập đoàn Hoa Vinh lớn mạnh n5ày, tất cả hành động quyết định của hắn chưa từng khiến cha mình thất vọng, mà sự thật chứng minh, Hoa Lăng Đồng hắn quả thật rất có năng lực. Sau khi hắn theo Hoa Kiến Sinh học tập tiếp nhận gia nghiệp, nhà họ Hoa không lùi mà còn tiến lên.
Nhưng chính vào lúc này, chính vào hôm nay!
Hắn lại thảm bại như vậy, mất mặt như vậy, hắn lại lần nữa nếm trải cái cảm giác nhục nhã khi bị chính cha ruột bạt tai đấy!
Sắc mặt Hoa Lăng Đồng thay đổi liên tục, sau đó cắn răng nói.

Chát!

Lại một cái tát vang dội khác hạ xuống mặt Hoa Lăng Đồng, tay Hoa Kiến Sinh run rẩy, ông ta đã lớn tuổi, hai cái tát này ông đã dùng hết sức lực.
Nhìn đứa con vẫn không biết nhẫn nhịn của mình, giọng Hoa Kiến Sinh lại chuyển sang nghiêm khắc, nói:
Cha đã nói rồi, tiếp theo trên dưới nhà họ Hoa ta sẽ bước vào giai đoạn nhẫn nhịn giấu tài, con cũng bớt bớt dùm cha.


Cha vừa giao nghiệm vụ cho chú hai, chú ba và dì út, thế còn con? Chủ tịch như con thì nên làm gì tiếp đây?

Hoa Lăng Đồng hít sâu một hơi, hỏi.
Hắn ta vốn đã xấu xí, dáng vóc không cao, nếu đi trên đường, chỉ e là tất cả mọi người đều sẽ lướt qua hắn, nhưng càng là người như hắn lại càng khát vọng được mọi người thừa nhận, chú ý hơn.
Đối với Hoa Lăng Đồng mà nói, có thể nhận được sự thừa nhận của cha mình, là quan trọng nhất!
Vì thế, chẳng sợ biến thành kẻ điên, chẳng sợ trở nên cực đoan, chẳng sợ trở thành một tên biến thái!
Hoa Kiến Sinh nói rất đúng, đa3u! Rất đau! Đã lâu lắm rồi hắn ta chưa có cảm giác đau đến thế!
Cảm giác đau đớn này không phải chỉ là đau đớn trên thân thể, nếu chỉ l9à cái đau trên thân thể, vậy thì lần đó ở Như Ý Lầu, khi Lý Hạo đập bình rượu vào đầu hắn đó còn đau hơn bây giờ nhiều!
Cái tát này của6 Hoa Kiến Sinh không chỉ khiến mặt hắn đau, mà trong lòng còn đau hơn thế!

Tất cả đều như thường.

Hoa Kiến Sinh thản nhiên nói:
Ngoài ra, việc cấp bách hiện giờ là con lập tức chuyển thù thành bạn với Lý Hạo, dù không thể trở thành bạn bè thân thiết thì ít nhất cũng phải hóa giải mâu thuẫn trước mắt. Nếu không, nó mà tiếp tục dùng chiêu bỏ đá xuống giếng với chúng ta, chúng ta sẽ rất khó khăn.


Nếu con không đồng ý?

Vương Học Thành đã hoàn toàn tê liệt ngã xuống đất, thở hổn hển từng hơi.
Anh ta không thể tưởng tượng được, nếu hôm nay người được xưng là Định Hải Thần Châm - người cầm lái con thuyền nhà họ Hoa chết ở đây thì không biết tỉnh Minh Châu sẽ có bao bão giông nổi lên!

Đưa đi bệnh viện.

Đẩy ghế dựa trước mặt, Hoa Kiến Sinh bước ra cửa, nhưng ông ta vừa đi hai bước đã bị một sức mạnh to lớn đập thẳng vào lưng khiến thân thể ông lảo đảo, ngã sấp xuống đất!

Bịch.

Vương Học Thành kinh hãi trợn mắt nhìn Hoa Lăng Đồng lao tới từ phía sau như hóa điên, thẳng chân đạp chính cha mình, một ông lão Định Hải Thần Châm của Hoa gia nằm lăn ra đất?

Ông muốn làm gì? Ông muốn đá tôi phải không, muốn nâng thằng phế Hoa Phi Tạc kia để vẫy đuôi nịnh nọt thằng Lý Hạo đúng không?

Hai tròng mắt Hoa lăng Đồng đỏ ửng, giờ phút này hắn ta như con thú phát điên cưỡi trên người cha mình, vừa điên cuồng hét vừa quơ chiếc ghế dựa bên cạnh đập liên tục vào đầu Hoa Kiến Sinh!

Tất cả những gì của tôi hôm nay đều do một tay tôi làm nên! Ông coi tôi là cái gì? Một con chó hả? Gọi là đến đuổi là đi hả?

Nhìn Hoa Lăng Đồng thở hổn hển, Hoa Kiến Sinh hít sâu nói:
Bao năm nay, dựa vào sự điên cuồng, tàn nhẫn của mình, con đã đi rất thuận lợi, rất bình thản.

Nắm chặt vai Hoa Lăng Đồng, Hoa Kiến Sinh sâu sa nói:
Lăng Đồng, điên cuồng là một con dao hai lưỡi, thời điểm mấu chốt có thể tổn thương người khác, mà nếu dùng không tốt cũng sẽ khiến mình bị thương, con điên quen rồi nên đã không còn biết tiến lùi nữa.


Giờ nói lời này có phải quá muộn rồi không?

Hoa Lăng Đồng vừa điên cuồng đập thẳng ghế vào Hoa Kiến Sinh hắn đang cưỡi vừa lẩm bẩm độc thoại như kẻ điên.

A…

Hoa Kiến Sinh giãy giụa yếu dần rồi lịm mất, máu đỏ chảy ra từ đầu ông, Vương Học Thành đứng bên đã ngây người toàn tập, hoảng sợ dựa vào vách tường, thậm chí quên cả việc ngăn Hoa Lăng Đồng lại.
Hoa Lăng Đồng liếc mắt nhìn Vương Học Thành, không lo anh ta sẽ nói chuyện hôm nay ra. Nếu dám, hắn sẽ có một vạn phương pháp khiến anh ta sống không bằng chết.


Vâng, vâng.


Vương Học Thành hít sâu một hơi, gắng gượng bò dậy chạy ra ngoài gọi điện cấp cứu cho bệnh viện.

Sau khi hiện trường đã được dọn sạch, xe cấp cứu chạy tới tòa nhà tập đoàn Hoa Vinh, đưa Hoa Kiến Sinh đã hôn mê tới bệnh viện.

Ngoài cửa phòng cấp cứu của bệnh viện, Hoa Lăng Đồng tháo chiếc kính đen che gương mặt xấu xí, nhìn bác sĩ đi từ trong ra, lạnh giọng hỏi:
Sao rồi?



Thật sự xin lỗi, bác nhà bị xuất huyết trong rất nghiêm trọng, chúng tôi đã cố hết sức.


Bác sĩ cúi đầu nói với Hoa Lăng Đồng và những người họ Hoa đang đứng ngoài, giọng nói tràn ngập sự áy náy:
Tuy đã giữ được tính mạng của bệnh nhân, nhưng nếu muốn tỉnh lại, chỉ sợ rất khó...

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Vua Mua Sắm Tam Giới.